21 Thời gian trôi qua, năm tháng thay đổi, ánh mắt của ai đó vẫn kiên định nhìn về một hướng.
Ôn Noãn không muốn cùng bạn bè ôn lại quá nhiều chuyện cũ vì sẽ làm cô nhớ tới chuyện của Đồng Diệu.
22 “Nhưng Khang Khang, mình đã dùng thời gian 2 năm mới quen có một người bên gối, thế nhưng anh ta lại vứt bỏ mình mà đi. ” Giọng nói của cô nghe có vị chát, vốn dĩ cô từng lập lời thề son sắt sẽ không chấp nhận bất cứ người nào, sau năm năm cuối cùng cô cũng thỏa hiệp nhưng lại không đi đến được cuối cùng làm sao mà không buồn, không tiếc.
23 Hứa Uý Nhiên đặt cho cô một chức danh là “Trợ lý phòng thiết kế”, tuy chỉ hơn “Trợ lý thiết kế” có một chữ nhưng ý nghĩa cũng không giống nhau. Trợ lý thiết kế ở công ty công việc chủ yếu là hỗ trợ nhân viên thiết kế, trong công việc dĩ nhiên cũng liên quan tới thiết kế, nhưng trợ lý phòng thiết kế lại là nhân viên hỗ trợ cả phòng, ai cũng có thể sai khiến, chí ít hiện nay cô là như vậy.
24 Cô không hy vọng xa vời không có nghĩa là người kia sẽ không xuất hiện.
Mấy ngày này cô mải mê mô phỏng tác phẩm của nhà thiết kế nổi tiếng thế giới, thời điểm cô chăm chỉ mô phỏng tác phẩm của nhà thiết kế nổi tiếng mang lại cho cô cảm xúc để chỉnh sửa, đúng lúc ấy Nam Phong Lâm đi qua bắt gặp, cô ngượng ngùng, Nam Phong Lâm đứng đắn đi qua chỉ cười cũng không nói gì.
25 Cô không biết vì sao mình lại cố chấp như vậy, bởi vì chính mình nhiều lần ngang ngược can thiệp vào chuyện của cậu nên cảm thấy khó chịu hay là bởi vì cậu nói thích cô làm cô xấu hổ, hoặc được một người thích là việc rất lúng túng làm cho người ta cảm thấy xấu hổ, thậm chí là một chuyện rất mất mặt, tóm lại cô chính là không để ý tới cậu.
26 “Ôn Noãn, tớ không có ý gì khác. ” Hàn Triết nhìn cô sâu xa, “Tớ hiểu rõ cậu vừa ly hôn không lâu, nếu tiếp nhận một người mới sẽ rất khó khăn, tớ chỉ muốn nói cho cậu biết, từ đầu đến giờ tớ vẫn luôn thích cậu, chỉ cần cậu bằng lòng, tớ sẽ đứng nguyên một chỗ chờ cậu.
27 Nhiều năm trước như vậy cậu nói: Tình cảm của tớ vẫn còn, chưa bao giờ thay đổi. Hiện tại cậu lại bày tỏ: Chỉ cần cậu nguyện ý, tớ sẽ đứng nguyên một chỗ chờ cậu.
28 Nam Phong Lâm nhìn chằm chằm vào cô, đôi mắt con nháy con không, sự hồi hộp trong lòng của Ôn Noãn hạ xuống, á, cô lại vừa ngông cuồng bình phẩm tác phẩm của Giám đốc Thiết kế, mà trong lời nói còn có ý chê bai, có phải cô hơi quá hay không mà không coi ai ra gì rồi chứ?
“Chị Noãn, Giám đốc Nam Phong bảo chị đi một chuyến đến phòng làm việc của chị ấy.
29 “Cố Dạ Thâm, sao anh lại ở đây?” cô buột miệng nói ra, chợt nhớ, chợt hiểu, lần đầu tiên trên máy bay gặp anh, anh cũng từng nói là làm nghề thời trang, vì vậy anh chắc cũng là nhân viên của Thâm Khang rồi.
30 Thực chất tính tình bên trong cô là loại việt tỏa việt dũng (không nhảy qua được lại càng quyết tâm) sự không cam lòng càng kích thích cô đấu trí mãnh liệt, cho dù nhất thời có chút chưa thể vượt qua, cô lấy Nam Phong Lâm làm mục tiêu từng bước, từng bước tiến cũng có thể!
Tám giờ tối, tòa cao ốc của tập đoàn Thâm Khang hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đã tan làm, trên bàn làm việc bừa bộn, Ôn Noãn vẫn nằm bò ra xóa xóa, sửa sửa.
31 Cố Dạ Thâm liếc bàn tay nhỏ bé đang nắm lấy cổ tay mình một cái, thật sâu trong mắt mơ hồ lóe sáng: “Muốn vượt qua một người mà ngay từ đầu đã bắt chước, nếu không có kinh nghiệm tương đối hoặc với tài năng bẩm sinh thì kết quả cuối cùng cô có thể sẽ mãi mãi bị hạn chế và ảnh hưởng phong cách của cô ấy.
32 “Cô sợ bị người khác nhìn thấy à?” Cố Dạ Thâm hơi nhíu mày.
“Hả?” Ôn Noãn ngẩn ra, hiểu điều anh nói, cô liền tốt bụng trêu ghẹo, “Tôi cũng không thích sáng mai đều bị mọi người trong phòng làm việc chỉ chỉ chỏ chỏ, Tổng Giám đốc Cố, anh cũng biết sức quyến rũ của mình mà.
33 Ánh mắt Cố Dạ Thâm lóe lên, khóe mắt chợt hiện lên nhàn nhạt đau thương: “Năm học ở Phong Đại, tôi cùng bạn gái ăn ở chỗ này mấy lần, cô ấy thích nơi này, rất bình thường, rất ấm áp.
34 Khi Ôn Noãn tỉnh lại đã mười giờ sáng ngày hôm sau, đầu cô có chút mơ màng, khó chịu, cổ họng không ngừng khô khốc. May hôm nay là thứ bảy không phải đi làm, nhìn gian phòng vắng vẻ cô biết, cuối cùng cũng không còn hình ảnh Đồng Diệu đang yêu thương, cưng chiều chỉ tay vào trán cô nói lảm nhảm khi cô tỉnh rượu.
35 Tháng năm mới vào đầu hè mà Phong Thành đã bắt đầu nóng, trang phục đặt hàng mùa hè của Thâm Khang hoàn toàn thắng lợi, mỗi năm một lần “Cuộc thi thiết kế của Thâm Khang” cũng chuẩn bị khẩn trương lên kế hoạch.
36 Bởi vì lần thi đấu này không giới hạn chủ đề nên không có nghi ngờ gì khi số người tham gia thiết kế sẽ tăng và chọn đề tài cũng khó khăn hơn. Nhưng có thể để người thiết kế phát huy nhiều hơn không gian tự do như vậy sẽ càng có lợi hơn cho người tham gia.
37 Sau khi tan làm, đợi đến khi đèn đường rực rỡ Ôn Noãn mới ra về, cô không trực tiếp ngồi xe buýt hay gọi taxi, cô chỉ đi bâng quơ dọc theo đoạn đường chính đi về phía trước, trong lòng khổ não, phiền muộn.
38 Nữ sinh đã sớm đắc ý líu ríu nói ra: “Chị xem trước mặt mình xem không phải là câu 'My heart will go on' sao? Chị nhìn lại anh ấy xem, trên áo anh ấy cũng có một câu là 'You are always in my heart', một là 'Trái tim em sẽ mãi yêu anh', một là 'Em luôn trong trái tim anh' không phải là áo tình nhân mới là lạ! Mặc dù màu sắc khác nhau nhưng như vậy mới khác biệt nha, hơn nữa, từ màu hồng phấn đến tím đậm là một loại màu sắc thăng hoa, về phương diện tình yêu thì chính là tình cảm càng thêm say mê, hoặc nói anh ấy yêu chị tương đối nhiều, tương đối sâu sắc, nếu như không phải là người có lòng sẽ rất khó phát hiện ra hai người là người yêu có phải không ạ? A, mặc kín đáo như vậy đúng là trang phục tình nhân, chị à, chị cùng anh ấy không phải là đang yêu nhau bí mật chứ?” Cô gái nhỏ chớp chớp đôi mắt to, mặt tinh quái thể hiện sự Bát quái mãnh liệt.
39 Sáng sớm, mặt trời mùa hè đã sớm chiếu qua kính của cửa sổ vào gian phòng, Ôn Noãn bị một hồi chuông báo dồn dập đánh thức. Cô mơ màng mở mắt ra thấy căn phòng lộn xộn, giấy A4 trắng vương khắp nơi, nhìn lại mình, hẳn là cô ngủ ở trên sàn nhà.
40 Cả ngày, ngoài việc hoàn thành các hạng mục công việc đang dở dang, Ôn Noãn đều bò ra bàn vẽ bản thiết kế, cô lấy chủ để là trang phục tình nhân, số tuổi xác định từ mười tám đến hai mươi lăm tuổi, nam nữ ở giai đoạn tuổi này phần lớn còn ôm đầy mong đợi và ảo tưởng về tình yêu, điều tốt đẹp nhất với họ đó chính là tuổi trẻ, lực hút đặc biệt là phái nữ, cho nên, cô thiết kế trang phục tình nhân cũng liên quan tới tuổi trẻ.