2501 Tề Thiên nhất thời ngạc nhiên, thằng này toàn thân có chút mê mẩn, ngơ ngác nhìn Diệp Phàm, miệng há ra cũng có chút khoa trương. -Giả ngốc như vậy làm gì?Diệp Phàm trừng mắt nhìn người này một cái-Tà môn à Diệp Phàm, anh nói xem làm thế nào tính được.
2502 -Anh, hôm nay thật ngại quá. Có chút mất hứng, về sau sẽ không vậy đâu. Tề Thiên mặt trướng đỏ lên, nói,-Trước hết xin anh lưu lại chút đã, hai anh em chúng ta cạn vài chén, tôi uống cùng anh.
2503 -Phải, Cục trưởng Vương vừa lúc đi ngang qua cho nên cũng đã nghe nói vài việc. Kỳ thật ở đây có hiểu lầm, việc bên đó không có liên quan với công ty Liễu Mạn.
2504 -Vấn đề này tôi cũng đang suy nghĩ, tuy nhiên tôi cảm thấy chúng tôi có nên nhường cơ hội này cho Hồng Cốc Trại không?Diệp Phàm nói. -Nhường cho Hồng Cốc Trại, Trợ lý Diệp, cơ hội này thì nhường thế nào đây? Có thể nói rõ một chút không?Xa Quân theo sát vấn đề, trong lòng người này không thoải mái.
2505 - Ừm, tôi đã cho người theo dõi mọi lúc. Mễ Nguyệt nói. 10 giờ sáng hôm sau, đại diện Cục điện lực thành phố đã ký hợp đồng mua bán Trạm điện Hồng Cốc với Tập đoàn Vạn Thắng.
2506 - Bán hay không bán đó là việc của Ủy ban nhân dân thành phố Đồng Lĩnh các anh, không liên quan gì đến chúng tôi. Trần Hùng cười nói. - Có liên quan đấy.
2507 - 30%, hạ nữa tôi không đến đâu. Khẩu khí của Mai Phán Nhi tỏ rõ sự cứng rắn. - Được rồi, 35%. Em dám không đồng ý thì em biết sự lợi của anh rồi đấy, cứ như thế mà quyết định đi.
2508 - Trợ lý Diệp, Tập đoàn Hồng Phách Thiên Chân là một doanh nghiệp nổi tiếng thế giới. Khả năng bọn họ đến Phong Châu chúng ta đầu tư cao bao nhiêu?Nếu chúng ta dốc hết sức, nhưng nếu Ủy ban nhân dân không có tài lực ủng hộ thì việc điều chỉnh thị trường trên mọi phương diện khó có thể làm được.
2509 Nếu không đưa thì sợ là trợ lý Diệp sẽ cho rằng chúng tôi không ủng hộ. Nếu đưa thì sợ trên tỉnh sẽ nói rằng chúng tôi dùng tiền của công. Việc này, tất cả các đồng chí ở Phong Châu chúng tôi đều không thể gánh nổi trách nhiệm này.
2510 - Trợ lý Diệp cách này thật là khéo, hay hay lắm!Không ngờ Chu Xương Trung không đợi Thái Lượng bày tỏ thái độ liền vỗ tay, còn Lâm Cường cũng vỗ tay theo.
2511 - Hai bọn họ đã nhẫn nhịn lâu rồi và không kiềm chế được. Nhưng ngày trước chẳng có ai cho họ cơ hội nào cả. Nên giờ khi thấy Diệp Phàm đến chính là hy vọng đối với họ.
2512 Những điêu khắc trên lan can đều là những bức ảnh đẹp, có thể do nhiều người sờ vào là thời gian cũng đã lâu rồi nên bề mặt rất bóng. Còn có thể phản quang dưới ánh điện đường.
2513 - Làm bạn với người nước ngoài, Hoa Đông Thành tôi không làm việc bán nước đấy. Hoa Đông Thành này nghèo chỉ có một nhà xưởng, dù có phải đóng cửa xưởng cũng không bao giờ hợp tác với bọn cẩu tặc phương tây.
2514 - Đúng vậy đúng vậy, ở Phong Châu này ngoài Bí thư Thái có thể theo thì còn có ai nữa, Lâm Cường có được không?Vô ích, Chu Chính Cương sao. Con hồ ly này trước giờ chưa lộ diện, nhưng có thể sẽ bất ngờ ra sức ép.
2515 - Hoa Mãn Lương, cũng có lý nhưng chẳng phải anh nói Hoa Đông Thành đang chuẩn bị giao cơ nghiệp cho Hoa Hướng Bắc sao. Dù Hoa Mãn Lương là con cả nhưng lại là cán bộ của nhà nước nên không thể tiếp nhận sự nghiệp của cha.
2516 - Lâu lắm rồi không gặp anh Diệp. Phí Nhất Độ cười nói chào Diệp Phàm. - Vâng, cũng đã nhiều ngày rồi. Diệp Phàm cũng gật đầu cười nói :- Sư bá dạo này sao rồi ?- Vết thương đã khỏi rồi, có lẽ là đang cố để lên thập đẳng.
2517 - Takla Makan tuy gọi là sa mạc chết nhưng nó lại có văn hóa lịch sử huy hoàng. Con đường tơ lụa ngày xưa là toàn bộ phía nam Takla Makan. Mà thời kỳ phồn vinh của con đường tơ lụa chắc chắn còn được lưu giữ nhiều truyền thuyết trên sa mạc ví dụ như tiền bạc, cổ vật…Những dấu chân của các nhóm thổ phỉ trước kia đã đặt trên khắp Takla Makan.
2518 - Thật sự là không có thời gian, buổi tối còn có chút việc phải làm, tiệc người ta đã đặt xong, không đi là không lịch sự. Diệp Phàm tỏ vẻ xin lỗi. - Nói anh là người rất bận rộn anh còn nói là nói xạo.
2519 Huống chi, như vậy đúng là có lợi cũng không tổn hại đến nhà họ Hoa. Hoa Mãn Lương chắc chắn cũng nhìn thấy lợi hại trong quan hệ này biết đây là cơ hội lớn đối với mình.
2520 Không lâu Hoa Mãn Lương mở to mắt, hai con ngươi như muốn rớt xuống đất. Bởi vì quá khiếp sợ. Xa Thiên không ngờ hai chân giống như người không có sức có thể nổi trên mặt nước đi quanh đầm nước một vòng.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350