Sắc Đẹp Khó Cưỡng Quyển 1 - Chương 23 - Có Người Cưng Chiều , Thật Tốt
Chương trước: Quyển 1 - Chương 22 - Người Phụ Nữ Khác Biệt
Hứa Tình Thâm vẫn ngồi ở đó không nhúc nhích . Tưởng Viễn Chu bước tới trước cửa sổ , dứt khoát chặn lại tầm mắt đang nhìn ra bên ngoài của cô .
Hứa Tình Thâm nghe thấy tiếng bụng của mình đang kêu réo , " tôi đói bụng , Tưởng tiên sinh có cho ăn cơm không ? "
" đương nhiên , ăn no bụng mới có thể làm việc . "
Trong lòng Hứa Tình Thâm thật ra vẫn còn rất sợ hãi , lúc xỏ dép vào đứng dậy , đôi chân còn có chút run rẩy . Hai người cùng bước xuống lầu dưới . Tưởng Viễn Chu mới vừa ngồi xuống , lão Bạch liền nhận được điện thoại vội vã chạy tới , " Tưởng tiên sinh . "
" sao vậy ? "
" Phương Thịnh không đưa Vạn tiểu thư về nhà , mà lại đến khách sạn Châu Tế . "
Ngón tay Tưởng Viễn Chu nhẹ gõ lên đũa hai cái , dáng vẻ trông chẳng có gì là nôn nóng cả . Lão Bạch lại cực kỳ bối rối , " Tưởng tiên sinh , có cần phải gọi điện thoại bảo người của khách sạn chạy lên ngăn cản lại không ? "
" cản ? " Tưởng Viễn Chu cười lạnh , " Vạn Dục Ninh cũng không phải là bé gái bảy tám tuổi , cô ta tự biết mình đang làm cái gì . "
" nhưng mà ......"
Hứa Tình Thâm gắp một miếng thức ăn , nhìn lão Bạch ấp a ấp úng , " nghe ý này , trước đó Vạn tiểu thư và Phương Thịnh còn rất trong sạch à ? "
" thế nào , em còn muốn đâm chọc gì nữa ? "
Hứa Tình Thâm cắn đũa . Cơn giận của Tưởng Viễn Chu vẫn còn sót lại chưa tiêu , vốn dĩ còn muốn không quan tâm , thấy lão Bạch vẫn đứng ở đó , anh cau mày nói , " chuyện như vậy còn cần phải hỏi ý tôi sao ? Nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ ? "
Sắc mặt của lão Bạch hơi thả lỏng xuống , " Tưởng tiên sinh yên tâm , đã sắp xếp xong xuôi rồi . "
Hứa Tình Thâm đang ăn cơm , ngẩng đầu lên thấy sắc mặt của Tưởng Viễn Chu không tốt lắm , cô nhìn nhìn mấy lần rồi cúi đầu xuống , sau đó lại nhìn nhìn .
Tưởng Viễn Chu vồ lấy tầm mắt của cô , " có phải em muốn nói gì hay không ? "
" Tưởng tiên sinh không yên tâm về Vạn tiểu thư như vậy , tại sao không dứt khoát cưới cô ấy về nhà đi ? "
" tính tình của cô ta quá ngang bướng , có đôi lúc tôi càng nói , cô ta lại càng muốn làm trái ý tôi . Ban đầu khi đề cập tới chuyện kết hôn , tôi nhất thời không đồng ý , cô ta xoay người một phát liền ở bên cạnh Phương Thịnh . Nếu tôi còn chiều theo tính tình của cô ta , sau này chẳng phải còn muốn lên trời hay sao ? "
Hứa Tình Thâm vươn tay với ly nước ở bên cạnh , " anh cũng không thể trông chừng cô ấy và Phương Thịnh từng giờ từng phút được . "
" chuyện Phương Thịnh muốn làm , tôi đều có thể ngăn cản , nhưng nếu một khi Vạn Dục Ninh vượt qua ranh giới cuối cùng , có hậu quả gì cô ta hẳn phải hiểu . Phương Thịnh có cái gì chứ ? "
Hứa Tình Thâm nhẹ chun mũi , " anh khinh khi người nghèo . "
" đúng vậy , đây chính là thực tế . "
Hứa Tình Thâm ăn thêm vài miếng rồi đặt đũa xuống , " tôi no rồi . "
Ăn xong cơm tối , Hứa Tình Thâm đi thẳng lên lầu nằm trong phòng dành cho khách . Tưởng Viễn Chu ngược lại cũng không hề đi tìm cô nữa . Đêm nay vô cùng bình yên .
Mấy ngày tiếp theo , Vạn Dục Ninh bên kia lại hoàn toàn im hơi lặng tiếng . Hứa Tình Thâm ăn xong cơm trưa quay trở lại phòng khám , lại bắt gặp Hứa Vượng đang đứng ở cửa .
Cô đè thấp giọng , nhẹ kêu một tiếng , " ba . "
Hứa Vượng ngẩng đầu lên , khuôn mặt tiều tụy , " Tình Thâm , ăn cơm chưa ? "
" con ăn rồi . "
Hứa Vượng đi theo Hứa Tình Thâm bước vào phòng , " con không về nhà , quần áo cũng không mang theo , ba không yên tâm . "
" bà ngoại xuất viện chưa ? "
" xuất viện rồi , " Hứa Vượng đi theo sau lưng Hứa Tình Thâm , " mẹ con lấy sổ tiết kiệm ra rồi . "
" như vậy không phải rất tốt sao ? " Hứa Tình Thâm dựa vào cạnh bàn nhìn về phía ba của mình . Hứa Vượng thở dài , " Tình Thâm , bà ngoại con ở một mình , mẹ con không yên tâm ......"
" nói đi , muốn con ở bên ngoài bao lâu nữa ? "
Hứa Vượng đặt món đồ nãy giờ vẫn đang xách trong tay lên mặt bàn , " đây là ba mới mua trên đường tới đây , quýt đường đấy , con nếm thử một quả đi . "
Hứa Tình Thâm cầm lên một quả quýt , ánh mắt bình tĩnh ngắm nhìn . Trong lòng Hứa Vượng có chút áy náy , " Tình Thâm , nếu trong bệnh viện có chàng trai nào tốt tính , con hãy bắt chuyện thử xem . Kết hôn thì tốt rồi , kết hôn ...... Sẽ có người thương yêu con . "
Đến giờ tan việc , Hứa Tình Thâm cầm túi quýt đường kia trở về Cửu Long Thương .
Tưởng Viễn Chu đang từ trên lầu bước xuống . Hứa Tình Thâm đem túi quýt đặt trên bàn ăn , " ăn quýt không ? "
Người đàn ông liếc nhìn , " túi ny lon màu đỏ , vừa nhìn chính là mua ở ven đường à ? "
" không ăn thì thôi . "
Tưởng Viễn Chu bước tới bên cạnh Hứa Tình Thâm , " người em sạch chưa ? "
Một miếng quýt nhỏ thiếu chút nữa mắc nghẹn ở cổ họng Hứa Tình Thâm . Tưởng Viễn Chu hung hăng vỗ vỗ sau gáy cô , " có thể thị tẩm rồi . "
Hứa Tình Thâm thật vất vả nuốt miếng quýt xuống , " chu kỳ của tôi khá dài . "
" dài bao lâu ? "
" so người bình thường đều dài hơn . "
Tưởng Viễn Chu cong cong khoé môi , " trong chu kỳ cũng không sao cả , tôi có thể . "
Quả quýt trong tay Hứa Tình Thâm rơi xuống mặt bàn , cô há hốc miệng , " Tưởng tiên sinh , anh đừng làm tôi sợ , tôi theo không kịp khẩu vị nặng của anh đâu . "
Người đàn ông dùng ngón tay trỏ nâng cằm cô lên , tươi cười đùa cợt , " người hôm đó ở hồ bơi đến tột cùng là ai vậy ? Là em sao ? "
" Ai cơ ? Tôi không hề quen biết . " Hứa Tình Thâm giả ngu .
" tôi và em cùng tưởng tượng nhé , " Một tay Tưởng Viễn Chu chống lên cạnh bàn , " ngực lớn , eo thon , mông vểnh , mặc một bộ đồ bơi dây buộc , cô ấy còn nói với tôi ......"
Tưởng Viễn Chu đem môi mỏng tiến sát tới bên tai Hứa Tình Thâm , chậm rãi phun ra từng chữ tràn đầy mê hoặc , " cô ấy nói cô ấy thích ăn đàn ông , " Tưởng Viễn Chu đột ngột tóm lấy tay phải của Hứa Tình Thâm , để cho ngón trỏ của cô móc vào lưng quần của mình , " từng chút , từng chút một mà ăn , không hề bỏ sót ......"
Hứa Tình Thâm nhắm mắt lại , hít xuống một hơi thật sâu , " anh muốn bảo tôi đem anh đẩy ngã ngay tại đây mà ăn luôn à ? "
" làm đi . "
Cô dùng sức rút tay của mình về . Âm thanh gấp gáp nơi cổ họng của Tưởng Viễn Chu không kịp chờ đợi liền truyền tới , " làm đi . "
Hứa Tình Thâm cũng sắp bị âm thanh này làm cho tê dại đến phát điên lên rồi . Vành tai cô bắt đầu nóng lên , cô vươn một tay ra phủ lên bả vai Tưởng Viễn Chu , đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn , bóp . Tưởng Viễn Chu mới vừa tiến tới phía trước , liền thấy cô hếch hếch cằm lên , " lão Bạch tới . "
Mày kiếm của Tưởng Viễn Chu vặn lại thành hình chữ ' xuyên ' , buông tay ra quay đầu nhìn lại , quả nhiên là lão Bạch đang bước vào .
Tên kia xuất hiện cũng biết canh thời điểm quá nhỉ ?
Tưởng Viễn Chu dựa vào bàn ăn . Hứa Tình Thâm cứ như sợ người khác không nhận được ra mình đang làm gì , cô sửa sang đầu tóc , kiểm tra lại nút áo của mình . Tưởng Viễn Chu nén cười , ngón trỏ ung dung thong thả vuốt vuốt chân mày dày rậm .
" Tưởng tiên sinh , hôm nay Vạn tiểu thư đúng là điên rồi . "
Hứa Tình Thâm nghe thấy mấy chữ này , trái tim cũng theo đó mà tăng nhanh lên mấy nhịp .
" cả buổi sáng cô ấy chỉ quanh quẩn trong các cửa hàng bán đồ cao cấp , càn quét hai mươi mấy túi đồ , còn có quần áo , giày dép , đồ trang sức , mỗi thứ đều lấy một cặp . Buổi chiều lại chạy tới cửa hàng 4S tậu một chiếc xe mới tinh , còn đem tất cả dây chuyền mới mua được treo hết lên gương ô tô ......"
Tưởng Viễn Chu không nhịn được mà bật cười , " đúng là náo loạn quá thể . "
" Tưởng tiên sinh , ngài hẳn đã nhận được tin nhắn quẹt thẻ rồi . "
Hứa Tình Thâm nghe vậy , khẽ nhướng chân mày lên . Hoá ra thẻ mà Vạn tiểu thư quẹt đều là tiền của vị Tương tiên sinh này ư ?
" nhận được rồi . Mặc kệ đi , " Tưởng Viễn Chu lơ đễnh nói , " có sức lực đi ra ngoài tiêu tiền , chứng tỏ tinh thần không tệ . "
Tầm mắt Hứa Tình Thâm lướt qua cái túi ny lon đựng quýt đường trên bàn kia . Có người cưng chiều , thật tốt nhỉ ?
Có thể lên trời xuống đất , làm đủ tất cả mọi chuyện hoang đường .
Tưởng Viễn Chu và lão Bạch còn đang trò chuyện với nhau , điện thoại di động của người đàn ông lại vang lên báo có tin nhắn mới .
Tưởng Viễn Chu lôi ra nhìn , " nhà thuốc Tuệ Dân ? Mua cái thuốc gì mà tốn những một vạn đồng vậy ? "
Xem tiếp: Quyển 1 - Chương 24 - Lúc Này Mới Giống Người Phụ Nữ Của Anh