21 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
K.
22
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Đợi khi võng mạc từ từ thích ứng hoàn cảnh u ám, dựa theo ánh sáng từ ánh trăng chiếu vào từ khung cửa sổ, thì đường viền vật thể bắt đầu hiện lên trước mắt bọn họ.
23
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Rio tỉnh lại từ hôn mê, trần nhà tuyết trắng của bệnh viện dần hình thành trong tầm mắt của anh.
24
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Một tháng sau, sân bay quốc tế Kennedy New York.
Rio và Lý Tất Thanh kéo hành lý đi ra khỏi đại sảnh sân bay, liền lên một chiếc taxi đang đứng đón khách ngoài cửa.
25
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Ngày hôm sau, Lý Tất Thanh khẩn cấp đi ra cửa hàng mua sắm đồ dùng đồ ăn cắm trại dã ngoại, Rio sau khi book xong lịch với bên nhà gỗ kia xong, liền gọi tới số điện thoại di động của bác sĩ nội khoa của anh.
26
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Sau khi nhìn thấy thi thể được chôn dưới bùn đáy hồ nước, Rio trở lại nhà gỗ lập tức gọi điện cho cảnh sát địa phương — đó là một bé gái khoảng 11 tuổi, hai tay bị dây thừng trói sau lưng, bên hông còn bị cột cái túi dùng cho việc chạy bộ thường dùng, trên mặt bị sưng phồng tới trắng bạch, đôi mắt màu lam chết không nhắm mắt mà trợn tròn.
27
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Rio không chút ý thức nào mà tiến vào ngồi xuống sofa trong căn phòng của motel. Anh nhìn chằm chằm vào ly thủy tinh ở trên bàn, viền ly mơ mơ hồ hồ mà phản chiếu khuôn mặt anh, nó đã không còn sự tái nhợt như hồi nãy nữa, mà bắt đầu đỏ ửng lên — đây là sự ửng đỏ của phản xạ thần kinh, cùng với mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
28
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Trong phòng thẩm vấn của cục cảnh sát địa phương, Rio cùng Lý Tất Thanh thấy được người phụ nữ được người dân địa phương gọi là “người mẹ ác quỷ”.
29
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Anh phải lợi dụng cầu thang thoát hiểm để xuống tới bãi giữ xe, Rio tự nói với mình.
Vị đặc vụ tóc đen bước chân nhanh chóng chạy thẳng tới chỗ thang lầu, trong tay cầm súng, anh cưỡng chế chính mình phải ngăn cản gã, cứu bé gái ấy về.
30
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Sau bữa sáng, Rio cùng Lý Tất Thanh quyết định đi xem giáo đường trên trấn.
Dựa theo tin mà cảnh sát địa phương cung cấp, trước khi Beley trở về, thì hai bé gái đều được nhận nuôi dưỡng trong viện phúc lợi ở bên trong giáo đường, do một Cha sứ gọi là Beth chăm sóc.
31
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Bọn họ chọn lúc nửa đêm để lẻn vào giáo đường.
Kiến trúc trong bóng đêm càng thể hiện sự tối tăm hờ hững sâu thẳm, tựa như đã mất đi luồng ánh sáng chiếu rọi thì liền chìm vào thế giới bóng đêm.
32
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Viện phúc lợi nhi đồng nằm ở phía đông của giáo đường, là một tòa nhà hai tầng. Rio cùng Lý Tất Thanh lúc bước vào hàng hiên tầng 1 thì thấy một thân ảnh đẫy đà của nữ tu sĩ, đang nhẹ bước ra khỏi một căn phòng ngủ.
33
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Neal khoác một cái áo gió cũ hàng hiệu màu vàng đỏ, đi trên con đường u ám gió thổi không ngừng.
34
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Phỏng vấn cá nhân thật giản đơn tới không ngờ, hỏi mấy câu như “Có người thân tại đây hay không?”, “Vật phẩm cá nhân trong quá trình cấm túc thì sẽ gửi tới cho ai”, mấy vấn đề tương tự như thế, Neal cứ luôn trả lời không có, sau đó ký tên vào một hợp đồng bảo mật, sau đó được thông báo là đã được tuyển chọn chính thức, cùng ngày hôm đó liền tiến hành vào kỳ huấn luyện.
35
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Trên sân rộng bên trong đình viện hội sở câu lạc bộ Nguyệt Thần, có hơn 20 căn biệt thự hai tầng xa hoa đang đứng sừng sững, dành riêng cung cấp cho các hội viên tới tham gia hoạt động tại đây.
36
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Nguyệt Thần Đảo, căn cứ Nam Đảo, trong một căn phòng lớn với bốn bức tường kiên cố.
Ngay khi có vài tên đàn ông cao to mặc quân phục mê màu bước vào, cấp cho mỗi người một bộ quần áo thống nhất kiểu vận động bảo mọi người thay, rồi báo với họ rằng, ngày mốt khi bắt đầu làm việc, thì tất cả mọi người liền có chút bất ngờ.
37
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Rời giường! Mọi người, lập tức rời giường! Mặc đồ vào!”
Khi một tiếng quát vang lên, rất nhiều người đang nằm trên giường chợt giật mình nhảy dựng lên, còn một số người thì xoay mình vùi đầu vào chăn, làm bộ như không nghe thấy.
38 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Đưa dao của mày cho tao.
39
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Trong vòm kính, có thể thấy rõ được thân ảnh màu hồng kia — đó là một thằng nhóc tóc hồng vóc người gầy yếu, tối đa chỉ mới 20, đang dựa vào một góc chuối, nhe răng trợn mắt mà cầm một cây chuối tây chưa chín mà ăn, không hề phát hiện bản thân đã vào trong tầm bắn của một tên thợ săn.
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Rio dùng miếng băng vải bọc lại cánh tay bị thương, lái xe chạy tới bến tàu ở phía tây bắc Nam đảo, khởi động một chiếc du thuyền nhỏ chuyên dành cho các hội viên câu lạc bộ, một lát sau đã trở về hội sở của Bắc đảo.