161 Nhạc Thiên Tuyết trong nháy mắt hoảng hốt. Nàng quay đầu nhìn nam tử kia. Cảm thấy hắn trong đôi mắt đều là vui vẻ. Cái kia bộ dạng kiều mị nhưng lại dễ nhìn.
162 Chiến Vân Ca từ trước đến nay chưa từng bao giờ thấy Chiến Liên Thành tức giận như vậy. Trước kia. Coi như mình gây ra bao nhiêu chuyện. Chiến Liên Thành mặc dù là không quá cao hứng.
163 Nàng thì thào nói ra: “ Có mấy đồng tiền nhỏ thôi sao mà đắt như vậy. Thật sự là kỳ văn. "Nam tử chính là nói ra: "Tiểu mỹ nhân. Ngươi có chỗ không biết.
164 Nếu mua băng linh hồn châm. Có thể vì mạng mình liên tục vài năm. Ai không sợ chết. Người có tiền càng là sợ chết. Bất quá Nhạc Thiên Tuyết cũng chính là cười cười.
165 Mà Tử Dạ tự nhiên là mang theo Nhạc Thiên Tuyết đã đi ra khỏi Dạ thành. Thuyền hoa kia là đi xuôi dòng nước. Cho nên tốc độ cũng là rất nhanh. Hắn suy nghĩ một chút.
166 Nhạc Thiên Tuyết đây là cố nén tức giận. Hiện nay. Nàng cũng là không thể làm như thế nào được nữa. Tử Dạ lật lọng. Quả thực là tiểu nhân. Hơn nữa người trong thiên hạ cũng là nói hắn lòng dạ độc ác.
167 Nhạc Thiên Tuyết liền cũng là ha ha cười. Nói: "Hắn biết rõ ta trong tay ngươi. Hắn nhất định sẽ đến cứu ta đấy. "Tử Dạ ngược lại là nhẹ nhàng lắc đầu.
168 Nếu như là thật sự yêu một người. Vậy nhất định khuông muốn chịu nửa điểm ủy khất. Chính là hắn muốn bỏ qua. Vậy hẳn những khso chịu trong lòng nàng chính là hắn phải chịu.
169 Chiến Liên Thành cũng là không có nói nữa. Nguyên Thiên Tứ tựa hồ vẫn là bộ dạng trầm tư. Hắn cũng liền lại để cho Nguyên Thiên Tứ chính mình tỉnh táo trong chốc lát.
170 Trong nội tâm thật nhiều khó hiểu. Nhạc Thiên Tuyết cũng chính là suy nghĩ một chút. Sau đó nói là: "Chuẩn bị cho ta một chút. Ta muốn đi quân doanh tây núi một chuyến.
171 Hứa di nương trông thấy ánh mắt Nhạc Thiên Tuyết. Cũng là có chút điểm sợ hãi. Nàng lai tiếp tục nói: "Chuyện này không ai biết. Bất quá có một lần. .
172 Nhạc Thiên Tuyết có chút kinh ngạc. Cái này toàn bộ Kinh Thành đêu là vang nên lời chúc mừng. Cũng không biết là có bao nhiêu người nói. Nàng quay đầu lại.
173 Chiến Liên Thành cũng chính là thuận theo ý thích của nàng. Hắn sờ lên đầu của nàng. "Nhưng nếu là lúc cần thiết. Ta còn là hy vọng nàng có thể ra tay.
174 Lão nhân kia căn bản là không đem hạo Nguyệt để vào mắt. Nhìn xem Nhạc Thiên Tuyết. Nói: "Rơi đầu. Ta là chỉ tìm một tiểu nhóc con đọ sức một chút mà thôi.
175 Trần sắc Kim cũng là có chút điểm tức giận. Bất quá hắn nếu không phải trông chờ Nhạc Thiên Tuyết cứu mình. Không để mình ở tay Dương NỊnh nhất định sẽ chặt tay hắn.
176 Chiến Liên Thành nói: "Hơn mười năm trước. Lão Hoàng Đế đã tim fđược một Hàn Ngọc. Ta cũng là có chút muốn có. Nhưng mà ta sau đi tìm rất nhiêu nơi đều không tìm được.
177 Nhạc Thiên Tuyết đầu một oanh. Còn cho mình là nghe lầm. Ngay tại chỗ hành quyết. Cái gì. Hình như là có một cỗ hàn khí từ dưới lòng bàn chân vọt lên đến.
178 Cái này quả thật là lợi hại a. Lão Hoàng Đế rõ ràng còn đi tới bước này. Nhạc Thiên Tuyết trong mắt lăng lệ ác liệt lại là tăng thêm vài phần. Nàng nắm chặt nắm đấm.
179 Trần công công gào thét. Dĩ nhiên là cả kinh nói không ra lời. Mà trong mắt Nhạc Thiên Tuyết chuyện này coi như là không có chuyện gì. Mặc cho cho thái y đang cố gắng cứu chữa.
180 Vì cái gì lại không công bằng với ta như vậy. Ngọc Chỉ Dương từ hỏi mình chưa bao giờ làm tổn thương nàng. Mà nàng lại chỉ có hướng về chiến Liên Thành.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Dị Năng, Kiếm Hiệp
Số chương: 50