21 Hàn Nhi trong đêm tối thấy mình lạc giữa một rừng hoa xung quanh không một bóng người. Hoa rung rinh nhưng lại không có gió. . . . Hoa biến mất~~Hàn Nhi nhìn thấy một luồng ánh sáng rực rỡ, cực, cực, cực vĩ đại bao trùm khắp không gian xung quanh.
22 ". . . . Trên đời có nhiều điều kỳ lạ, nhưng cũng đừng kỳ lạ khiến người khác ngạc nhiên đến độ tức nghẹn trong lòng đến độ này chứ, ông trời ơi!!. . .
23 Sáng hôm sau, Hàn Nhi tự dậy như một phản xạ, dụi dụi đôi mắt nhìn xung quanh, một màu đen đặc quệnh của 4 bức tường, bầu trời bên ngoài cũng còn lem nhem tối, chưa thấy rõ màu xanh.
24 Đây là lần đầu tiên Quân Như đến nhà Dương Phong, vì thế con bé không thể dừng lại cặp mắt của mình khi mà luôn luôn cảm thấy hứng thú với mọi thứ xung quanh.
25 "Cô rất muốn tôi đi chơi với Quân Như sao?"Hàn Nhi im lặng"Cô không nói gì tất là cô muốn vậy đúng không?""Hôm nay cậu có bận gì không?"Hôm nay 14/2, chắc là không bận gì đâu nhỉ.
26 Lần đầu tiên, Hàn Nhi đã nở nụ cười riêng với HắnLần đầu tiên, Hàn Nhi đã gọi tên hắn một cách thân thiết "Dương Phong"Tất cả đều là lần đầu tiênTrời càng về tối càng lạnh.
27 "Điểm yếu đầu tiên. . . . "Vừa nói, con bé vừa cầm lấy bàn tay Dương Phong, để lên một viên sô cô la đen trong đó, một loại sô cô la hảo hạng nguyên chất và dĩ nhiên là có một vị đắng khó tưởng.
28 PART 1:Vài ngày sau, Hàn Nhi đã được xuất viện dù trên người vẫn còn chi chit những vết thương chưa lành hẳn. Nhưng biết làm sao được, hiện tại nó không được phép nấn ná lâu dài ở cái nơi này.
29 "Nếu như ý ngài là muốn bù đắp lại cho lần đó, thì tại sao khi có sẵn người ở đây, chúng ta cứ tiếp tục tiến hành như 1 năm trước"Lạc Thiên vừa nói anh vừa nhìn xem thái độ của Hàn Nhi, nó đang trợn tròn mắt lên nhìn, thấu rõ cả ẩn ý sâu xa nhất trong lời nói vừa rồi.
30 Nghe câu nói của Lạc Thiên, bầu không khí xung quanh hạ xuống một bậc, cả Dương gia người người đều có thể hiểu được ẩn ý trong câu nói vừa rồi, ông Trương đột ngột nhíu mày, hạ trầm giọng muốn khẳng định lại:"Ý cậu là.
31 "Cậu có tin tôi không?"Con ngươi đen âm u ngừng lại trước người Hàn Nhi, một hồi lâu không có lên tiếng. Hàng lông mày rậm khẽ nhíu lại, cuối cùng cũng nói qua kẽ răng: "Tin.
32 "Máy bay chuẩn bị cất cánh, xin quý khách mau chóng ổn định chỗ ngồi" Nghe tiếng nói nhắc nhở trong trẻo của chị tiếp viên, hai tay Quân Như càng thêm luống cuống, xách chiếc balo trên tay mà không biết làm cách nào để đặt lên trên khoang hành lý.
33 Hàn Nhi im lặng, để mặc cho con bé kéo mình đi. Nhìn cái điệu bộ khẩn trương, ánh mắt lại dò xét ngó nhìn xung quanh, đến cả giọng nói cũng nồng nặc mùi âm mưu của Quân Như khiến nó sinh ra một bụng đầy nghi ngờ…"Chị đứng đây đợi một chút, em đi nói mẹ rồi chúng ta sẽ về nhà.
34 Chuyện Dương Phong lái xe về Lăng Tuyền là do hắn muốn xác minh rằng liệu bọn nhà báo có đến hay không. Thực thì trong đầu hắn cũng đã nghĩ là bọn họ chỉ đơn giản là biết ít nhiều, sẽ không thể nào đến nhà hắn nhanh đến vậy.
35 Trên đường về nhà, hắn không nói thêm lời nào cùng Hàn Nhi, tạo nên một bầu không khí trầm lặng bao quanh hai người. Trở lại căn nhà ở phố Lăng Tuyền, phải mất công lắm, Dương Phong mới có thể lái xe được vào sân căn nhà của mình sau khi nhờ sự giúp đỡ của một vài người vệ sĩ từ bên trong ra giúp.
36 Chẳng mấy chốc đã trôi qua 2 tuần kể từ ngày Hàn Nhi dọn sang ở chung nhà với hắn. Từ thái độ ngượng ngùng, nó cũng dần thoải mái hơn, ngoài việc sử dụng phòng bếp chung thì còn lại cả hai đều ở trong phòng của mình, không làm phiền đến đối phương.
37 Ánh mắt của ông Trung giống như chim sợ cành cong, hốt hoảng bỏ chạy đi gom gọn cái bao tải của mình, miệng không ngừng cảm thán than thở "Sao con bé đó đến đây vào giờ này?" Trùng hợp lại đúng ngày ông về nhà mới khổ chứ.
38 Mọi người sau khi đồng loạt rời đi vì đã sơ ý đả động đến "đại ca" của bọn họ thì lại gặp "tam cô nương" nổi tiếng của BLACK. Ai nấy vui mừng như sấm vì vừa được gặp lại cố nhân vừa có được tấm khiên che chắn vững chắc khỏi cơn cuồng nộ kia.
39 Đây là đâu vậy?Vừa mới có chút cảm giác, Hàn Nhi đã cảm thấy đầu mình đau như búa bổ. Cả tứ chi đều lâm vào cảnh không thể hoạt động, mọi thứ đều cứng đờ như có ai giữ chặt lại đến tưởng chừng mất đi cảm giácCái mùi cay cay nồng nồng này rất quen, chỉ hít thở mạnh một chút liền đã thấy cả khoang mũi lạnh lạnh nhột nhạt khó chịu.
40 Một chuỗi hình ảnh đan xen vào nhau như một thước phim trình chiếu, trải rộng ra, nối tiếp với mọi thứ, mọi quan hệ. . . "Đây là cô bé đầu tiên khiến thằng nhóc này cười đấy.