61 Sau khi Khưu Dịch ra khỏi lều trại, Biên Nam nửa mơ nửa tỉnh núp trong chăn một hồi, đến khi sắp thở không ra hơi, cậu mới thò đầu ra.
Vốn dĩ còn hơi phiền muộn, trong lòng không mấy thoải mái, nhưng núp trong chiếc chăn ấm áp, không lâu sau cậu lại mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
62 Lúc nói ra câu đó, Biên Nam có cảm giác mình chỉ thiếu mỗi cơ hội không bị ai quấy rầy để làm một trận ra trò, đại chiến ba ngày ba đêm ba trăm hiệp chiến đến tối tăm trời đất mặt trời mặt trăng không còn ánh sáng… phải nói là hoài bão lớn lao.
63 Biên Nam nằm trên giường được vài phút, cuối cùng cậu ngồi dậy, rón rén bước xuống giường.
Thật ra kỹ năng ngủ của đám bạn trong ký túc xá rất mạnh, đừng nói có người bước đi, cho dù là ghế ngã, chỉ cần không đập trúng mình là chẳng đứa nào thèm tỉnh.
64 Biên Nam không có yêu cầu đặc biệt gì với sủi cảo, lần trước gói sủi cảo ở nhà Khưu Dịch, cậu cảm thấy ăn ngon vô cùng, nhưng Khưu Dịch rất thích ăn loại sủi cảo ba nhân, cho nên ăn nhiều hơn bình thường, Biên Nam cũng nhịn không được bắt chước Khưu Dịch ăn không ngừng.
65 Sáng sớm Biên Nam bọc chăn đang ngủ bù, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng la của Vạn Phi: “Hô hô! Hô hô hô! Tuyết rơi rồi!”
“Uầy…” Biên Nam kéo chăn qua trùm đầu, cậu buồn ngủ muốn chết.
66 Khưu Dịch không biết tại sao mình lại nói xin lỗi, vì thái độ với Biên Nam hay vì chính bản thân cậu cũng không tài nào giải thích được suy nghĩ của mình.
67 Biên Nam ngẩn người, nhìn một hồi mới nhận ra người kia là ai.
Cậu vô cùng kinh ngạc, đang há miệng chưa nói được lời nào, người nọ đã quay đầu nhìn huấn luyện viên Thạch, chỉ vào cậu: “Đây là thực tập sinh mà anh đang chờ?”
“Ừ,” Huấn luyện viên Thạch liếc nhìn Biên Nam, “Hai người quen nhau?”
“Có thể xem là… quen.
68 Khưu Dịch không trả lời Biên Nam, chỉ cúi đầu đặt chảo lên bếp, chăm chú nhìn chiếc chảo, chờ nó nóng lên rồi đổ dầu vào.
“Tại sao trứng hôm nay lại tách lòng đỏ và lòng trắng ra riêng?” Biên Nam đứng đằng sau, tựa vào tường hỏi một câu.
69 “Cảm na, cảm nà, cảm ná…” Khưu Ngạn nhón chân lục lọi rổ nhỏ trong nhà bếp tìm ra một miếng gừng, vừa ngâm nga vừa rửa gừng, bỏ lên thớt dùng dao phay đập mấy cái, “Cảm, cảm, cảm rồi…”
“Anh bị cảm mà em hí hửng thế.
70 Khưu Dịch cảm thấy đầu mình vẫn còn nặng trịch, ngủ không yên giấc.
Trong lúc mê man, cậu chỉ cảm thấy cả người khó chịu, không biết rốt cuộc mình có ngủ hay không.
71 Hôm nay tuyết vẫn rơi suốt, cho nên Miêu Nguyên ăn mặc rất nhiều, khăn quàng cổ quấn quanh đầu, ngoài miệng còn bịt cái khẩu trang to đùng, nếu không phải cô nàng giật mình kéo khẩu trang xuống, Biên Nam thật sự không nhận ra nhỏ là Miêu Nguyên.
72 Đôi lần Biên Nam muốn gọi hỏi Biên Hinh Ngữ xem nhỏ có chuyện gì, nhưng do dự một lát cuối cùng vẫn không gọi, quan hệ giữa cậu và Biên Hinh Ngữ không phải là dạng bình thường có thể hòa nhã gọi điện thoại trò chuyện với nhau.
73 Sau khi Biên Hinh Ngữ chạy vào nhà hàng, Khưu Dịch lại đứng ngoài cửa sau thêm một lát.
Câu hỏi của Biên Hinh Ngữ đến hơi bất ngờ, cậu trả lời cũng có phần đắn đo.
74 Anh…” Biên Hinh Ngữ trợn lớn mắt, nước mắt vẫn đảo quanh hốc mắt, “Sao anh lại… như thế…”
Khưu Dịch không nói gì, chỉ tựa vào tường nhìn nhỏ.
Biên Hinh Ngữ trừng mắt nhìn Khưu Dịch hồi lâu, cuối cùng xoay người chạy trở vào nhà hàng.
75 Lúc ra khỏi rạp đã hơn mười một giờ, nhiệt độ giảm xuống rất thấp, thế nhưng người đi từng đôi vẫn không ít.
“Đón xe về đi. ” Biên Nam rụt cổ.
“Ừ, đưa cậu về trước.
76 Vào hôm nay, trước giờ phút này, Biên Nam từng có vô số tưởng tượng về chuyện này.
Người nhà sẽ phát hiện như thế nào, sẽ phản ứng ra sao, bố, dì, Biên Hinh Ngữ, Biên Hạo, họ sẽ nói những gì…
Còn mình sẽ trả lời như thế nào, thừa nhận, cắn răng chịu trận…
Tuy rằng theo thói quen, cậu không nghĩ nhiều đến những việc này, chỉ nghĩ đến khi nào phiền lòng là ngừng lại.
77 Biên Nam cứ quỳ dưới đất vùi mắt vào vai Khưu Dịch khóc chừng mấy phút đồng hồ như thế, Khưu Dịch vẫn không nhúc nhích, cũng không nói gì, chỉ dùng tay vỗ nhè nhẹ lên lưng Biên Nam.
78 Chữ cuối cùng của bố thốt ra mang theo bất đắc dĩ và tức giận, Biên Nam nhìn ông, muốn nói gì đó nhưng rồi không nói gì cả.
Hai người mặt đối mặt giằng co mấy giây, bố thở dài nặng nề, lướt qua cậu rời khỏi phòng sách, đi lên tầng thượng.
79 Biên Nam cảm thấy thật ra lòng mình to lắm, rõ ràng mấy hôm nay vẫn thấp thỏm không yên, hôm qua và hôm nay lại xảy ra chuyện lớn như vậy, thế mà cậu chỉ thừ người nhìn cửa sổ một lát rồi bọc chăn đang ngủ thiếp đi, trước khi ngủ cậu còn nhìn lướt qua di động, vẫn chưa đến 11 giờ.
80 Hôm nay thời tiết cũng không tệ lắm, tuy nhiệt độ vẫn còn rất thấp nhưng ánh mặt trời chói sáng, gió cũng không lớn.
Trước khi ra khỏi cửa, vì hưng phấn quá độ mà Khưu Ngạn chạy lòng vòng khắp nhà đến nỗi mồ hôi đầm đìa, bị Khưu Dịch phạt đứng hai mươi phút, đợi đến khi mồ hôi trên người khô hết, nhóc mới bọc áo lông dày cộm ra cửa.
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 9