21 Đường Long vẫy vẫy tay, các đại hán còn lại rời khỏi cửa ghế lô, bao vây Mạc Phàm.
- Nhóc con, tôi đã thả người của cậu rồi, có phải cậu nên thả ông chủ Lỗ của chúng tôi hay không?
Sắc mặt Mạc Phàm không thay đổi, ném ông chủ Lỗ sang một bên, giống như ném chó.
22 Mạc Phàm liếc mắt nhìn Tần Doãn Nhi một cái, nghĩ một lát nói:
- Tôi nhớ rõ anh vừa mới nói, nếu hôm nay tôi ra khỏi KTV, anh sẽ viết ngược tên Đường Long lại, đúng không?
Sắc mặt Đường Long âm u, ước gì có thể tát mình mấy cái.
23 Tống Uyển Nhi ở bên cạnh nhìn Trương Siêu và Lý Thi Vũ cãi nhau, khóe miệng hơi nhếch lên.
Nếu không phải cha Lý Thi Vũ là phó cục trưởng, sao Trương Siêu lại chia tay với cô ta, mỗi ngày đều theo sau Lý Thi Vũ nịnh nọt chứ.
24 - Tiểu Phàm, sao em có nhiều tiền như vậy?
Lý Thi Vũ kinh ngạc hỏi.
- Đường Long cho.
Mạc Phàm cười nói với Lý Thi Vũ.
- Đường Long… Long cho sao?
Lý Thi Vũ nghe thấy những lời này, lập tức bị dọa tại chỗ.
25 Sau khi đưa hai đại mỹ nữ về nhà, lúc hắn về đến nhà trọ đã hơn mười một giờ.
Mạc Phàm rửa mặt một cái, không có đi ngủ, rơi vào trầm tư.
Hắn mạnh hơn thuộc hạ của Đường Long một chút, nhưng còn chưa đủ xa.
26 Giọng nói vừa vang lên, hai hàng người giơ súng lên cao, họng súng tối tăm chỉ về phía Mạc Phàm và Hạc lão.
Mạc Phàm nhíu mày, không nói gì.
Sắc mặt Hạc lão hơi trầm xuống, có chút không vui.
27 Tôi còn tưởng rằng thần y nào đến đây, hóa ra là Hạc lão ông, sao ông còn mặt mũi đến đây, không phải không có biện pháp sao, còn đến đây làm gì?
Ông cụ lạnh lùng liếc mắt nhìn Hạc Duyên Niên nói.
28 Nhắc tới Thường Ngộ Xuân, lão nhị Tần Trách của Tần gia vội vàng đứng ra giới thiệu.
- Đại ca, đây là Thường lão thần y em vừa mơi nói với anh.
- Hóa ra là Thường lão thần y, thất kính thất kính.
29 Giống như toàn bộ đã nằm trong lòng bàn tay.
Thường Ngộ Xuân vê mấy gốc kim châm, thuần thục châm vào gần ngực Tần lão.
Sau đó chín cây kim một rút ra, châm vào xung quanh phổi Tần lão.
30 Giọng nói nhỏ xuống, chỉ thấy Tần lão vốn có chuyển biến tốt đẹp bỗng nhiên khuôn mặt xanh xao, môi thâm tím, toàn thân không ngừng giật giật.
Đúng như lời Mạc Phàm nói, tình hình còn tệ hơn lúc trước.