701 Ăn cơm chiều ở nhà. Con trai đã về nhà, Quản Lệ Mai vô cùng phấn chấn, làm bữa ăn thật thịnh soạn, bốn người quây quần bên mâm cơm. Phạm Vệ Quốc chưa thể về nhà ăn cơm được, ông ta còn ở nhà khách Ngạn Hoa tham dự chiêu đãi Vụ trưởng Mã.
702 Phạm Vệ Quốc đến tám giờ rưỡi tối mới về nhà, vẻ mặt đỏ bừng, nhìn qua dường như có vài phần cảm giác say. Quản Lệ Mai vừa đón chồng vừa phàn nàn nói:- Tại sao lại uống nhiều rượu như vậy? Hồng Vũ về nhà rồi mà ông cũng không chịu về sớm một chút.
703 Trong tòa nhà số 1 Tỉnh ủy, Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao đang trong phòng làm việc. Phó chánh văn phòng Tỉnh ủy Tào Thành đang ở bên ngoài dọn dẹp đống tư liệu thật lớn trên bàn.
704 Ba ngày sau Vưu Lợi Dân cũng từ thủ đô chạy về Hồng Châu, chủ động lập tức đến gặp Vinh Khải Cao. Đối với lớp chính trị cao đó chính là lễ phép, đối với Vinh Khải Cao, Vưu Lợi Dân vô cùng xem trọng.
705 Lúc này đến lượt Vưu Lợi Dân thầm giật mình. Ông ta chỉ dò xét sơ qua, nếu Vinh Khải Cao không đồng ý chuyện Phạm Vệ Quốc đảm nhiệm chức Chủ tịch Địa Khu thì Vưu Lợi Dân cũng không cố nói nữa.
706 Hạ tuần tháng 7, trời mưa nguyên cả một đêm, xóa tan sự nóng bức của mùa hè. Ở phòng đợi, sân bay Hồng Châu, Phạm Hồng Vũ và Cao Khiết cùng ngồi một chỗ, nói chuyện với nhau.
707 -Đây là Thu Vũ? Thật xinh đẹp. Cao Khiết đi đến trước mặt Lý Thu Vũ, khẽ cầm lấy tay cô, ngắm từ trên xuống dưới, chân thành nói. Các cô gái ở đây, không có ai không xinh đẹp cả, ai cũng có những điểm riêng, mỗi người một vẻ.
708 Phạm Hồng Vũ sớm có chuẩn bị. Một chiếc xe bus cỡ trung khoảng mười một chỗ ngồi trờ tới. Lẽ ra với tài lực và quyền thế của Chủ tịch huyện Phạm, muốn có một chiếc xe nhập khẩu đến sân bay đón người không phải là chuyện không làm được.
709 Hạ Ngôn không khỏi gãi đầu:- Vậy để anh tranh thủ về sớm với em. Phạm Hồng Vũ mỉm cười. Hạ Ngôn hai ba năm nay thay đổi rất nhiều, có thể nói là nghiêng trời lệch đất.
710 - Anh cùng hạ ngôn nói hai thanh cơ là có ý gì?Đêm gió se se thổi qua từng đợt, Cao Khiết đứng dậy đi đóng cửa sổ. Trên núi này, trời tối càng sớm hơn, ở nhà khách dùng song bữa tối thì trời đã tối đen như mực, mọi người nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi.
711 Cao Khiết đứng đậy, sửa sang lại quần áo một chút, ngồi lại nghiêm chỉnh trên ghế sofa. Nếu như vấn đề là nghiêm trọng thì cô không muốn nói chuyện trong thân mật.
712 Trên hồ Thanh Sơn, một con thuyền máy cũ kĩ chạy chậm rong chơi trên mặt hồ. Chiếc xuồng máy này khá cũ kĩ, dường như là chiếc thuyền đánh cá, tuy nhiên nó đã được tu sửa lại, bỏ thêm vải bạt mui thuyền.
713 Nông trường Triều Dương các hạng mục so với huyện Vân Hồ thì nhanh hơn một nhịp. Điều này có liên quan đến thể chế của đôi bên. Nông trường Triều Dương là quản lý bán quân sự hóa.
714 -Đi gọi Đông Nhan cùng đi câu cá đi, chúng ta thi nhau xem ai thắng. Phạm Hồng Vũ đề nghị. Hễ là thể thao mang tính “thi đấu” đều hợp khẩu vị của Lý Thu Vũ.
715 Đây là một con cá trắm đen, nặng chừng cân rưỡi hai gần gì đó. Bà chủ thuyền đánh cá chạy đến hỗ trợ, dùng một cái túi lưới đựng con cá lại, cười ha hả nói: -Con trắm đen lớn như vậy, rất hiếm khi câu được đấy, buổi trưa có bữa ngon rồi, tôi sẽ làm món cá luộc ọi người thử.
716 Phạm Hồng Vũ chuẩn bị đến khu Hòa Bình, thì ở trong phòng làm việc nhận được một cú điện thoại kỳ lạ. Nói là kỳ lạ, mấu chốt chính là người gọi điện thoại nằm ngoài dự kiện của Phạm Hồng Vũ.
717 - Trưởng phòng, lúc này Ủy ban Trung ương mặt trận tổ quốc đến tìm anh để hỏi thăm vấn đề gì thế?Đại Lưu hỏi trong điện thoại với giọng ngờ vực. Tính Đại Lưu rất dè dặt, làm việc rất cẩn thận, đây đều là ưu điểm của anh ta và cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Phạm Hồng Vũ cố gắng đề cử anh ta tiếp nhận chức thư ký của mình.
718 Phạm Hồng Vũ chạy xe với tốc độ không quá nhanh. Lần này đến tỉnh thành, Phạm Hồng Vũ không mang theo tài xế, cũng không mang theo thư ký, cũng không có chuyện gì đặc biệt nên Phạm Hồng Vũ đến một mình là được.
719 - Chủ tịch huyện Phạm, chúng tôi cố ý đến tỉnh Thanh Sơn này chính là muốn hỏi cậu một vài kinh nghiệm về công tác phát triển kinh tế Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ.
720 Phạm Hồng Vũ xem lại một lần bài văn do đại lão viết. Ánh mắt dừng lại phía trên phần tư liệu thứ hai, lại ngơ ngác một chút. Đây cũng một bài văn viết bằng chữ phồn thể, và cũng là báo chí Hongkong.