2901 - Ngược lại thực sự là thế. Trịnh Nhất Thiên sửng sốt hiểu ra. - Tôi thấy việc này thật lạ, Lưu Tiêu Thành sao không ngăn Chu Nhất Đán làm càn quấy? Che lão hổ nói.
2902 - Tôi thấy thị trấn Hoành Không nếu mười hai mười ba năm trước khi tập đoàn Hoành Không phát triển cực thịnh thì đương nhiên là “lợi” rồi. Lúc đó Hoành Không là thị trấn lớn nhất của thành phố Hạng Nam chúng ta, dù tính trên toàn tỉnh thì đúng ở trong top 15 đấy.
2903 - Đổng Oanh Oanh, cô nói những câu này là hạ thấp giá trị rồi. Nếu là thật muốn nuốt tập đoàn Hoàng Triều Đế Đô. Mấy năm trước tôi cũng không để tập đoàn Bàn Đế ra tay.
2904 - Quá nguy hiểm Bí thư Diệp ạ, việc này không an toàn. Bao Nghị nói. - Sợ cái gì? Quỷ này cũng là quỷ lương thiện. Cho dù công lực cao hơn nhiều so với tôi nhiều nhất là làm tôi bị thương đi, tuyệt sẽ không muốn lấy mạng của tôi.
2905 - Chúng tôi chẳng phải đã xin nhập trấn Hoành Không vào phạm vi quy hoạch quản lý của Tập đoàn Hoành Không rồi sao. Việc này chúng tôi đã báo cáo với thành phố Hạng Nam, người ta cũng đã phê chuẩn.
2906 - Đồng chí Diệp Phàm, nói chuyện chú ý một chút. Đồng chí Thái Cường tuy trên danh nghĩa là Chủ tịch Hội đồng quản trị. Nhưng, cậu cũng đã thấy rồi, anh ấy cũng chẳng có thời gian rảnh để xuống quản lý các cậu.
2907 - Đặc biệt qua thăm lãnh đạo của tôi, có vài việc muốn báo cáo vơi lãnh đạo một chút. Diệp Phàm cười nói. - Tôi đâu thể quản được cậu. Bí thư Trần cười nói, ra hiệu mời Diệp Phàm vào phòng làm việc ngồi, hai người cùng đi vào trong ngồi.
2908 - Không hề vi phạm quy định mà, Chủ tịch Hội đồng quản trị của Hoành Không là Thái Cường có phải không nào? Một Phó Chủ tịch tỉnh lại không thể trực tiếp quản lý một Trấn hay sao? Vì Tập đoàn Hoành Không là Ủy ban nhân dân trực tiếp quản lý, chứ không phải là Nhà máy độc lập ra đời.
2909 Quên mất cả việc điều khiển hai bóng trắng đen kia, hai thứ đó không có người điều khiển rơi tự nhiên xuống đất. Khinh Thân Đề Túng Thuật quả không tồi, trong lòng Diệp Phàm khen ngợi.
2910 - Vấn đề của Lý gia rất lớn, nếu cứ không giải quyết cũng không được. Thời gian trước tôi rất bận không qua được. Tuy nhiên, bây giờ xem ra phải giải quyết việc của Lý gia trước mới được.
2911 - Bí thư Diệp, Tra Lôi Lạc Tư tôi cũng không có không tuân thủ lời hứa của mình. Mấu chốt của vấn đề là điều kiện của mọi người quá hà khắc. Hơn nữa, theo một câu nói của người Trung Quốc thì là ngồi trên miệng cọp.
2912 - Bí thư Lưu, ông nói như vậy, tôi hiểu rồi. Đồng chí Vạn Tùng Kiểm cho rằng cơ hội khoe thành tích đã đến. - Anh thì sao? Lưu Tiêu Thành nhìn chằm chằm Chu Nhất Đán, thực tế là đang bức cung.
2913 - Kết quả Sở trưởng Thiết nghe xong cũng tức giận, tự nhiên, người tài ba như vị họ Khổng kia cũng không qua được cửa ải cuối cùng. Sở trưởng Thiết cùng anh Vương ra quyết định phải làm giảm bớt sự hung hăng và uy phong của nhà họ Khổng.
2914 Đã đến lúc rồi, trong lòng Diệp Phàm nói một tiếng, miệng cũng cười nói: - Cũng không nhớ rõ lắm, có phải đồ ăn ở lầu Phong Vân rất ngon. Không phải trí nhớ của tôi tốt đâu.
2915 Bởi vì tòa nhà trụ sở của công ty khí thế vậy mà kinh tế lại bị đình trệ, tự nhiên thấy thật là đối lập. - Sau khi thành lập, tập đoàn chúng tôi có hơn 10 ngàn cán bộ công nhân viên chức.
2916 . Đã cùng sống với chủ tịch Chủ tịch Tramấy chục năm nay, nên cố vấn Tra Thái Lâm tổng công ty đã sớm hiểu rõ một số tính cách của ông ta. - Có phải là hắn bụng đói ăn quàng rồi, thấy chúng ta đi rồi, đành phải nắm lấy Hoàng Triều Đế Đô để cứu lấy mạng sống.
2917 - Chủ tịch Tra cũng là bạn bè của Diệp Phàm tôi, không thể bên trọng bên khinh được. Tôi giảm cho 90%, được chứ? Đây là giá cả chỗ bạn bè với nhau. Các anh đầu tư vào có tám trăm triệu là đã có tới 40% cổ phần của tổng công ty thiết bị điện lực thuộc tập đoàn Hoành Không chúng tôi rồi.
2918 [- Đưa tay đây. Diệp Phàm nói, Tra Phi Lôi ngoan ngoãn đưa tay ra, Diệp Phàm lấy hai ngón tay kẹp vào và bắt đầu kiểm tra. Hai tên vệ sĩ mà Tra Lôi Lạc Tư gọi tới đã đi ra ngoài rồi.
2919 - Anh dám bảo tôi cút đi sao… Tiếng cút vừa rời khỏi miệng Thằng ngốc, lại còn là một tiếng giòn vang, Thằng ngốc ngập tức bị đá văng xuống đất, thật có chút thảm hại.
2920 - Tôi nào có bản lĩnh đó, đây đều là chuyện nội bộ của người ta, hơn nữa lại là chuyện xảy ra từ trước, tôi không thể biết được. Nghe nói là có người đã chỉnh sửa chuyện này.