21 Sau khi dùng bữa xong nó và hắn cũng nhau ra dạo biển. Vì hiện đang là buổi tối nên quang cảnh cũng có phần yên tĩnh và thơ mộng. Nó mặc bộ váy màu xanh lơ, mang giày búp bê, tóc xõa.
22 Nó đưa ánh mắt buồn nhìn ra biển, mái tóc nó được ánh trăng hắt lên một màu vàng ánh kim lung linh. Hắn nhẹ bước đến gần nó đưa tay ôm nó làm nó có chút ngạc nhiên.
23 Nó đưa ánh mắt buồn nhìn ra biển, mái tóc nó được ánh trăng hắt lên một màu vàng ánh kim lung linh. Hắn nhẹ bước đến gần nó đưa tay ôm nó làm nó có chút ngạc nhiên.
24 -- Khách sạn --Nó thức zậy rất sớm nhẹ nhàng lấy laptop bật lên nhìn vào dòng chữ đang nhấp nháy. - Có tin từ Chese – Nó nói thầm rồi mở tin đọc"Ông ta có người vợ tên Trương Thanh Tiền, đứa con gái tên Dương Trần Hoàng Yến, và một đứa con trai chưa rõ danh tính" – Nội dung tin nhắn nói- Ông cứ yên tâm tới lúc đó tôi sẽ chỉ trả thù những người cần trả thôi – Nó lẩm bẩm rồi cười nhạt nụ cười lạnh lẽo- Em nói ai z?.
25 - Cô gái đó đã qua cơn nguy kịch nhưng… - Ông bác sĩ bắt đầu đổ mồ hôi- Tốt rồi! còn nhưng nhị gì nữa – Hắn vui như mở hội – Cô ấy tỉnh chưa?- Dạ… chưa… nhưng… thật ra… - Ông bác sĩ bối rối lắp bắp- Có chuyện gì? – Hắn sốt ruột- Cô ấy… chưa tỉnh và nếu trong vòng 3 tuần cô ấy ko tỉnh zậy thì sẽ phải sống cuộc sống thực vật – Ông bác sĩ cúi đầu sợ hãi- Cái gì?.