Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Quyền Thần Chương 420 (phần 2): Đánh Cuộc

Chương trước: Chương 420 (phần 1): Giao Dịch Bí Mật



Nhóm dịch: BachKhiet

Nguồn:metruyen

Đại trưởng lão nhìn Hàn Mạc, lắc đầu nói:

- Hàn Mạc, lão hủ muốn đánh cuộc một lần cuối !

- Đánh cuộc?

- Việc đến thế này, Hạ gia lâm vào tuyệt cảnh... !

Đại trưởng lão thần sắc bỗng hung ác nham hiểm:

- Ta sẽ đánh cuộc một lần, chuyện này, chỉ có một người biết!

Hàn Mạc thở dài

- Chỉ có một mình ta biết, ý tứ nói đúng là, ta chết, vốn không có người nào nữa biết bí mật về Bát quái vây? Cho nên, Đại trưởng lão sẽ giết ta diệt khẩu?

- Kỳ thật ... Ngươi đáng chết từ lâu!

Đại trưởng lão thở dài:

- Học Chi quá mức cẩn thận, lo lắng quá mức rằng nếu trực tiếp giết chết ngươi, sẽ mang đến phiền toái cho Hạ gia, nhưng... hiện giờ phiền toái ngược lại còn lớn hơn nhiều.

Hàn Mạc một lần nữa ngồi xuống ghế, thính giác hắn nhạy bén, đã nghe được trên nóc nhà gạch ngói có chuyển động, tất cả thanh âm truyền đến từ bốn phía của căn phòng này, chỉ sợ bên trong, đã tụ tập Ảnh tử vệ Hạ gia cao thủ nhất!

Ảnh tử vệ, đó là sát thủ hắc ám của các thế gia.

Thích khách chân chính !

Hiệu suất bọn họ chính là một đòn trí mạng, không chừa một lối thoát!

Hàn Mạc biết, trong nhã phòng này, xung quanh mình có ít nhất có ba tên Ảnh tử vệ luôn trong tư thế chuẩn bị ra đòn, bọn họ hiển nhiên là đang chờ mệnh lệnh của Đại trưởng lão.

Ngự lâm quân khống chế được Xuân Viên, có lẽ có cũng có không ít Ảnh tử vệ hóa trang thành tôi tớ bình thường, nhưng những Ảnh tử vệ này là loại cao thủ bậc nhất, đã như cá lọt lưới.

Đối với “ngư ông” này bọn chúng cũng luôn luôn đợi cơ hội phản kích.

Hạ tộc gặp nguy nan, là thích khách của gia tộc, bọn Ảnh tử vệ luôn sẵn sàng chịu chết để cứu gia tộc. Mỗi một Ảnh tử vệ thế gia đều có giác ngộ đó, bởi vì từ thưở nhỏ bọn họ đã bị dung nhập tư tưởng như vậy.

Người chỉ huy cao nhất Hạ Học Chi đã bị khống chế, hiện giờ Đại trưởng lão và Hàn Mạc đang cùng ở một phòng, mấy tên Ảnh tử vệ tại thời khắc nguy nan này, tất nhiên hiểu rằng người chỉ huy chính là Đại trưởng lão.

Bây giờ bọn họ đã nhận được tín hiệu!

Chỉ cần một tín hiệu, sẽ ra một đòn trí mạng giết chết Hàn Mạc !

Trong nhã phòng nhất thời yên tĩnh, Hàn Mạc và Đại trưởng lão đều không nói gì.

Đại trưởng lão nếu ở chỗ này ra tay giết Hàn Mạc, như vậy lão hiển nhiên biết Ngự lâm quân cho dù tới cứu viện cũng không kịp. Mặt khác, lão đương nhiên cực kỳ tin tưởng mấy cao thủ Ảnh tử vệ của mình sẽ đủ khả năng một đòn lấy mạng Hàn Mạc.

Ảnh tử vệ tất nhiên cũng có phân chia thứ bậc, có thể tránh được Ngự lâm quân lúc trước truy tìm, không hề nghi ngờ mấy tên Ảnh tử vệ này tất nhiên là có bản lĩnh không tầm thường.

- Ngươi... thật sự là lớn mật!

Hàn Mạc thở dài, đánh vỡ yên lặng:

- Dám ở trong này giết ta, các ngươi không nghĩ tới hậu quả sao?

- Bất đắc dĩ mà thôi!

Đại trưởng lão chậm rãi nói:

- Hạ gia thà rằng phạm thượng giết chết ngươi, chứ không thể để Bát quái vây bị bại lộ. Khi ngươi chết, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp hóa giải, có lẽ cũng sẽ chết thêm rất nhiều người, nhưng... Hạ gia ít nhất sẽ không diệt vong như vậy!

Hàn Mạc híp mắt nói:

- Ngươi khẳng định có thể giết chết được ta?

Đại trưởng lão gật gật đầu, dùng một loại giọng điệu rất khẳng định nói:

- Đúng vậy, ta... chắc chắn!

Hàn Mạc nhún vai:

- Ngươi... có thể hay không cho ta một đường sống?

Đại trưởng lão gật đầu:

- Được. Ta là một lão nhân gia. Thời gian làm cho người ta càng thêm hiểu sinh mạng là vô cùng quý báu!

Từ trong lòng lão chậm rãi lấy ra một bình sứ màu tím:

- Ngươi có muốn xem cái này không?

Hàn Mạc nhìn bình sứ, hỏi:

- Đó là... cái gì?

- Vong ưu thủy!

Đại trưởng lão giải thích:

- Một loại độc dược từ rất xưa, có lẽ đã không còn có mấy người biết. Ngươi có biết, lão hủ thân là Đại trưởng lão Hạ tộc, trên người có gì thì tuyệt đối người khác không có, Vong ưu thủy đi theo lão hủ trên người mười năm, lão hủ vẫn nghĩ là không có cơ hội dùng đến. Hôm nay... nếu Hàn tướng quân nguyện ý, lão hủ sẽ cho ngươi thử một lần!

Hàn Mạc nhíu mày nói:

- Đại trưởng lão, lời của ngươi ... Hàn Mạc nghe không hiểu!

- Hàn Mạc, lão hủ cho ngươi sống sót... chỉ cần ngươi uống Vong ưu thủy vào!

Đại trưởng lão nhìn chăm chăm vào Hàn Mạc:

- Sau khi uống vong ưu thủy vào, ngươi sẽ quên rất nhiều phiền não, quên Bát quái vây, quên rất nhiều... quá khứ!

Lão thanh âm bình thản, tựa như thật sự là cho Hàn Mạc một con đường sống.

Hàn Mạc híp mắt cười nói:

- Đại trưởng lão, trong tay ta nắm giữ đủ chứng cứ chính xác để đẩy Hạ tộc các ngươi vào bước đường cùng. Trong Xuân Viên, có mấy trăm dũng sĩ Ngự lâm quân. Lúc này, ngươi ngược lại luôn miệng nói có thể giết chết ta, hơn nữa, còn muốn uy hiếp ta uống Vong ưu thủy, việc này nghe như là nói giỡn!

Đại trưởng lão cười nham hiểm:

-Hàn tướng quân nghĩ lão hủ nói giỡn hay sao?

Hàn Mạc vuốt ve cằm, gật đầu nói:

- Đúng vậy, ta cảm thấy... ngươi đang nói giỡn. Hơn nữa ta cảm thấy, ngươi làm như vậy, chẳng những không thể khiến ta thỏa hiệp, ngược lại là buộc ta không còn cách nào khác đành phải tàn nhẫn mà tiêu diệt Hạ tộc các ngươi !

- Ý tứ Hàn Tướng quân là có chết cũng không chịu uống Vong ưu thủy?

Đại trưởng lão thu hồi bình sứ:

-Nói thật, loại độc dược này, nếu không có vì tiền đồ Hạ tộc mà đánh đổi, lão hủ... thật đúng là luyến tiếc!

Hàn Mạc cười a a nói:

- Ta chỉ là muốn biết, Đại trưởng lão... giết chết ta như thế nào!

- Với bản lĩnh của Hàn tướng quân hẳn là nghe được quanh nhã phòng này có ba danh Ảnh tử vệ vây quanh!

Đại trưởng lão chậm rãi nói:

- Ba người bọn họ là thích khách hắc ám Hạ gia, là ba người mạnh nhất được xưng là Quỷ tam táng!

- Quỷ tam táng?

Hàn Mạc trên mặt vẫn như cũ mang theo thản nhiên ý cười:

- Tên thật uy phong!

- Ác quỷ tam táng, nếu bọn họ đồng thời ra tay, cho dù là thập phương danh tướng chỉ sợ cũng khó ngăn cản!

Đại trưởng lão vuốt râu nói:

- Hàn tướng quân, ngươi tự cho là so với thập phương danh tướng mạnh hơn sao?

Hàn Mạc vẫn như cũ cười gằn từng chữ:

- Ta... muốn thử xem!

- Không hối hận?

- Hàn Mạc làm việc, không biết hối hận!

- Được … được lắm!

Ầm ầm !

Một tiếng nổ lớn, từ nóc nhã phòng ngay tại chỗ Đại trưởng lão ngồi xuất hiện một lỗ thủng, từ lỗ thủng một gã hình thể tráng kiện vạm vỡ nhảy xuống, trong tay nắm Đại phủ tử, sức như thái sơn, đại phủ tử nhắm thẳng đầu Hàn Mạc nện xuống.

Người kia thoạt nhìn hiển nhiên là còn chưa kịp hoá trang thành Ảnh tử vệ, vẫn còn vận y phục của một tiều phu đốn củi.

Đại phủ tử của tiều phu đốn củi tưởng đã nện thẳng đầu Hàn Mạc, chợt thấy mắt hoa lên, Hàn Mạc đã đâu mất dạng.

Vào lúc đó, Hàn Mạc thi triển Thái cực bộ, giống như quỷ mị, từ trên ghế đứng dậy, tốc độ kinh người. Hàn Mạc đã sớm phán đoán phương hướng của một tên Ảnh tử vệ nằm trên nóc nhà, cho nên tên tiều phu đốn củi này tốc độ mặc dù nhanh, nhưng tốc độ Hàn Mạc so với hắn còn nhanh hơn.

Tiều phu đốn củi rống một tiếng, hắn có thể cảm giác được Hàn Mạc xẹt qua kình phong ngay bên trái mình, nhưng hắn cũng là kẻ có bản lĩnh, mục tiêu trước mắt của hắn mất tích một chốc, Đại phủ tử đã bám theo Hàn Mạc chém tới.

Phịch!

Từ cửa sổ, một bóng người phá cửa sổ nhảy vào. Người này thân thủ so với phu đốn củi lanh lẹ hơn, kiếm trong tay hắn càng sắc bén.

Kiếm thủ này từ phía sau Hàn Mạc vung lên, sáng loang loáng, hướng vào lưng Hàn Mạc mà chém.

Sự việc trong nháy mắt, hai Ảnh tử vệ liên tiếp vào nhã phòng ra tay ám sát Hàn Mạc.

Hàn Mạc cũng không bối rối, trong lòng hắn hiểu được, cuối cùng Hạ gia cũng phải ra mặt một lần ám sát mình. Vì tiền đồ Hạ gia, cho nên mấy tên được xưng là “Quỷ tam táng” này nhất định sẽ dốc hết toàn lực.

Hàn Mạc đã cảm giác được phía sau kiếm phong đâm tới, hắn biết một kiếm này nếu không thể né tránh, nhất định sẽ bị trọng thương, hơn nữa phía trước Đại phủ tử cũng bổ lại, hung mãnh dị thường.

Trong nháy mắt, hai tên Ảnh tử vệ đã hình thành thế tiền hậu giáp kích!

Nhưng vào lúc này, Hàn Mạc làm ra một động tác cực kỳ kỳ quái !

Thân thể hắn không ngờ co rút xuống.

Tựa như một đứa nhỏ ủy khuất, bị người trên la mắng, đột nhiên ngồi thụp xuống trên mặt đất, tốc độ nhanh kinh người.

Kỳ quái quỷ dị nhất thời ngồi xổm, tránh khỏi một đao Đại phủ tử chém từ trước, cũng tránh khỏi kiếm thủ một kiếm trí mạng từ phía sau!

Nhưng Hàn Mạc ngồi xổm xuống, đương nhiên không phải giống như tiểu hài tử khóc nhè, tay phải hắn tựa như độc xà, đi về phía trước tìm hiểu chưởng đao rồi hung hăng mà tung ra một chưởng nhằm thẳng vào tiều phu đốn củi.

Răng rắc !

Một tiếng vang rất rõ, tựa như một âm thanh gậy trúc gãy, giòn tan!

Chỉ thấy tiều phu đốn củi kia thân thể khôi ngô tựa như bị rút hết gân cốt, ngã quỵ xuống, tuy rằng hắn không phát ra thanh âm thống khổ, nhưng trên vẻ mặt hắn hiện ra vẻ rất đau đớn.

Nhưng hắn rất dũng khí, chân phải đã vỡ vụn, nhưng vẫn trụ bằng chân trái, thân thể bất đắc dĩ ngã quỳ trên mặt đất.

Kiếm thủ cũng không có do dự, một kích thất bại, kiếm thứ hai đã lại đâm đến.

Quỷ tam táng, hai tên Ảnh tử vệ đã xuất hiện, còn một tên Ảnh tử vệ cũng chưa xuất hiện!

Quyền Thần

Tác Giả: Sa Mạc

~o0o~

Quyển thứ 4 - Giông tố Nghi Xuân

Loading...

Xem tiếp: Chương 421: Sát Chiêu Cuối Cùng

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Mùa hè khắc nghiệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 6


Năm Tháng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 3


Linh Miêu! Anh Yêu Em

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 24


Ai Rồi Cũng Khác

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18