21 Thiệu Vũ ngồi trên sofa, nhấm nháp rượu, nghe Hoàng Tấn báo cáo một số thông tinHoàng Tấn nhìn Thiệu Vũ, một lúc lâu, như muốn hỏi gì lại không dám mở miệng.
22 Thành phố Genova vào mùa này lại lạnh hơn bình thường nhưng vẫn còn giữ được độ ấm của vùng thấp, điều đó khiến bầu không khí này cực kì lãng mạn, ở đây được ví như là nơi hiện thân của valentine vì hầu như ngày nào cũng thấy các đôi tình nhân đi dạo trên cách khu phố, tạo nên một cảnh tượng cực kì lung linh của thiên đường tình yêu.
23 Mưa gió tầm tã, bầu trời ban đêm như đang bị thiên nhiên trút giận, sấm chớp làm sáng cả một góc trời, Thiên Châu chỉ cảm thấy xung quanh mình khắp nơi toàn là nước, cô không thể thở cũng không còn sức để kêu cứu, từng ngụm nước cứ như thể trần vào miệng cô, rồi không biết khi nào, cô cảm giác cả người mình đau đớn.
24 Không khí trong phòng họp lúc nào cũng sẽ mang một cảm giác nghiêm túc thậm chí có phần căng thẳng. Lâm Tuấn ngồi ở vị trí lão đại, tâm tôn của mafia, Thiệu Vũ, Lâm Khánh Phong và Lâm Khánh Nam đều có mặt.
25 Tôi cô đơn giữa dòng đời chật chội. Tôi đang buồn giữa thế giới đông vui. Tôi muốn khóc mà lòng không thể khóc. Bởi thế gian có bao kẻ đang cười. Tôi muốn đi mà chân không thể bước.
26 Thiên châu chỉ nghe thấy tiếng la và tiếng chửi của đám côn đồ kia: “Con bà nó, dám nuốt hàng của bọn tao, tụi bây chán sống rồi. ”Côn đồ đánh nhau là thế, không có các chiêu võ bài bản chỉ cần gặp người không phải phe của mình là cứ xả dao chém, đều này càng khiến người xung quanh phải tìm đường tránh nạn.
27 Khu biệt thự được vệ sĩ canh gác nghiêm ngặt, chiếc xe màu đen chậm rãi tiến vào, Thiên Châu và Lâm Khánh Nam bước xuống sải bước vào bên trong, bước sau họ là Tịnh An, cô gái này khiến Thiên Châu và Lâm Khánh Nam khá bất ngờ, cứ tưởng khi nhìn thấy những gương mặt lạnh lùng của thuộc hạ họ thì sẽ sợ đến tay chân bủn rủn nhưng quả thật rất đáng ngạc nhiên.
28 Đêm tối, gió thổi mây tan, hạt mưa lớn đọng trên tấm cửa kính trong suốt của cửa sổ sát đất, dần tan đi chỉ còn hơi nước mờ mờ trong không trung. Khung thủy tinh trong suốt ánh lên gương mặt tuyệt mỹ của Thiên Châu, cô đứng ở đó yên lặng mà nhìn ra bên ngoài, ánh mắt vẫn trầm tĩnh, lạnh nhạt.
29 Ngay sau đó, hắn cuối đầu, nụ hôn dũng mãnh, cuồng dã và đầy khí phách dường như muốn nuốt cả người cô vào bụng! Bàn tay Lâm Khánh Phong cũng không ngừng du ngoạn trên cơ thể cô, di chuyển tới đâu, quần áo trên người Thiên Châu trút sạch tới đó, cho đến khi cả người Thiên Châu không còn một mảnh vải.
30 Thời tiết tuy lạnh nhưng trời lại hửng lên,mang theo hơi ấm của mùa xuân. Nhìn ra cửa sổ, bầu trời trong xanh,những đám mây bồng bềnh như những que kẹo bông đang chơi đùa với gió.
31 Lớp sương mù của buổi sáng bao trùm cả hòn đảo làm mọi thứ trở nên mờ ảo, trên con đường mòn đầy đá, dọc theo hai bên là rừng cây âm u, một nhóm người mặt quân phục đang từ từ thâm nhập vào hòn đảo, nơi này là ranh giới của Tam Giác Vàng với Thái Lan, chỉ cần vượt qua được nơi này sẽ chính thức bước vào địa phận của hòn đảo.
32 Tháng 12, hay còn gọi là ‘tháng của chúa’ đã bắt đầu hiện diện trong một năm mới, trên các con phố cũng bắt đầu có không khí náo nhiệt của lễ giáng sinh.
33 Thiên Châu mặc một bộ đồ đen đơn giản, vô mang một cái kính râm che đi đôi mắt lạnh lùng sắc bén của mình, cô chỉ lặng yên đi trên vỉa hè, hai tay thong thả đút vào túi quần, phong thái ung dung tự tại.
34 Thiên Châu và Lâm Khánh Phong ngồi dựa vào một chiếc ghế đá, cả hai điều khan cả giọng không thể nói lời nào, đã lâu rồi, à không hình như là chưa có ngày nào Thiên châu có thể vui chơi thỏa sức như vậy, cô không hiểu vì sao mình lại bị Lâm Khánh Nam kích thích tâm trạng đến nỗi phải chạy giữa đường mà hét lớn rồi còn dầm mưa… đây là chuyện Thiên châu trước giờ chưa nghĩ tới.
35 Mặt trời mùa đông vốn ‘lười biếng’ nên bóng đêm nhanh chóng bao trùm cả thành phố xinh đẹp, Thiên châu bước vào phòng của mình, cảnh tượng đầu tiên cô nhìn thấy khi về phòng là Lâm Khánh Phong đang ngồi trên giường, bộ quần áo đắt tiền tôn lên dáng người hoàn hảo của hắn, tay áo sơ mi được xăn lên lộ rõ hai cánh tay rắn chắc như có thể chống đỡ cả thế giới nhưng chỉ có điều…Tay phải của hắn đang chảy máu, từng giọt máu đỏ vẫn không ngừng tuôn ra, thậm chí đã đọng vũng dưới đất.
36 Làn mây trắng xóa không một kẽ hở, ánh mặt trời yếu ớt tạo nên một khung cảnh mỹ lệ, trên chiếc máy bay tư nhân sang trọng, Thiên Châu nghiêng đầu nhìn qua cửa sổ, khung cửa thủy tinh làm ánh lên gương mặt bình tĩnh của cô.
37 Những ngày mùa đông, Vancouver làm nức lòng du khách khi những lớp tuyết lãng mạn rơi xuống, khoác lên một tấm áo mới cho thành phố. Từ trung tâm, lái xe qua khu công viên Stanley rực rỡ rồi vượt cây cầu Lion Gate có góc nhìn tuyệt đẹp xuống bên dưới, đi thêm chưa đầy 2 km trên con đường Capilano là du khách đã có thể chạm ngõ Capilano Suspension Bridge Park.
38 Tiếng nhạc cứ vu vương như thế, không hề gấp gáp giống như một hồn ma u uất trong màn đêm càng khiến Thiên Châu lạnh sóng lưng, đây đích thực là khúc nhạc cô gặp phải trong giấc mơ…Sao có thể?Cô nằm mơ sao?Thiên Châu cảnh giác đi theo tiếng nhạc vào khu rừng không xa, càng vào sâu bên trong cô càng nghe thấy âm thanh thê lương ấy rõ ràng, đó là một bản nhạc dương cầm.
39 Đêm, trời mưa như thác nước đổ…Bầu trời Italy như đang chịu đựng cơn thịnh nộ từ thiên nhiên, một đất nước xinh đẹp giờ đây lại hoàn toàn mờ mịch dưới cơn mưa tầm tã.
40 Cơn mưa vẫn không có dấu hiệu ngừng lại, thậm chí ngày càng lớn hơn, những tán cây cũng bắt đầu chống chịu không nổi mà ngã xuống, ngôi biệt thự sang trọng nằm ở ven núi, thoắt ẩn thoắt hiện trong cơn mưa tầm tã, phong thái cao quý và sang trọng theo lối kiến trúc Châu Âu.