21 Suy nghĩ trong đầu bị quấn chặt như một tấm lưới, Thanh Ninh lấy cớ đi toilet để ra ngoài. Mới vừa đi tới khúc quanh thì Vệ Đông lặng yên không tiếng động xuất hiện trước mắt, mặt không thay đổi nhìn cô run rẩy tựa vào tường để chống đỡ cơ thể, hắn trầm giọng cất tiếng: "Tạ tiểu thư, có phải hối hận khi biết không?"Thanh Ninh vẫn chưa hết sợ hãi, còn chưa mở miệng thì Vệ Đông đã nói tiếp: "Cô đã không còn đường lui, chỉ có đi theo ông chủ.
22 "Thủ trưởng, em muốn nói chuyện. " Thanh Ninh vội vã giữ anh lại, hai tay chống trên lồng ngực rộng vô tình lại đặt đúng đầu vú nhỏ, chỉ cảm thấy lòng bàn tay càng nóng hổi, mắt Mục Lương Hòa tối đi, tiếng nói trầm khàn tràn ngập mùi dục vọng vang lên "Ừmh ~~ chỉ cần em nói ra anh đều sẽ thỏa mãn.
23 "Để anh xem. "Mục Lương Hòa bàn tay lưu loát vén ống quần, nắn bóp xương mắt cá chân, may không bị gãy, xoa xoa rồi đỡ cô lên "Đi thử xem nào. ""Đau, nhất định là gãy rồi, đều do thủ trưởng anh làm hại.
24 Thanh Ninh "Ai u" một tiếng, đưa tay kéo trở lại, thân thể nóng rực của Mục Lương Hòa đã dính vào, bàn tay trong trong quần lót cũng lui ra gảy vào mông cô, nóng nảy la lên.
25 Lúc Vệ Đông đem tài liệu đặt trên bàn làm việc đã đoán được sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, cho nên sau khi đi ra hắn liền bảo thư ký lát nữa gọi nhân viên vệ sinh lên.
26 "Thanh Ninh, đi lấy bình rượu. "Mục Lương Hòa phân phó, cô mở tủ lấy ra một bình mao đài, anh bình thường ở nhà sẽ không uống rượu, nhưng mà sống trong quân ngũ mấy ai mà không biết hút thuốc uống rượu nên biểu hiện hôm nay của anh cũng không lấy gì làm lạ.
27 Tạ Đông Phong đành bó tay, kêu hai tiếng con gái cũng không quay đầu lại, nén tức giận đi trở lại vị trí. Mạnh Kiết Nhiên cũng nhìn chằm chằm bóng dáng uyển chuyển đi thẳng một đường của cô, tóc dài tùy ý vấn lên bằng cây trâm ngọc bích, tự hỏi cô thích dùng trâm từ lúc nào.
28 Đàn ông một khi đã được nếm chuyện phòng the thì sẽ vui vẻ không biết mệt, về điểm này Mục Lương Hòa cũng giống như số đông còn lại, thế mà trước khi cưới thì kiêu ngạo tự chủ, xem nàng dâu trước mắt như hạt bụi.
29 Cử chỉ mang theo sự đáng yêu chưa từng thể hiện ra, chỉ là cô cũng không xem nhẹ tiếng gọi "Lương Hòa " thân thiết kia của Hạ Gia Dĩnh, nhớ lại hình như cô cũng chưa từng gọi tên anh thân mật như vậy, nếu không phải là gọi đầy đủ cả tên họ thì cũng chỉ gọi thủ trưởng thôi.
30 Nói thế nhưng Thanh Ninh vẫn không đi làm mặc dù mẹ chồng đã mời y tá đến trông, Mục Lương Hòa chỉ nằm viện mấy ngày rồi trở về đại viện quân nhân điều dưỡng.
31 Thanh Ninh cảm thấy chỉ giãy giụa vô ích, cô sắp bị cảm giác hư không hành hạ đến điên rồi, càng kẹp chặt chân hơn nữa, níu lấy cổ áo anh la lối om sòm: "Thủ trưởng, anh ~~ mau ra đi.
32 Mạnh Kiết Nhiên nghiêng đầu, con ngươi đen nhánh nửa hí rơi vào người con gái mặc đồ công sở ngoài cửa, đồ công sở màu trắng đoan trang mang theo hoạt bát cùng hấp dẫn, hắn đẩy ra cô gái mời rượu bên cạnh đứng lên bước đi ra ngoài.
33 Dù chưa từng trải qua cảnh thiên tai nhưng cũng đã được thấy những hình ảnh thê thảm kinh động lòng người trên truyền hình, nước lũ bao phủ cả xóm làng đồng ruộng, mọi người không có nhà để về, thậm chí bởi vì nước lũ mà mất đi sinh mạng.
34 Cố Thành Dĩ hết sức nhiệt tình nhận lấy balo trong tay cô rồi đưa cô vào trong lều. Trong căn lều chật hẹp kê liên tiếp mấy cái nệm đã ướt nhẹp vì nước mưa, có mấy cái còn là nệm cỏ, phía trên phủ sơ cái mền một.
35 Mực nước trong đập không ngừng lên cao, khó khăn lắm mới tạm dung nạp được lượng nước lũ ào ạt đổ xuống. Đứng ở thượng nguồn phóng mắt ra xa, khắp nơi trời nước nối liền, đâu đâu cũng là màu nước lũ.
36 Lúc về Mục Lương Hòa không yên tâm nên dắt cô đi qua đập. Thanh Ninh sợ nước, cố đi xa bờ đập nhất có thể, nhìn cũng không dám nhìn, thật không biết lá gan nhỏ như vậy mà có thể đi lên bằng cách nào.
37 "Không có gì, vẫn còn tê sao?"Lòng bàn tay Mục Lương Hòa ấm áp, dán lên da trên bắp chân cô giống như ngọn lửa nhỏ cháy lan đồng cỏ. Thanh Ninh thu chân lại, đưa tay bắt lấy bàn tay anh, trên mu bàn tay có một vết thương thật dài vì bị ngâm nước mà trắng nhợt, lớp da bên ngoài đã bị bong ra, nhìn hết sức dữ tợn, thế này mà cũng không biết sơ cứu, nhỡ nhiễm trùng thì làm sao.
38 Đem quà tặng lần nữa thả lại trong hộp, bỏ vào trong ngăn kéo tủ đầu giường, mở ra lịch ngày, phía trên số 18 đã đánh một dấu đỏ, dấu này không phải do cô vẽ, chỉ có Mục Lương Hòa, anh đã xem chứng minh thư của cô nên biết ngày sinh nhật cô cũng không có gì lạ, chỉ là hiện tại anh vẫn còn ở phương xa phấn đấu, ước hẹn mười ngày, cô chưa từng có mong đợi thời gian trôi qua thật nhanh như bây giờ để anh có thể sớm quay về.
39 " Mạnh Kiết Nhiên, anh đúng là không bằng cầm thú. "Quả thật không dám tưởng tượng, sự việc của Cố Thành Dĩ là do hắn ở trong bóng tối động tay động chân.
40 Diêm Nhuận Hoa dẫn theo mấy người mặc đồng phục cảnh sát từ trên lầu đi xuống, sắc mặt khó coi nhìn Mạnh Kiết Nhiên: "Mạnh tiên sinh, quấy rầy. ""Ừ, tôi tiễn các vị.