1461 Lần này Hạ Tưởng gặp gỡ thành viên chính trị và kinh tế, ngoại trừ nhân viên bình thường được mời ra, còn có vài người không mời mà đến, làm khách không mời mà đến, không tự nhiên không hùng tráng, không có Hạ Tưởng lên tiếng, cuối cùng không dám xuất đầu lộ diện.
1462 Từ đầu đến cuối, Bành Vân Phong chỉ là khán giả và tiếp đón khách, không nói lời nào, ngoài bưng trà rót nước ra, chẳng những không ngồi xuống, thậm chí Hạ Tưởng không nói tên của y, Ngô Tài Dương cũng không chủ động nói với y một câu.
1463 Hai tay Hạ Tưởng ghì xuống, ra hiệu mọi người ngồi xuống, cười nói:- Ngồi xuống cả đi, đừng đứng như vậy, đều là bạn bè tốt, không cần quá khách sáo. Các anh càng khách sáo càng là xa lánh tôi.
1464 Hạ Thiên Thành có phần lo sợ giữ chặt Hạ Tưởng:- Lão đại à, mấy thứ đồ đạc này nhiều quá rồi, không chở đi hết được, anh và Thù Huân giữ lại dùng đi. Anh thật quá khách sáo , trong nhà lại không thiếu thứ gì, anh gửi lời cảm ơn của em tới họ…Hạ Tưởng nhìn thấy quả đúng như vậy, đồ quả thật nhiều quá rồi, các loại lễ hộp, xiêm y bầy ra trước mắt rực rỡ muôn màu, tưởng như có thể mở cả một cửa tiệm vậy, ai mà biết được lại mang đến nhiều như vậy? Nghĩ lại cũng đúng, không cần phải nói, bản thân Tôn Hiện Vĩ là người thích ăn mặc chải chuốt, trong nhà đồ đạc khẳng định chồng chất như núi, dùng không hết còn có thể đem tặng người, đối với y ngược lại là việc tốt.
1465 Vệ Tân cũng tham gia hội nghị. Công ty của Vệ Tân là công ty có quy mô nhỏ nhất, không quá vài triệu tiền vốn. Cô vốn không muốn xuất đầu lộ diện, bởi cô không thích sự náo nhiệt chốn đông người.
1466 Trong suy nghĩ về tương lai gần cũng như viễn cảnh sau này của Hạ Tưởng, phải đưa bộ máy kinh tế và bộ máy chính trị cùng hướng ra khỏi tỉnh Yến, vươn ra khắp cả nước.
1467 Phải thừa nhận rằng, Hạ Tưởng đã tỉ mỉ sắp xếp không chút sai sót, gần như áo tiên không thấy vết chỉ khâu, đương nhiên trên đời không có gì là thập toàn thập mỹ cả, khả năng duy nhất để xuất hiện vấn đề là ở chỗ thành viên tổ chức kinh tế và thành viên tổ chức chính trị giữa các địa phương có hợp tác ăn ý hay hòa hợp hay không.
1468 Hạ Tưởng đoán đúng, một vấn đề khó cuối cùng của hắn ở tỉnh Tương… đã đến rồi. Đàm Quốc Thụy đến tỉnh Tương trước, quả thật là muốn làm tốt tiền trạm, để bước tiếp theo là triển khai công tác thật tốt.
1469 Hơn nữa bản thân Phó Tiên Phong lại không phải là người sắn sàng vì cuộc sống người dân. Sau khi gần như tiếp nhận toàn bộ thế lực của Diệp Thiên Nam, Phó Tiên Phong hiện tại đã có phần đông người ủng hộ, có thể chống lại lực lượng của Trịnh Thịnh.
1470 Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Hạ Tưởng quả thật nợ Đàm Quốc Thụy một ân tình, nhất định phải trả lại. Nếu nghĩ sâu xa mà nói, đề xuất của Đàm Quốc Thụy và điều kiện trao đổi của Phó Tiên Phong cũng quả thật rất có thành ý.
1471 Vốn dĩ hai cái vị trí vàng Chủ tịch tỉnh của tỉnh Ninh và tỉnh Thiểm, một trong số đó là để dành cho Diệp Thiên Nam. Kết quả Diệp Thiên Nam việc sắp thành lại hỏng, kết cục buồn bã.
1472 Tuy rằng tham gia Hội nghị thường vụ Tỉnh uỷ không phải là lần đầu tiên, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên tham gia hội nghị thường vụ Tỉnh uỷ tỉnh Tương, Đàm Quốc Thuỵ vẫn hơi hơi xúc động.
1473 Chu Duệ Nhạc, Trần Thiên Vũ và Bành Dũng không biết làm thế nào có thể diễn tả hết sự cảm kích của mình đối với Hạ Tưởng. Lần đầu đi nhậm chức, còn có thành viên nòng cốt đầy lợi hại đi cùng, là một khối chính tích lớn cỡ nào, đối với giai đoạn trước đứng vững vàng mở ra cục diện, là lực thúc đẩy rất mạnh, chẳng khác nào như chắp cánh đi nhậm chức.
1474 Thời gian gần đây, tâm tình Phó Tiên Phong cũng không tồi. Không chỉ bởi vì trong nháy mắt Phó Tiên Tiên dường như đã trưởng thành lên rất nhiều. Sau khi tới Tương Giang, giống như thay đổi hoàn toàn thành một người khác.
1475 Sau khi Phó Tiên Phong cùng Trịnh Thịnh đàm phán mới đụng đến mâu thuẫn trong lòng Trịnh Thịnh, vừa muốn Hạ Tưởng tiếp tục được giữ lại làm việc ở tỉnh Tương, lại lo lắng Hạ Tưởng tham vọng quyền lực quá nặng, sẽ kéo bè kết phái, cuối cùng trở thành một Diệp Thiên Nam thứ hai.
1476 Năm đó, lão Sử vì đặc biệt muốn đề bạt Lý Đinh Sơn, khiến cho Lý Đinh Sơn từ chức Cục trưởng nhảy lên tới chức Giám đốc sở, đã phải dùng hết ân tình, từ đó về sau Lý Đinh Sơn hoàn toàn phải tự mình tiến lên phía trước.
1477 Thật ra từ sâu trong nội tâm, không thể nói Hạ Tưởng không có cảm tình với Cổ Ngọc. Trên thực tế, hắn yêu thương Cổ Ngọc theo một cách khác. Không chỉ lão Cổ cô độc, cũng không bởi vì Cổ Ngọc đẹp một cách linh hoạt kỳ ảo và dịu dàng, mềm mại như ngọc.
1478 Đêm mùa đông, nước đóng thành băng. Thủ đô cách thành phố Yến về phía bắc chưa đến 300 km. Mùa đông ở thủ đô lại lạnh và khô ráo hơn thành phố Yến rất nhiều.
1479 Tuy rằng Lý Đinh Sơn hơi giống như là người dẫn đường trên con đường làm quan của Hạ Tưởng, nhưng từ sau khi ở huyện Bá, Hạ Tưởng và Lý Đinh Sơn đi theo hai con đường khác nhau, thậm chí quan điểm chính trị cũng dần dần có những sự khác biệt không nhỏ.
1480 Đó là một đêm gió bắc gào thét, một đêm hoa tuyết nhẹ nhàng rơiBan đêm, Hạ Tưởng và ông cụ ngồi đối diện với nhau xung quanh bếp lò, nghe gió xem tuyết, nói rất nhiều những câu chuyện phiếm.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50