61 Chương 91: Lục bồi Trong tiếng cười mơ hồ truyền đến vài tiếng ho khan, ở cửa lập tức xuất hiện một nam tử, chính là người đứng ở phía sau Xuất Trần ngày hôm nay, là người vung đao về phía Lục Tiểu Thanh, chỉ thấy trong tay hắn bưng một chén nước trong tiến lên nói: “Vương, tới giờ uống thuốc rồi.
62 Chương 92 : Mua bán nô lệ Ngày hôm sau, sau khi moi móc được thông tin từ trong miệng Khuynh Trường, biết được cuộc sống tập tính của Xuất Trần, cùng một vài phương diện phải chú ý khác, Lục Tiểu Thanh đã vinh hạnh trở thành nha hoàn bên người Xuất Trần.
63 Chương 93: Chống lại “Hai trăm lượng. ” “Hai trăm lẻ một lượng. ” “Bốn trăm lượng. ” “Bốn trăm lẻ một lượng. ” Gia Luật Cuồng Sở sắc mặt càng lúc càng u ám, cả người lộ ra khí thế càng lúc càng cường hãn, tiến lên trước một bước bức đến trước mặt Lục Tiểu Thanh nói: “Ngươi theo ta tranh, ta sẽ làm cho ngươi bại bởi dưới tay ta.
64 Chương 94: Tiến cung Xuất Trần mỉm cười nhìn Lục Tiểu Thanh bị nô lệ kia túm cổ áo lôi ra ngoài, trong mắt tràn ngập ý cười, Khuynh Tường nhìn thoáng qua Xuất Trần nói: “Vương, tên nô lệ này không đơn giản.
65 Chương 95: Đạo văn chính là vương đạo Gì, ngươi muốn biểu diễn thì cứ biểu diễn, cần gì phải kéo theo ta? Đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Lục Tiểu Thanh lập tức vẻ mặt hờn giận trừng Tề Nhã Chỉ, còn chưa kịp mở miệng phản bác, trên đỉnh đầu đã truyền đến tiếng của Gia Luật Giá Huyên: “Được, bổn vương chuẩn tấu.
66 Chương 96: Bảo vật trấn quốc “Này, đây là tên của bốn người, cũng là những người nổi danh ở quê hương ta, Tần Hoàng là. . . . . . làm nghề giết mổ heo, Hán Võ là.
67 Chương 97: Ta muốn gả cho ngươi Trong lúc đó Lưu Dật chậm rãi đưa tay lấy ra một vật từ bên trong chiếc hộp, vật ấy toàn thể xanh biếc, óng ánh trong suốt, kích cỡ bằng bàn tay, vốn là từng vòng tròn tạo thành, chỉ thấy một chuỗi vòng nối liền nhau thành một vòng, lắc lắc phát ra thanh âm thanh thúy.
68 Chương 98: Ba nữ tranh phu Xuất Trần buồn cười vỗ lưng Lục Tiểu Thanh, nhìn Lưu Dật nói: “Bên cạnh ta có người rồi. ” Lưu Dật mỉm cười nói: “Ta không ngại cùng Lục công tử hầu hạ ngài.
69 Chương 99: Đại hội Cam Đạt Thời gian trôi qua cực nhanh, nhoáng một cái một tháng đã trôi qua, ngày hôm đó mặc dù không được tính là xuân về trăm hoa đua nở, nhưng ngày đó đúng là ngày bắt đầu mùa xuân, cái lạnh giá rét mướt của mùa đông cũng không còn, bỏ đi áo khoác ngoài vừa dày vừa nặng, cây cối cũng bắt đầu nhú trồi non xanh mơn mởn.
70 Chương 100: Đua ngựa Ba người lập tức vẻ mặt đồng tình nhìn nàng, ngay cả Lưu Dật cũng đều lộ ra nụ cười vui sướng khi người gặp họa, tới tham gia thi đấu mà không có tìm hiểu kỹ quy tắc thi đấu, thật sự là ăn đủ rồi.
71 Chương 101: So kiếm Hiện tại đúng là buổi trưa, một lúc lâu sau mới chính thức bắt đầu trận đấu, không có quyền được bỏ cuộc, căn bản lại không có kiếm pháp, nhưng Lục Tiểu Thanh giống như một chút cũng không lo lắng, vẻ mặt thoải mái tự tại, giống như đã nắm chắc thắng lợi ở trong tay vậy, Xuất Trần mỉm cười hỏi: “Sao, tin tưởng như vậy ư?” Lục Tiểu Thanh vừa bổ sung năng lượng ình, vừa mập mờ nói: “Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nhìn xem ta là người như thế nào, ngọc thụ lâm phong như thế, phong lưu tiêu sái, Lục đại mỹ nhân người gặp người thích, thần gặp thần yêu, không có chuyện gì có thể làm khó được ta, không phải chỉ là một trận so kiếm nho nhỏ thôi sao, ngươi cứ chờ mà xem, ta sẽ dành được hạng nhất dễ như trở bàn tay, tất nhiên là không cần tốn nhiều sức, dựa vào chính năng lực của ta.
72 Chương 102: Đấu trí Liên tiếp dành được thắng lợi ở ba cửa, Lục Tiểu Thanh cơ bản đã an ổn ở vị trí thứ nhất rồi, lúc này mấy người ngồi ở trong phòng Xuất Trần, Lục Tiểu Thanh cười ha ha nói: “Thế nào, ta lợi hại chứ, hôm nay trực tiếp thu phục được ba cửa, ngày mai cho dù ta không tham gia hai hạng mục tỷ thí còn lại, ta cũng đã đứng vững ở vị trí thứ nhất rồi.
73 Chương 103: Thi múa Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ chớp mắt là đã đến buổi tối, ở giữa sân cỏ đặt hai cột lửa lớn đang cháy hừng hực, chiếu toàn bộ hội trường sáng như ban ngày, từng đống, từng đống lửa trại được dựng phân tán thành hình quạt, vô số đám người vây quanh lửa trại vừa múa vừa hát, sự huyên náo làm nhiệt tình tăng vọt.
74 Chương 104: Ta có Vương phi Đưa tay ra tiếp lấy Lục Tiểu Thanh đang bổ nhào tới, Xuất Trần buồn cười vỗ vỗ mặt nàng nói: “Cửa cuối cùng này ngươi đã thắng, từ giờ khắc này trở đi, ngươi đã trở thành truyền kỳ của Mạt Hạt chúng ta.
75 Chương 105: Thật tình Xuất Trần thu lại tươi cười như có như không vẫn luôn thường trực ở bên môi, nhìn Lục Tiểu Thanh sắc mặt bình thản mà nho nhã, biểu tình mang theo một chút bình thản mà một người bình thường nên có, Lục Tiểu Thanh vươn tay vỗ vỗ hai má Xuất Trần, gật gật đầu nói: “Vốn nên phải có biểu tình như vậy mới phải, ngươi chẳng lẽ không biết khóe miệng ngươi lúc nào cũng thường trực nụ cười, nhìn rất là dối trá hay sao.
76 Chương 106: Lý Quân Hiên Cái gọi là thương lượng chính là giằng co một khắc đồng hồ, Xuất Trần liền trực tiếp đem Lục Tiểu Thanh ném ra bên ngoài, thật sự đúng là không thể cùng côn trùng mùa hè bàn luận về băng tuyết mà, vốn nghĩ rằng có thể đàm luận với nhau, không nghĩ tới mới hỏi, Lục Tiểu Thanh lại có thể hỏi cái gì cũng không biết, hỏi ta trên bến tàu hiện tại đang làm cái gì, thật xin lỗi chứ mấy tháng trước ta còn biết, hiện tại thì không thể biết được nó đã phát triển đến mức nào rồi, hỏi về tuyến đường thông thương, Sorry, ta chỉ biết đi đường biển là nhanh nhất thôi.
77 Chương 107: Không oán không hối Ca ca cắn răng nhìn phụ vương cao cao tại thượng, không nói được lời nào xoay người bước đi, mới bước một chân ra cửa lớn, lời của phụ vương thản nhiên bay tới: “Con không nên đi tìm Lục Tiểu Thanh kia, nữ nhân cùng với người khác dây dưa không rõ, đạo đức bại hoại như thế há có thể được phép bước chân vào Hà Gian vương phủ chúng ta hay sao, con cũng không cần phải đi tìm nàng, nàng hiện tại hẳn là phải ở chỗ mà nàng nên ở.
78 Chương 108: Vô Diễm chết cũng không hối Ban đêm gió lạnh thổi phiêu đãng ở trên không trung, cùng với một tiếng không oán không hối đầy khí phách kia, ánh trăng trên bầu trời vẫn sáng trong như cũ, mang theo ánh sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu rọi khắp mặt đất, đêm càng lúc càng tĩnh lặng, không biết người ở phương xa có cùng tâm sự với người nơi đây hay không.
79 Chương 109: Lục Tiểu Lam Thiên Vũ thở dài nói: “Huynh đó, đệ thật sự không biết nên cảm động, hay là nên. . . . . . Quên đi, không nói những chuyện này nữa, hôm nay người được phái tới Thổ Phiên có truyền tin tức về, ý của huynh.
80 Chương 110: Gặp mặt kẻ thù Cho nên không đầy một lát sau, Lục Tiểu Lam tay trái ôm một bình hoa, tay phải cầm một dây bánh pháo, trên cổ treo vắt vẻo ba dây xuyến được kết thành nơ, trong lòng ôm một bức họa nghe nói là xuất xứ từ Ba Tư, cũng không biết là thật hay là giả, cứ như vậy đi theo phía sau Lục Tiểu Thanh đang nghênh ngang đi ở phía trước.