601 Tô Mộc thật sự không biết trong phòng làm việc của Nhiếp Việt vẫn còn người khác, mặc dù hai vị trước mắt này đều là người của Nhiếp Việt, nhưng gặp nhau dưới loại tình huống giống như hiện tại, đối với Tô Mộc vẫn là lần đầu tiên.
602 Khi ánh mắt của tất cả mọi người đều phóng về hướng Quan Ngư, Tô Mộc lặng lẽ xuất hiện bên cạnh, hắn cũng không lập tức đứng ra, mà im lặng đứng ở một góc nhỏ, vị trí này tuyệt đối có thể làm cho hắn quyết đoán xuất thủ khi Quan Ngư gặp nguy hiểm.
603 Bởi vì lúc này Từ Viêm đang ở trong huyện thành, cho nên cũng không trì hoãn quá lâu, hai chiếc xe trước sau xuất hiện bên ngoài quán thịt nướng. Từ Viêm từ bên trong xe đi ra, đi về phía Tô Mộc.
604 Có những lời này của Chu Phụng Tiền, ý nghĩa bắt đầu từ hiện tại, Tô Mộc thật sự đã lọt vào tầm mắt của người cầm lái đoàn hệ. Chỉ cần Tô Mộc tiếp tục biểu hiện càng thêm chói sáng, chờ đợi hắn chắc chắn là địa vị siêu nhiên mà những người còn lại không thể đuổi kịp.
605 Trong quan trường có rất nhiều quy củ mà anh phải tuân thủ, mà những quy củ này có cái rõ ràng, có cái lại âm thầm, nhưng bất kể là loại nào, chỉ cần anh bước qua đạo tơ hồng kia, không tuân theo quy củ, kết quả sẽ vô cùng thê thảm.
606 Quan Ngư tự mình đưa Tô Mộc đến trạm xe buýt gần nhất, đứng ở trạm xe buýt, bây giờ nàng không còn cảm giác cô đơn như lúc ban đầu Tô Mộc nhìn thấy, mà đã có dáng vẻ của một cô gái nhỏ hồn nhiên.
607 Theo Phàn Thược giải thích, sắc mặt Tô Mộc càng ngày càng ngưng trọng, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, ở huyện Hình Đường lại có chuyện như vậy. Điều kỳ quái nhất chính là, chân trước của mình vừa rời khỏi cục giáo dục huyện, chân sau liền toát ra chuyện như vậy, đây không phải là một loại châm chọc cực lớn.
608 Thương đạo, chính đạo, quân đạo, tam giới thương chính quân, Ngô Thanh Nguyên có sức ảnh hưởng nhất dĩ nhiên là thương đạo, cho nên hắn đặt thương đạo đầu tiên, nhưng hiện tại hắn nói ra lời này là có ý gì? Muốn kiểm tra mình sao? Phải biết rằng, ngoại trừ những kiến thức Ngô Thanh Nguyên truyền thụ cho Tô Mộc trước kia, Tô Mộc hoàn toàn chưa có hướng dẫn ở phương diện này.
609 Bất cứ lúc nào tỉnh táo cũng phải ở địa vị chủ đạo, dưới tình huống không tỉnh táo làm ra bất cứ quyết định gì cũng có thể có hậu hoạn vô cùng. Giống như là hiện tại, mặc dù Tô Mộc thực sự tức giận, nhưng không nổi đóa, không gọi điện thoại cho người của cục giáo dục huyện tới giải thích rõ ràng.
610 - Chuyện của Quan Ngư không cần cậu quan tâm, tôi sẽ cho người giải quyết.
Chính là câu nói này, khiến cho thân thể Tô Mộc chợt quay lại, hai mắt nhìn Trịnh Kinh Luân, trầm giọng hỏi:
- Sư huynh, làm sao anh biết Quan Ngư? Còn nữa tại sao phải giải quyết cho nàng? Chẳng lẽ nói vì Chu lão?
Chuyện này thật ra không cần nghĩ, Tô Mộc cũng biết chắc là Chu lão ở sau lưng phát uy.
611 - Tô huyện trưởng, bản kế hoạch của chúng tôi đã làm xong rồi, anh xem lúc nào rãnh rỗi để tôi đưa qua cho anh xem. Hà Sanh cười nói. - Hà tổng, không ngờ các anh cũng rất nhanh, trong thời gian ngắn ngủi đã làm xong rồi, được, anh mang qua đây cho tôi xem.
612 - Người nào?
Hứa Huyên có chút không hiểu nói.
- Đừng giả bộ ngốc nữa, chính là vị kia, mình vừa nhìn thấy hắn.
Cố Tiểu Mỹ gấp giọng nói.
- Cậu nói Trịnh Mục sao?
Hứa Huyên chớp đôi mắt to hỏi:
- Tại sao cậu lại biết Trịnh Mục?
- Trịnh Mục, mình không phải nói Trịnh Mục, là Tô Mộc ở bên cạnh hắn kìa.
613 Chương 405: Tiền vệ gợi cảm, trương dương phản nghịch. Quỷ ủy hội khu đang quy hoạch. Từ sau khi Ô Mai trở thành phó chủ nhiệm nơi đây, chính là phân quản hạng mục thu hút đầu tư, đây là một công việc rất trọng yếu, từ thời khắc nàng tiếp nhận, nàng cũng biết đây là Tô Mộc tín nhiệm mình.
614 Lâm Tẩm bị hóa đá, nàng cũng không lưu ý đến, từ khi Tô Mộc đi vào, vẻ mặt Chu Từ và Chung Nhan đều xuất hiện biến hóa. Chỉ có điều Chu Từ là vui mừng, khẽ nhếch khóe miệng đã rất nói rõ vấn đề.
615 Sau khi biết Tô Mộc mời khách ở đây, Dương Tiểu Thúy liền nhanh chóng chuẩn bị xong, chỉ có điều lần này phòng khách quý đã không còn, bởi vì nơi này trước đó đã có người đặt, hơn nữa còn là chỉ đích danh muốn gian phòng này.
616 Giống như tất cả nơi vui chơi giải trí khác, Kim Sắc Huy Hoàng vào ban ngày căn bản không có người nào, hiện tại cũng không phải chủ nhật, càng không có người tới.
617 - Các vị, hôm nay tôi tới đây không mang thứ gì, chỉ mang đến một rương đồ uống, mời các vị tối nay uống cái này, nếm thử vị xem sao.
Trần Kiều vừa nói vừa bắt đầu lấy ra từng chai trong rương.
618 Dương Tiểu Thúy tự thấy mình không phải nhân vật nhỏ, hiện tại dù gì cũng là người có tài sản trên trăm vạn, nhưng đối mặt với dư luận ngập trời như vậy, nàng vẫn cảm thấy sợ hãi.
619 Nhà nước thiên hạ, thật ra thì bất kể là nước hay là nhà, nói toạc ra đều là một đạo lý. Ngân hàng nghe rất tà dị, nhưng tà dị này chính là cố ý chế tạo ra nhiều điều lệ rườm rà, lại có ai biết khi ngân hàng mới vừa thành lập, làm gì có nhiều điều lệ chế độ như vậy? Nhưng bất kể tà dị thế nào, bọn họ và xã hội hiện đại đều có một quy tắc ngầm, đó chính là người vay tiền chính là con cháu, người cho vay chính là ông lớn.
620 Không ai biết Tô Mộc và Nhiếp Việt ở trong phòng làm việc rốt cuộc nói những gì, ngay cả Ninh Hạo cũng không đợi bên trong. Nhưng Tô Mộc ở trong phòng làm việc không bao lâu liền rời đi, sau đó trở lại phòng làm việc của hắn ở tòa nhà chính quyền huyện.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị
Số chương: 38