201 - Tài chính này vốn do hệ thống giáo dục toàn huyện dùng cải thiện xây dựng lại phòng học mới, hiện tại thế nào? Đã bị Cao Thăng tiêu xài sạch sẽ. Tôi thật không biết người bên cục giáo dục làm việc thế nào vậy? Chẳng lẽ bọn hắn không biết giám sát? Chẳng lẽ một tòa lầu vốn được xây dựng làm phòng học lại biến thành ký túc xá công nhân viên chức, chuyện lớn như vậy sẽ không có người phát giác ra vấn đề?
Phanh!
Nhiếp Việt đem sổ sách ném mạnh lên bàn, không khí trong phòng nhất thời căng thẳng.
202 Ba!
Trong tiếng vang thanh thúy, trên mặt Cao Thăng lưu lại dấu tay đỏ thẫm.
- Ah, Cao hiệu trưởng, anh không sao chứ?
Lưu Phỉ gấp giọng kêu lên, ngẩng đầu nhìn Dương Tri Liễu hô:
- Dương Tri Liễu, em biết em đang làm gì không? Em dám đánh Cao hiệu trưởng, em còn muốn làm việc trong nhất trung hay không?
- Tiện nhân, mày dám đánh tao, tao không đánh chết mày không được!
Cao Thăng ôm khuôn mặt bị đánh đỏ hồng, không chút nghĩ ngợi vung chân đá Dương Tri Liễu, nếu bị đá trúng em nhất định phải bị thương.
203 Cầm tiền dơ bẩn của cô, cầm đồ vật của cô, cút ra ngoài cho tôi!
Chờ khi Tô Mộc cùng Đoạn Bằng chạy tới phòng bệnh, còn chưa đi vào chợt nghe được trong phòng truyền ra tiếng gầm gừ phẫn nộ của Chương Trạch Quang.
204 Oanh!
Lời cuối cùng của Lâm Trung Hòa như có đạo thiểm điện thoáng hiện trong đầu Tô Mộc, cho tới bây giờ hắn mới biết hậu trường sau lưng Lâm Trung Hòa là ai, nguyên lai lại là người của Chu Tùng Lan.
205 Sau khi biết được bối cảnh gia đình cùng lai lịch sạch sẽ của Tô Mộc, đáy lòng Tần Mông đã có ý niệm lôi kéo Tô Mộc vào trong đoàn ủy. Nếu như nói chỉ chút vấn đề về kinh tế mà Tô Mộc cũng không qua được khảo nghiệm, vậy thật sự làm người đau lòng.
206 Làm cho người ta càng khinh thường cùng căm thù tận xương tủy chính là, trong lúc Cao Thăng làm hiệu trưởng, từng quấy nhiễu lợi dụng thật nhiều nữ giáo viên.
207 Khi trong phòng chỉ còn lại hai người, Từ Quốc Phú ngưng trọng nói:
- Nhiếp bí thư, việc này tôi nghĩ không đơn giản. Cao Thăng vừa khai ra một ít tin tức, liền tự sát.
208 Đây là kết quả mà Triệu Thụy An cực lực tranh thủ, bằng không trong hệ thống giáo dục huyện Hình Đường phát sinh đại sự như vậy, Vương Hải bị kéo xuống ghế còn tính là nhẹ.
209 Sau sự kiện Cao Thăng, Tô Mộc ở lại trấn Hắc Sơn xử lý công vụ hoặc chuyển động ở các khu công trường. Chứng kiến một màn trước mắt làm nhiệt huyết mênh mông, tất cả những chuyện này là nhờ cố gắng của hắn hoàn thành, chỉ cần tiếp tục đợi thêm một thời gian, trấn Hắc Sơn sẽ thoát khỏi mũ dân nghèo, trở thành nơi khấm khá chân chính.
210 Ôn Hữu Đạo lớn tiếng nói.
- Cái gì không tha cho tôi?
Dương Ngọc Lâm tức giận hô.
- Tôi muốn ly hôn với bà!
Ôn Hữu Đạo lớn tiếng nói.
- Ly hôn, ly hôn, có phải ông đã sớm nghĩ ly hôn với tôi! Có phải ông ở bên ngoài cấu kết với tiểu thư ký kia, tôi biết chính là như vậy! Ôn Hữu Đạo, nếu ông dám ly hôn với lão nương, lão nương không để yên cho ông!
Dương Ngọc Lâm hét lên muốn xông tới lôi kéo Ôn Hữu Đạo.
211 Hai đồng chí Trương Giải Phóng cùng Vương Vĩ Hoa đều có khả năng, nhưng tôi nghĩ đồng chí Vương Vĩ Hoa thích hợp hơn, bởi vì mọi người đều biết đồng chí Vương Vĩ Hoa phụ trách xây dựng hương trấn, tin tưởng có hắn tổ lãnh đạo giám thị sẽ phát huy tác dụng chân chính.
212 - Tô bí thư, việc thành lập tổ lãnh đạo giám thị, có thể gây ảnh hưởng cho trấn Hắc Sơn chúng ta hay không, đến lúc đó chúng ta phải nghe ai.
Bí thư ban kỷ luật thanh tra trấn Đổng Hướng Thụy hỏi.
213 Công nhân tập đoàn Cự Nhân tuyệt đối không để công ty Đỉnh Tượng xây hãng trong này, nếu vậy sẽ gây ô nhiễm nghiêm trọng, tập đoàn vất vả xây dựng cảnh khu du lịch nhất định sẽ báo hỏng.
214 Trắng trợn vẽ mặt!
Mã Tường bị câu hỏi của Tô Mộc làm ngây người, cái gì gọi Mã phó trưởng trấn, tiểu tử này gọi thẳng tên mình thì cũng thôi, còn nhấn mạnh xưng hô phó trưởng trấn sao? Rõ ràng là đánh vào mặt hắn, đang nhắc nhở hắn chỉ có chức vụ phó thôi sao?
Mẹ nó, mày không cho tao mặt mũi, tao cũng không cho mày quy củ.
215 Mặc dù Tô Mộc được nghỉ bảy ngày nhưng lo tiếp đón mấy quan viên Hắc Sơn trấn đã ngốn hết hai ngày thời gian. Cái này còn do Tô Mộc cố gắng áp súc, chỉ nói chuyện với lãnh đạo trung tâm.
216 - Từ đồn trưởng, nghe được rồi đi? Chuyện như hôm nay chỉ sợ sau này vẫn sẽ phát sinh. Dù sao trấn Hắc Sơn phát triển rõ ràng như vậy, cảnh lực đồn công an có hạn cũng là tình huống thực tế, không cách nào chu đáo có thể lý giải.
217 May mắn Tô Mộc phản ứng nhanh nhẹn, đổi lại người khác không chừng đã bị đụng bay, điều này không liên quan kỹ thuật lái xe. Cổng trường to như vậy, có cần lái xe vênh váo như thế không?Tô Mộc đang định tiến lên chất vấn thì bị một bóng người kéo lại:- Vị huynh đệ này, chờ chút.
218 Chương 171: Một đôi bà tám.
- Không có sao! Đây là sự thật! Dân chúng cũng không hề vây công Ngưu tổng kia, ngược lại họ còn bị đánh té ngã dưới đất.
219 Tài chính tỉnh? Còn là phòng thực quyền kiến thiết kinh tế. Quan trọng nhất là Diêm Sùng trông rất trẻ, ít ra nhỏ hơn Từ Lâm Giang, Khương Đào mấy tuổi.
220 Chương 172: Hậu quả xấu không quản lý được cấp dưới
Giọng Dương Tiểu Thúy trầm thấp sốt ruột, như cố nén không dám la lớn, sợ bị người nghe thấy.
Dương Tiểu Thúy nói:
- Tô Mộc, ta lừa ai có thể lừa ngươi sao? Nếu không phải hai người này là người Hắc Sơn trấn thì ta không thèm gọi điện thoại cho ngươi.