41 CHƯƠNG 41: GẶP NHAU GHÉT NHAU
Thanh âm ngọt ngào như rượu vang lên bên tai, dù hơi lắp bắp nhưng vẫn khiến người ta say sưa.
“Ha ha…”. Mỹ nữ tuyệt sắc trong ngực phát ra tiếng cười quái dị khiến Quân Như Lam rùng mình một cái.
42 CHƯƠNG 42: CHA
Ngày hôm sau, Giang Ngọc Nhan thấy Quân Như Lam đứng ở chỗ hẹn chờ mình, khóe mắt không khỏi toát ra ý cười. Quân Như Lam thấy nụ cười trên gương mặt tuyệt thế kia, lập tức có cảm giác rơi vào hang sói.
43 CHƯƠNG 43: CHA BỊ KHÓ XỬ
Trong phòng chỉ còn lại hai cha con, Bạch Sơ Ảnh nhìn cha. “Nghĩa phụ và nghĩa mẫu có khỏe không?”
“Bọn họ rất khỏe, cũng đã lên kinh, đang ở một biệt trang ngoài cung.
44 CHƯƠNG 44: LÒNG IN BÓNG NHAU
“Cổ Thiên Thương, ngươi định làm gì?”. Triệu Vũ nhìn con người lạnh lùng trước mặt, vừa nghĩ đến chuyện phải giao đứa con bảo bối mới nhận cho hắn, thật không cam lòng.
45 CHƯƠNG 45: TI NGUYỆT TỘC
Chân Bạch Sơ Ảnh run run, Cổ Thiên Thương vội ôm ngực hắn, không dám dùng sức kéo bụng mà ổn định thân thể Bạch Sơ Ảnh, chậm rãi đi ra.
46 CHƯƠNG 46: NHÌN TRỘM
“Thương”. Bạch Sơ Ảnh ngẩng đầu nhìn Cổ Thiên Thương đang từ từ nhắm mắt.
“Ừ”. Cổ Thiên Thương mở mắt nhìn người trong vòng tay.
47 CHƯƠNG 47: MUỐN Ở TRÊN
“Ảnh nhi”
“Tiểu Ảnh”
Mọi người vội vàng xông vào, vừa lên tiếng thì đã mắc nghẹn bởi hình ảnh trước mặt. Không phải sắp sinh ư, sao lại kịch liệt ôm hôn, hơn nữa còn có xu hướng tiến thêm một bước như thế?
Mọi người im lặng ngẩn ra nhìn, trong căn phòng chỉ còn tiếng môi lưỡi va chạm “chậc chậc”, mập mờ ướt át.
48 CHƯƠNG 48: TA CŨNG MUỐN SINH MỘT ĐỨA
Triệu Cảnh Trần thỉnh thoảng dùng tay chọc vào khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa trẻ, cánh tay bắp chân đều nhỏ khiến hắn thích đến mức không muốn buông tay.
49 CHƯƠNG 49: KẾT THÚC
Cổ Thiên Thương vừa hôn vừa vói tay lên đầu giường lấy ra một chiếc hộp tinh xảo, ngón tay dính dịch cao trong suốt, đưa về phía tiểu huyệt đang khép mở kia, nhẹ nhàng xoay tròn, đâm, chọc, ấn, gãi…
“Ưm… a… Thương, nóng quá…”.