41 Cũng không phải mới biết yêu lần đầu, vậy mà Kiến Hoa và Lệ Dĩnh cả đêm cứ như người mới nếm trải dư vị ngọt ngào của tình yêu. Quá nửa đêm hai người mới trở về phòng, cái nắm tay còn dùng dằng mãi, Kiến Hoa mới chịu để Lệ Dĩnh về.
42 Hiếm có tháng bảy âm lịch nào mà thời tiết Quảng Tây lại đẹp như vậy. Mọi năm cứ vào tháng này là hầu như cả tháng trời đều âm u, mưa nhiều hơn nắng. Lòng người cũng ảm đạm hơn rất nhiều.
43 Ngày đóng máy. . .
Trường quay Hoa Thiên Cốt hôm nay lập kỷ lục về số người có mặt. Từ ngày khai máy đến nay, đây chính là ngày dàn diễn viên tụ họp đông đủ nhất.
44 Gần một tháng sau. . .
Thượng Hải hoa lệ chìm ngập trong sắc đỏ rực lung linh của đèn lồng. Không khí Tết đoàn viên đã gõ cửa từng nhà. Nhịp sống Thượng Hải cũng dường như chậm lại, để mỗi người có thể tận hưởng khoảng thời gian quây quần bên gia đình.
45 "Em tưởng anh bận quay phim mà"
Đương nhiên Lệ Dĩnh biết hôm nay là Tết đoàn viên, cô lại đang ở Thượng Hải, cũng muốn gặp anh lắm chứ. Nhưng trước đó khi anh Kiến Hoa gọi điện, anh còn lừa cô rằng hôm nay anh rất bận, nên không thể gặp được.
46 Phim trường Hoành Điếm, Chiết Giang
Mặc dù chưa quay xong Thực tập sinh nhưng Lệ Dĩnh đã vội vàng gia nhập đoàn làm phim Thục Sơn, bộ phim mà Kỳ Long đã mời cô đóng vai chính.
47 "Đợi anh"
Đó là câu nói cuối cùng mà Toshi nói với Yuuri trước khi ra chiến trường. Chỉ duy nhất một câu nhưng đó lại là đáp án mà Yuuri đã chờ đợi suốt năm năm.
48 Những lúc rời xa khỏi ánh đèn của ống kính của camera, Kiến Hoa thường tự mình đi du lịch, chụp lại những khoảnh khắc bình yên của thiên nhiên. Cũng vì thế mà anh biết đến nơi này.
49 Sau tin đồn tình cảm với Nhã Phong, cộng thêm việc Hoa Thiên Cốt chỉ nửa năm nữa thôi sẽ công chiếu, danh tiếng và tầm ảnh hưởng của Kiến Hoa ngày càng tăng cao.
50 Lịch trình bận rộn đã phần nào đó giúp Kiến Hoa và Nancy thành công với việc không để Lệ Dĩnh đọc được những tin tức trên mạng. Vì chuyện này về cơ bản chỉ từ sự biến mất không lời giải thích của Kiến Hoa ở Hàn Quốc nên cũng không ai dám hỏi công ty quản lý của Lệ Dĩnh.