41 Rất nhanh Tết Nguyên Đán đã đến…Hôm nay là ngày cuối cùng đi học… Hôm qua là ngày thi học kỳ I cuối cùng…Lớp 12A1 vẫn sôi động như hằng ngày nhưng có náo nhiệt hơn… Vì sao thì ai cũng biết…Cả lớp sôi nổi tính xem sau Tết ai là người phải lì xì đầu tiên, bắt cô Liên lì xì từng người…Chỉ riêng một hàng cuối lớp là dường như không bị ảnh hưởng bởi không khí ấy.
42 Không khí vui vẻ và ấm áp lan khắp phố phường, đến từng ngõ nhỏ. Cây cối như xanh hơn. Nắng như ấm hơn. Trời như xanh hơn. Mây như trắng hơn. Nước như trong hơn…Một chiếc bóng cô đơn bước từng bước trên con đường nhựa nhỏ, hai bên là cỏ.
43 Ngày Valentine…Lớp khá vắng vì hầu hết đã đi chơi…Nó và Devil vẫn đi học. Mới sáng nhưng hộc bàn và trên bàn của họ đã đầy chocolate đủ mọi hình dạng.
44 Trong một căn phòng…Giữa phòng kê một chiếc bàn chữ U lớn. Có 10 người đang ngồi xung quanh bàn. Mỗi người mặc đồ khác nhau, trước mặt là laptop đang mở.
45 Những người ngồi trước màn hình tim cũng như ngừng đập. Nhìn sang nó đợi chỉ thị. _ Một… Hai… Ba…Không nói gì nó chỉ nhẩm đếm. Dù nhỏ nhưng trong phòng khá im lặng nên mọi người vẫn nghe thấy.
46 Tuần kế tiếp, Snow đi học được 4 ngày, 2 ngày sau nó nghỉ. Nó đến trễ nhất và về sớm nhất. Công việc của nó khá nhiều. Nó không tham gia các buổi đi chơi của lớp.
47 Những tia nắng ấm áp chiếu khắp không gian. Vạn vật như có thêm sức sống ột ngày mới. Vươn vai, Snow đi đến mở cửa sổ. Không khí tươi mát tràn vào trong phổi khiến nó thấy thật dễ chịu.
48 Một ngày mới lại đến…Ngồi trên sô pha nó nhẹ nhàng vuốt ve đầu White. Moon nằm trong lòng nó ngủ ngon lành. Black thì nằm dưới chân nó lười biếng duỗi người.
49 _ Giờ thì ông hiểu vì sao rồi chứ? Ân oán khi xưa đến lúc giải quyết rồi nhỉ. Cũng đã 10 năm. Giọng nói của nó thủy chung hờ hững như nói chuyện “ Thời tiết hôm nay đẹp thật.
50 Kẹt…Cánh cửa phòng điều khiển trên lầu được mở ra. Quản gia Kim bước ra, đầu cúi gằm không rõ đang nghĩ gì. Demon ngạc nhiên nhìn quản gia Kim, sau đó gọi:_ Mau cứu ta nếu không con gái ông sẽ chết.
51 Thời gian cứ trôi, vô hình trời đã tối, thành phố lên đèn. Bước ra khỏi quán, nó lại tiếp tục đi dạo. Chân cứ nhẹ nhàng bước… Chiếc bóng cô đơn lặng lẽ trải dài trên con đường nhựa… Một chiếc bóng khác xuất hiện lồng vào chiếc bóng cô đơn.
52 Nhiều năm sau…_ Nguyễn Phong Lam em chuẩn bị xong chưa? – Sky cất giọng hỏi Windy. Phong Lam là tên thật của cô. _ Từ từ nào… Hôm nay là ngày đẹp nhất trong đời của em mà Khánh Thiên.
53 Chương cuốiLê Vũ cúi xuống bên tai Băng, hơi thở anh như có như không phả vào tai Băng:_ Anh yêu emLê Vũ mới nói được từ “Anh” thì Băng đã dùng sức đẩy anh ra.