21 Tiền lời bán đấu giá của một ngày làm Sở Sở có chút sững sờ. Bọn người điên cuồng này thật là có tiền a, cuối cùng một tấm thẻ vàng thế nhưng lên tới 50 ngàn lượng, thẻ bạc 20 ngàn lượng, thẻ đồng nho nhỏ thế nhưng cũng tới 5 ngàn lượng, tính toán xong xuôi chỉ tiền thu thẻ này, trừ Sở Sở làm chủ tặng cho Lưu lão đầu cái thẻ vàng kia, còn lại thế nhưng đạt tới một triệu lượng.
22 Đi vào trong viện, bố cục lại khác hẳn với các viện khác, hai bên hàng rào là trúc, khác hẳn cây trúc ở thư phòng Tứ a ca, cao hơn, mảnh hơn, từng bụi, từng bụi giống như cũng chen vào phượng vĩ, cao to, lá ở trong gió “shasha” chập chờn.
23 Đi vào đông sương phòng, Sở Sở quan sát mấy lần, thấy trong phòng đã thêm rất nhiều đồ dùng cá nhân. Tỷ như một thanh cổ cầm vừa nhìn biết ngay không phải vật phàm, trên kệ tràn đầy sách, trên thư án mấy quyển tấu chương da vàng, sổ sách la liệt dày đặc, nhắc tới vị Cửu a ca yêu nghiệt hoa mỹ nam, cùng sổ sách thực sự là khó tin.
24 Lần này Khang Hi gia đi tuần là có mục đích gì, ít nhất theo Sở Sở cùng Khang sư phụ mấy ngày tiếp xúc, hiểu Khang Hi gia thực tế là lão gia cong cong quẹo quẹo nhất.
25 Sở Sở và Thập Tứ đi theo phía sau Thập Tam, ra khỏi cửa chính khách điếm Nghênh Tân. Chưởng quỹ kia cùng Diêu Thế Thông hiển nhiên không nghĩ tới lúc này thậm chí có người dám ra ngoài, sau khi sửng sốt, Diêu Thế Thông quan sát ba người mấy lần, ở trên người Sở Sở ngừng một hồi nói:
“Các ngươi là khách thương qua đường, nộp thuế chưa?”
Sở Sở hỏi:
“Thiếu gia nhà chúng ta đi ngang qua nơi này đóng thuế cái gì?”
Tiếng Quan Thoại chính tông làm Diêu Thế Thông sửng sốt, sắc mặt có một chút hòa hoãn nói:
“Nguyên lai là từ kinh thành tới, nhìn ở mặt mũi của Vạn Tuế Gia, miễn thuế các ngươi, trở về đi thôi, không nên ở chỗ này cản trở lão gia bắt khâ.
26 Khang Hi nói:
“Chỉ cần có thể hóa giải tình hình hạn hán trẫm đều đồng ý, chớ thừa nước đục thả câu, nói mau. ”
Sở Sở nói:
“Bây giờ việc cấp bách là nước uống và lương thực ở các tỉnh Sơn Đông, trước vận chuyển tới một chút có thể bảo đảm nước và lương thực duy trì cuộc sống dân chúng, sau đó nghĩ biện pháp tạo mưa, có thể thử xem.
27 Vào huyện nha Cao Thanh đã là sau giữa trưa, huyện nha tương đối cũ kỹ, hiển nhiên là thật lâu không có sửa chữa rồi, thật ra thì cả Cao Thanh huyện hoặc là nói cả Trực Đãi Sơn Đông, mấy năm gần đây đều có cảnh tượng khó khăn.
28 *chức tạo phủ: cơ quan dệt quần áo cho Hoàng gia và cung đình tế tự. Có 3 chức tạo phủ được lập ở Giang Ninh phủ, Tô Châu phủ, Hàng Châu phủ, đó là ý nghĩa từ phủ trong chức tạo phủ.
29 Đi vào bên trong ngự uyển, Sở Sở tò mò quan sát, từ phương hướng bọn họ tiến vào trong nhìn lại, kiến trúc trùng trùng điệp điệp cao lên, đình đài lầu các đan xen hợp lí, giống như bức họa sơn thủy Giang Nam đầy phóng khoáng.
30 Sau khi Sở Sở sửng sốt, kích động tiến lên cẩn thận nhìn kỹ, rồi lại có chút thất vọng, cô gái trước mắt, tướng mạo có tám phần giống Hiểu Oánh - khuê mật của mình ở hiện đại.
31 Tô Tô theo đám người Sở Sở trở lại chức tạo phủ. Nhìn qua phủ đệ trước mắt cao cao tại thượng, cảm thấy giống như trong mộng. Phủ đệ này nàng ta biết, người ở Giang Nam cơ hồ ai cũng biết, phủ đệ này là của sủng thần thiên tử, dinh thự của Tào gia - quyền thế ngập trời, bên trong có ngự uyển sánh ngang hành cung, cơ hồ mỗi lần hoàng thượng xuống Giang Nam cũng sẽ nghỉ lại ở chỗ này.
32 “Ba phần ánh trăng trong thiên hạ, hai phần thuộc về Dương Châu. ”
Hôm sau Khang Hi được Tào Dần cùng chúng thần đưa tiễn, bước lên thuyền rồng ở Kinh Hàng Đại Vận Hà, đi dọc theo sông.
33 Trong khoang thuyền tràn ngập hương trà, khói bay mờ mịt, tất cả mọi người không nói gì, lẳng lặng nghe tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ. Sở Sở không khỏi nhớ lại một bài từ nhẹ giọng ngâm nga:
“Nghe mưa tuổi trẻ lầu ca thượng
Đuốc đỏ mờ la trướng
Nghe mưa tuổi tráng khách thuyền rong
Sông rộng mây rà
Tiếng nhạn vẳng tây phong
Nghe mưa nay ở phòng tăng vắng
Tóc đã phơ phơ trắng
Buồn vui ly hợp thảy vô tình
Mặc sức ngoài thềm
Nhỏ giọt tới bình minh”
(Ngu mỹ nhân kỳ 1 - Thính vũ 虞美人其一-聽雨 • Ngu mỹ nhân kỳ 1 - Nghe mưa – Tưởng Tiệp)
Khang Hi cười một tiếng chỉ vào Sở Sở nói:
“Nhìn nha đầu con mới chỉ mới 17 tuổi lại cảm khái tới như vậy.
34 Sở Sở xử lý xong công việc ở làng du lịch, liền cùng Tứ a ca trở về Dung Nguyệt cư, Thập Tam Thập Tứ đã sớm ở đó chờ đợi rồi, Sở Sở trợn mắt một cái nói:
“Hai vị gia các ngài sẽ không có chỗ khác để đi sao, làm sao cứ được thả là chạy tới nơi này?”
Thập Tứ cười hắc hắc nói:
“Hôm qua cùng với đại vương tử Cát Nhĩ Đan đi dạo khắp nơi một ngày.
35 Tứ a ca thật cao hứng, trong lòng của hắn cho là Sở Sở chỉ để ý một mình hắn, trong mắt chỉ có một mình hắn mới phải, Tô Tô đó nếu cho là bám vào thái tử mà có thể từ ma tước thành phượng hoàng, nữ nhân như vậy sớm lộ ra bộ mặt thật thì đối với Sở Sở cùng mình mà nói ngược lại là chuyện tốt.
36 Một khúc u lan sang hèn cùng hưởng! Thỏa mãn danh sĩ môn đệ đối với âm nhạc hoạ theo ngôn từ hoàn mỹ kết hợp tưởng tượng. Thời điểm Sở Sở cùng Tứ a ca ra khỏi Tùng Trúc trai, trong tay Sở Sở là mấy bản cổ tịch tốt nhất Tam a ca đưa, cùng một quyển Thanh Từ Nhược bút tích thực của Nạp Lan Dung do mấy danh sĩ đưa, Sở Sở bất giác vui mừng khấp khởi, thầm nghĩ: cái này nếu ở hiện đại, đoán chừng có thể trở thành top 10 bảo vật thế giới ở buổi đấu giá.
37 Bị ý nghĩ lung tung trong lòng làm cho Sở Sở không biết làm sao, cũng không có lưu ý số mạng Tô Tô. Năm Khang Hi thứ 37, mùa xuân lặng lẽ rời đi, nhưng mùa xuân của Sở Sở cùng Tứ a ca giờ mới bắt đầu, hai người có thể nói là giảng hòa tính thuận.
38 Mờ tối Sở Sở không phân biệt phương hướng chạy lung tung một đường thẳng suốt, sắc trời tờ mờ sáng thì đã đến lân cận huyện thành Thừa Đức, lúc này Thừa Đức cũng không phồn hoa, Ly Cung nghỉ hè còn chưa bắt đầu trù hoạch kiến lập, cho nên huyện thành rất bình thường.
39 Ngựa của Tứ a ca không ngừng vó câu tìm hơn một tháng, không có chút đầu mối nào của Sở Sở, mắt thấy đến gần năm mới chỉ đành phải vội vàng trở về kinh thành, đi Càn Thanh cung gặp Khang Hi trước.
40 Bị Tứ a ca tức giận ném tới trên giường Dung Nguyệt cư, Tứ a ca nhìn chằm chằm Sở Sở, trong mắt có nhớ mong, có tức giận, còn có mấy phần bất đắc dĩ, nha đầu đem mình dị thường nhếch nhác như vậy, nhìn ra trôi qua cũng không tệ lắm, nhưng khi cùng hắn nhìn thẳng vào mắt, ánh mắt cũng rất là quái dị, giống như giãy giụa vô cùng.