21 Cô gái này, cứ tưởng cô ta vô tâm vô tư, mấy chuyện này nhất định sẽ không để ý, vậy mà lại quan tâm đến như vậy sao? Không phải là không muốn cười, chẳng lẽ cô ta muốn mình phải trưng cái bộ mặt giả tạo đó cho cô ta xem sao? Anh Vũ nói cô ta ghét dối trá, chẳng lẽ lại muốn mình trưng cái bộ mặt đó cho cô ta xem sao?________________________________________________- Thấy chưa, tôi đã nói là nó sẽ vừa mà!-Nó đắc ý.
22 Bỗng mọi tâm trạng cả ngày đã tan hết khi thấy vẻ mặt tái nhợt của nó, ngước lại hắn còn thấy rồi bời hơn. Hối hận, lo lắng, tức giận, tất cả đều có hết!Cúi người xuống hắn bế nó lên mới phát hiện ra, thứ nhất, cô nàng này rất nhẹ.
23 - Angel đã tìm được kĩ hơn một chút. Nghe nói một trong số những tên trộm sẽ tham gia cuộc thi tìm leo núi ấy!- Leo núi?Mấy tên đó bị gì vậy?- Em cũng thấy rất tò mò nhưng Angel nói người tổ chức cuộc thi chỉ duy nhất một chữ.
24 Tuy như thế này là không phải đạo nhưng cứ để con ích kỉ một chút, được ở bên anh ấy lâu một chút, được dựa dẫm vào anh ấy. Thứ lỗi cho tôi nhé, vị hôn thê nào đó của anh ấy, cho tôi ích kỉ một lần thôi bởi vì.
25 _Không. Tôi chỉ muốn nhắc anh một câu, tuần sau tham gia, anh nhất định phải cẩn thận, tự lực cánh sinh, bởi vì đây sẽ là một cuộc chiến sinh tử.
26 Anh xem, anh xem, người ta chiều vợ như thế, còn anh thì sao chứ? Suốt ngày chỉ có gái gú thôi, khổ thân em theo đuổi anh lâu như vậy, đến khi được anh chấp nhận rồi cũng không được yêu chiều như thế! Bất công quá đi!_________________________________________________________________- Hai, chúng ta về thôi!Nó nói xong liền bổ đi một mạch, anh chạy theo kịp nó, hỏi với giọng rất ngạc nhiên:- Đây đâu phải tính cách của em? Em tìm ra gì rồi sao?- Không, nhưng em nghĩ em biết người làm chuyện này.
27 Nó mỉm cười không nói gì. Nếu như mọi người biết cuộc thi này đã được sắp đặt chắc chắn sẽ không còn vui vẻ ung dung như bây giờ được đâu!___________________________________________________________________Cuộc thi bắt đầu từ 7h sáng, vì vậy nó và hắn 6h 40' đã đến nơi.
28 -Đúng, sẽ chấm dứt. Sao vậy, cô buồn à?-Đúng, là tôi tiếc, là tôi buồn, tôi không muốn anh tìm thấy vị hôn thê, là tôi ích kỉ, tôi thích anh, được rồi chứ?!.
29 Nó nhìn Hưng, im lặng không nói gì. Rồi lại nhìn lên phía trên nơi ba con người còn lại đang đứng. Nếu nó không nhìn nhầm thì. . . vừa rồi người đó đã đẩy Băng.
30 Tại sao tên Trí quay lại? Tất nhiên là để giết những người còn lại, điều này đương nhiên chúng ta biết. Còn tại sao Khoa cũng ăn cháo, chỉ là không hề ngủ say như những người khác, còn có thể né tránh được nhát dao để nó đâm vào tay? Đáng lẽ nếu như theo hướng dao, nó sẽ đâm trúng tim nhưng nó lại đâm vài tay phải, vị trí anh ta lúc ngồi so với lúc nãy cách xa không ít.
31 -Mày có biết lúc đưa đến bệnh viện, mày đang nằm trên người con Nhi? Tay thì nắm chặt lấy tay nó, kéo thế nào cũng không ra. Anh Vũ lúc đó tưởng bệnh viện hết cáng nhưng họ nói lúc khiên Nhi, mày hôn nó rồi xỉu luôn trên người nó?____________________________________________________________Lúc hắn tỉnh dậy đã là hai ngày sau.
32 Không được rồi Nhi ơi, mày bị anh ấy bỏ bùa mê rồi! Rõ ràng tên này đâu có lạnh lùng, tất cả. . . chỉ là làm màu mà thôi!______________________________________________________________- Tao đã nghĩ Angel, là chị Băng.
33 -Chị, A là chữ cái đầu trong tên chị, em đã đổi tên, em nhớ chị!. . . - Liên quan gì đến tôi? Tại sao không phải là tên viết tắt của vũ khí như những người khác mà lại là tên tôi?.
34 Khi đến nơi chỉ thấy căn nhà đang bốc cháy, tụi anh vào cứu thì thấy em và Hưng đang nằm trong căn nhà đó. Nhưng trong căn nhà vẫn còn một người nữa, bọn anh không biết là ai.
35 Em có biết mình đang làm gì không đấy?Nó gật đầu, đôi mắt sáng lấp lánh:- Biết mà, biết mà. Hắn:. . . Cô nương, em đừng tỏ ra háo sắc thế được không?Hắn ngượng ngùng:- Nhưng mà anh.
36 Nó dứt lời, rời khỏi chiếc ghế mình đang ngồi, chuẩn bị bước xuống thì bị anh ở đằng sau khẽ níu tay lại. Nó quay sang nhìn anh, nở nụ cười rồi dùng khẩu hình nói với anh: Em sẽ không sao.
37 Hèn chi, Angel không ình xử lí bọn họ, hèn chi Angel nói đây là những người rất quan trọng, hèn chi Angel nói mình sẽ không nỡ xuống tay, thì ra nó đã biết tất cả.
38 Cô câm mồm đi! Cô mới là người không đáng xen vào. Ai cho cô dám la mắng em gái tôi!__________________________________________________ Từ khi con bé đó sinh ra, tôi đã không ưa gì nó.
39 -Cuối cùng, anh đã có thể ăn được báu vật!________________________________________________________- Em biết anh là siêu trộm khi nào?- Hắn ôm nó từ phía sau, khẽ hỏi.
40 Quả nhiên chúng ta có thần giao cách cảm. Em nghĩ gì, mấy phút sau anh liền nói y chang lời em nói mà nó còn dâm đãng hơn nữa chứ!___________________________________________________Lúc nó bước xuống được giường đã là trưa.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 50