21 Mạc Yên cứ như vậy cúi thấp đầu, tính chết cũng không nhìn Nam Bá Đông. Nhưng ngay sau đó, cô phát hiện ra tay anh quấn chặt lấy eo thon của cô như rắn nước.
22 Chờ lúc Mạc Yên tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm nghiêng trên một chiếc giường lớn xa lạ. Mà thân thể của cô, đang bị Nam Bá Đông ôm thật chặt vào trong ngực, tay của anh còn quấn chặt ngang hông của cô.
23 Trung Quốc, phòng họp của bộ tư lệnh trong quân khu. Tần Kiến Quốc và Mạc Vấn ngồi ngay ngắn trên đầu, vẻ mặt trên mặt, tất cả đều toát ra sự nghiêm túc nặng nề.
24 Trước khi Mạc Yên ngã xuống, môi của cô gợi lên một nụ cười khổ, lại bị người ta bắt nữa rồi!Lần này, trong lòng của cô có một dự cảm xấu. Nếu so với rơi vào trong tay của Nam Bá Đông sợ rằng lần này còn nguy hiểm hơn.
25 Cô đã đánh giá thấp sự độ ác của Mông Lệ rồi!Mông Lệ vẫn nhìn chằm chằm vào mặt của Mạc Yên. Ả thật sự muốn xem trên mặt của Mạc Yên có lộ ra một nét hoảng hốt và sợ hãi nào không.
26 Chương 26:Đợi đến khi Nam Bá Đông đằng đằng sát khí mang theo thủ hạ đuổi tới nơi của Mông Lệ diễn, biệt thự của Mông Lệ đã sớm bị nổ tung hai lần đến thất linh bát lạc.
27 Lúc này, nhóm người của Tần Thiên Nham vừa mới ngồi lên phi cơ bay được vài giờ. Người còn chưa tới Tam Giác Vàng, thì đột nhiên nhận được lệnh của tổ chức nói hành động lần này bị hủy bỏ, để bọn họ tiếp ứng cho số 001 sau, còn bây giờ thì lập tức rút về! Có thể nói là "Ra quân chưa thắng đã chết, khiến nước mắt anh hùng chảy thắm khăn.
28 Trên Thái Bình Dương mênh mông vô bờ, có một hòn đảo nhỏ không hề có mặt trên bản đồ. Phong cảnh nơi đó xinh đẹp, ánh nắng tươi sáng, cảnh sắc thiên nhiên nguyên thủy, và toà nhà lầu hiện đại hoà làm một thể với thiết bị cao cấp, trở thành một thế lực thần bí ở nơi đó.
29 Người phụ trách trên đảo nhỏ này là Phong Hành. Năm nay anh hai mươi tám tuổi, cũng là Tổng Giám Đốc ở ngoài mặt của "Tập Đoàn Quốc Tế Kinh Vũ" của Nam Bá Đông.
30 Rõ ràng là đã hai năm cô chưa gặp người đàn ông này, rõ ràng cô và anh chỉ sống chung trong một thời gian ngắn, nhưng hơi thở bá đạo nồng đậm trên người đàn ông của anh lại làm cho cô nhớ kỹ đến rõ ràng.
31 Trong lời nói của Nam Tinh lộ ra một tia không tình nguyện như vậy. Mạc Yên biết Nam Tinh cũng như cô, tình nguyện sống nương tựa lẫn nhau ở nơi này, cũng không muốn đi ra ngoài sống cuộc sống người lừa ta gạt mà bé đã từng trải qua.
32 Với y thuật cao siêu và thần kỳ của Độc Cô Thiên Nhai, chỉ trong bốn tiếng đồng hồ anh liền nói với Mạc Yên, "Được rồi, nửa tháng sau anh lại có thể thấy một người phụ nữ xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành rồi.
33 Lúc bóng sáng ở trong khóe mắt của Độc Cô Thiên Nhai thấy rõ ràng Nam Bá Đông đang tập kích mình, đáy mắt tức khắc thoáng hiện qua một tia cười lạnh. Cái người này, nếu không dạy dỗ anh ta tốt một chút, thì anh ta thật sự ình là thiên hạ vô địch!Lúc cú đánh của Nam Bá Đông sắp đánh vào gáy anh, trong nháy mắt Độc Cô Thiên Nhai đẩy Mạc Yên ra, lại nhanh chóng cúi đầu.
34 Thủ đô. Hai năm trước, ở thủ đô phồn hoa rực rỡ tàng long ngọa hổ này có một công ty tên "Long Uy Bảo An", không có bất kỳ một dấu hiện báo trước nào mà ngang nhiên thành lập.
35 Tần Thiên Nham như không nhìn thấy sự đau lòng của mẹ mình, vẫn lướt qua bà đi thẳng vào trong phòng khách. Gương mặt lạnh lùng kia của anh, và một thân khí thế lạnh lẽo so với ông cụ còn hơn chứ không kém.
36 Tần Thiên Nham bỏ hết tất cả tinh lực vào "Long Uy", mỗi ngày chỉ ngủ có hai ba tiếng đồng hồ, chính vì muốn tâm linh của chính mình chạy không ngừng nghỉ để không cho chính mình nghĩ đến Mạc Yên.
37 Cô bé này lớn lên rất xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan, mắt ngọc mày ngài, má cười lúm đồng tiền như hoa, với mái tóc dài đen nhánh xinh đẹp tuỳ ý xoã trên vai.
38 Ông cụ Tần và người nhà họ Tần nhiệt tình tiếp đãi, nên Thủ trưởng Nhất Hào và Lý Băng ở lại ăn xong cơm tối rồi mới tạm biệt ra về. Lúc gần đi, Thủ trưởng Nhất Hào còn năm lần bảy lượt bảo Tần Thiên Nham chiếu cố cháu gái bảo bối nhà ông nhiều một chút.
39 Luân Đôn, trang viên của nhà họ Nam. Trong chớp mắt, Mạc Yên và Nam Bá Đông đã trở lại nhà họ Nam hơn nửa năm. Hơn nửa năm này, phần lớn thời gian của Mạc Yên đều cùng với Nam Bá Đông và Nam Tinh sống ở Tam Giác Vàng.
40 Nam Bá Đông và Mạc Yên lại ngồi tán gẫu với Nam Bác Thao một hồi, rồi cùng nói với Nam Bác Thao một tiếng, "Ba, con và Mạc Yên còn có chút chuyện cần thương lượng, chúng con về phòng trước.