821 Nhìn thấy Chủ nhiệm chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố Ân Bình Thiên xuống xe, Lục Cửu tạm thời yên tâm, ánh mắt nhìn Phạm Hồng Vũ có chút cảm kích.
822 Sự tình phát triển, hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của mọi người. Đám người Mã Hán ở chỗ của Lã Đình, cơ bản hỏi không ra cái gì. Đối với sự đau khổ và giày vò đã trải qua, Lã Đình cảm thấy rất nhạt, ít nhất là bề ngoài như vậy, không muốn nói nhiều.
823 Một giờ sau, Cừu Hạo Minh thở hồng hộc hiện ra tại cửa phòng làm việc của Quách Thanh Hoa, mồ hôi ướt đẫm mặt. - Bí thư Cừu. . . . Thư ký Quách Thanh Hoa nhìn vẻ mặt lo lắng của ông ta, nhỏ tiếng gọi.
824 - Như lời anh nói thì họ đã chuẩn bị trong nhiều năm như vậy mà anh lại không nhận biết được ư? Anh không nhận thức được à?Nói xong, Quách Thanh Hoa vô cùng tức giận đập mạnh tay lên bàn quát to.
825 Hoa đăng vừa lên, một chiếc xe việt dã dừng bên bờ sông. Bảng điện tử “Giang thiên thắng cảnh” chiếu xuống mặt sông lấp lánh, rực rỡ. Hai người từ trên xe việt dã bước xuống, người có thân hình khôi ngô cao lớn, khuôn mặt đẹp trai ngời ngời dĩ nhiên là Chủ tịch huyện Phạm, Phạm Hồng Vũ, một người khác tướng mạo nhu hòa, lưng thẳng tăm tắp, chính là Phó chủ nhiệm Ban chính trị quân đoàn Mã Hàn.
826 - Ánh mắt Hoàng Vĩnh Bồi cũng không tệ chút nào. Phạm Hồng Vũ nhẹ nhàng cảm khái một tiếng, trong quan trường thời gian càng lâu Phạm Hồng Vũ càng cảm thấy những đồng nghiệp xung quanh dường như không đơn giản chút nào, ngay cả Cừu Hạo Minh nhìn qua có vẻ khó khăn không chịu đựng nổi, bị đe dọa nhưng đó không nhất thiết là một người ngốc ngếch, nếu chuyện này quay trở lại không biết ông ta có để Hoàng Vĩnh Bồi đến hội nghị hiệp thương chính trị hay không?Hoàng Vĩnh Bồi là một người ngoan cố, Cừu Hạo Minh cũng tương tự như thế.
827 Trong khoảng thời gian này Bí thư công việc bề bộn, nếu không ở huyện thì cũng chạy lên tỉnh. Mọi người có thể hiểu được sự bận rộn của Bí thư Lục. Đến thời khắc quan trọng không khẩn trương thì sẽ không giống thái độ làm việc của Bí thư Lục.
828 Tất cả dường như đã đâu vào đấy. Nhưng, bất cứ chuyện gì đều có thể phát sinh chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa chuyện xảy ra ngoài ý muốn thường xảy ra vào lúc xuân phong đắc ý nhất.
829 -Chủ tịch huyện Phạm, anh vẫn ở thành phố sao?Trần Hà hạ giọng, run rẩy hỏi. Lời còn chưa dứt, trong điện thoại liền vang lên tiếng đập cửa rầm rầm, sau đó giọng phụ nữ sắc nhọn vang lên.
830 Quả nhiên, Ngụy phó tổng vô cùng sửng sốt, trên mặt lộ ra vài phần khẩn trương. Trước phòng 608 gây náo động, không lâu sau, liền kinh động lên cả khách sạn, nghe nói là nhân vật quan trọng ở huyện Vân Hồ, là một lãnh đạo quan trọng, nghe nói là Bí thư, rốt cuộc là chuyện gì? Khách sạn Phương Diện cũng không hiểu rõ.
831 Tiếng động rầm rì ngoài hiên bỗng nhiên im lặng. Nghe tiếng vài tiếng bước chân đã đi ra, cửa phòng ngủ có chút đổ nát cuối cùng cũng mở ra một khe, Trần Hà nhô đầu ra ngoài một chút nhìn, bên ngoài chỉ có Phạm Hồng Vũ cùng một người nữa ngồi hút thuốc, còn lại không thấy ai cả.
832 Trong phòng nghỉ của khách sạn Dương Quang, đèn đuốc sáng trưng, Tiêu Hàn Nguyệt và Phạm Hồng Vũ ngồi đối diện nhau, trước mặt hai người đặt một cốc cafe và trà nóng, còn có một đĩa điểm tâm.
833 - Tiểu Phạm, cậu là người biết rõ tình huống này nhất, nói xem thế nào?Đàm Khải Hoa gọi Phạm Hồng Vũ cũng trở nên thân thiện hơn, thật sự việc này làm Bí thư Thành ủy Đàm Khải Hoa vô cùng lo lắng.
834 Ba ngày sau, Trần Hà đến Ủy ban Nhân dân huyện đi làm trở lại. Đáng ngạc nhiên, trong một thời tiết âm u, Trần Hà lại đeo cặp kính với mắt kính to, màu đen, dường như che kín nước phần trên của gương mặt.
835 Phía tây thị trấn, có con sông nhỏ chạy quanh thành phố, ở đoạn uống cong tạo thành ngoặc sông nhỏ nhìn cũng khá đẹp. Thật đáng tiếc lúc này là cuối mùa thu, cây đào bắt đầu rụng lá, chung quanh chỉ toàn cây cỏ khô, trước mắt nhìn thật điêu linh, gió thổi vi vu làm cơ thể lạnh ngắt.
836 Đêm khuya, Khách sạn Thái Hoa ở huyện Vân Hồ có một phòng tiếng động rầm rầm. Khói bay mù mịt. Phó chủ tịch huyện Tề Chính Hồng ngậm điếu thuốc, mắt hí lại, vươn hai tay xoa xoa mặt bài, ngồi kế hắn chính Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch Bí thư Hoắc Hoa Long, vị trí tiếp theo là của giám đốc sở Giáo dục Vương Nghiêm Phong, đối diện là trưởng phong nhân sự Lỗ Giang Nam.
837 Buổi tối, phòng làm việc Ủy ban Nhân dân huyện đèn còn sáng trưng. Chủ tịch huyện Phạm đang tăng ca. Trong khoảng thời gian này, Chủ tịch huyện Phạm tăng ca ngày càng thường xuyên hơn, ngay trước nhiệm kỳ mới, mọi công việc ở huyện đều đặt trên vai hắn, chính nhờ Chủ tịch huyện Phạm trình độ khá cao, thông minh hơn người, nên cảm thấy thời gian không đủ dùng.
838 Tây Giao đêm khuya, Lã Đình đứng trên cầu Hồng Kỳ, gió mùa thu lạnh khiến Lã Đình phải kéo cổ áo lên. Người đàn ông khôi ngô ngồi cùng cô, phản ứng nhanh nhẹn, tay trái kéo Lã Đình về phía sau mình, tay phải giơ lên.
839 Chuyện nửa đêm giật mình tỉnh giấc, Lục Cửu không còn lạ gì với chuyện này nữa. Trong khoảng thời gian gần đây, giấc ngủ anh ta không được ngon giấc. Quan Tú Lệ không làm lớn chuyện mà ngược lại còn có chút ngượng ngùng, đây đâu phải chuyện lần đầu Lục Cửu quen với nữ nhân bên ngoài, trong thời khắc mấu chốt như vậy lại gây náo loạn, nếu không phải Đàm Khải Hoa tín nhiệm Lục Cửu thì chỉ sợ những ngày kế tiếp gian khổ cũng chưa dứt.
840 - Những người này, đều điên cả rồi. Một lúc lâu sau, Lục Cửu khẽ lắc đầu, thở dài nói. - Tiền đúng là có ma lực thật lớn. Phạm Hồng Vũ nói: - Làm chuyện gì cũng đều có quán tính cả.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79