21 . . . . . . . . . . . .
Nghe thanh âm cãi cọ ầm ĩ, Trầm Thiên Thiên không khỏi nghi hoặc.
Khởi động lại Trắc linh Trận, đây không phải là chuyện nhỏ.
22 Mà Huyền Vũ Viện thì sao? Từ năm Thái Tử Viêm Diệc Tà kinh tài tuyệt diễm bị phế truất, về sau phát điên, Huyền Vũ Viện liền giống như bị nguyền rủa, không còn xuất hiện nhân tài mới nữa.
23 Bọn họ gấp không chờ nổi muốn nhìn một chút vị công tử này đến tột cùng có thể thắp sáng mấy cột linh trụ!
Mười căn là cơ bản nhất, sau mười căn thì như thế nào?
Huyền Vũ Viện mấy trăm năm trước có một thiên tài mười chín tuổi khởi động Trắc Linh trận, sau khi tiến vào đã đốt sáng lên mười lăm căn linh trụ!
Thiên tài kia sau này tu luyện đến Kim Thân cảnh linh mạch cấp 81, có được thân thể bất tử, thời điểm hắn còn ở đây, Huyền Vũ Viện vẫn luôn đứng đầu tứ viện, trên đại lục không có kẻ nào có thể sánh cùng!
"Công tử, mời đi vào Trắc Linh trận!" Viện trưởng kích động mà nói.
24 Nàng mặt vô biểu tình mà đi vào sơn động, viện trưởng cùng tứ đại trưởng lão muốn ngăn cản cũng không kịp rồi, chỉ có thể như cha mẹ chết* mà nhìn vào trong sơn động.
25 Nàng phải vượt qua vị đại thần mấy trăm năm trước kia, nàng phải thắp lên cột linh trụ thứ mười sáu!
Đây là thời khắc chứng kiến kỳ tích!
Năm lão nhân nín thở chăm chú nhìn, biểu cảm như sau: ┗|`O′|┛ Cố lên!
Tia sáng linh lực từng chút một dâng lên, tuy rằng chầm chậm nhưng lại thập phần* vững vàng.
26 Nói đùa, ở trước mặt một thiên tài mới mười lăm tuổi có thể thắp sáng mười cột linh trụ, linh mạch cấp 1 đó là thứ đồ chơi gì? Làm sao có thể xứng đánh đồng với nàng?
"Lúc trước mỗi lần tu luyện ta đều có cảm giác linh mạch bị đọng lại không thông, bởi vậy toàn bộ linh lực cũng không có tiến bộ, hai hôm nay không biết như thế nào, cảm giác ứ đọng đột nhiên biến mất, linh lực so với lúc trước dường như tăng thêm một ít.
27 "Vị công tử này là. . . . . . " Viện trưởng cùng bốn vị trưởng lão cùng nhìn về phía nam nhân mang mặt nạ này.
Vừa rồi lầm hắn thành người khởi động lại Trắc Linh trận, còn tưởng là một đệ tử thiên tài.
28 Trong lòng mọi người đều nghĩ không khác nhau mấy, bởi vậy ai cũng đều không muốn nói chân tướng cho Trầm Thiên Thiên, không để ý tới nàng ta nữa, trực tiếp bỏ đi.
29 Người thông minh đi một bước đã tính kế mười bước, nàng đi một bước nhưng đã tính kế người khác một trăm bước!
Trầm gia đắc tội nàng, lần này chỉ sợ phải gặp tai ương.
30 Sao hắn lại ngu xuẩn để bị nữ nhân Trầm Thiên Thiên kia che mắt như vậy chứ?
Trầm Thiên Thiên quả thật làm hỏng chuyện đại sự của hắn rồi!
Nhưng hiện tại làm sao mới được đây? Ngày hôm qua hắn làm vậy, nhất định khiến cho Trầm Vi Ngưng thất vọng, sao có thể cho hắn sắc mặt tốt?
Hơn nữa, cái kế hoạch đưa nàng cho Phế Thái tử này hắn cũng tham dự!
Ban đầu nghĩ, chẳng qua là một bé gái mồ côi do thôn phụ sinh, lại không có bất kì thế lực hay thực lực gì, làm sao có thể so với đích nữ Trầm gia - Trầm Thiên Thiên?
Bây giờ xem ra thật là sai lầm lớn rồi!
Trầm Thiên Thiên kia so với một sợi tóc của Trầm Vi Ngưng cũng không bằng a!
Tên đệ tử mặc hoàng bào kia nói: "Viện trưởng vì bảo đảm an toàn và thanh tịnh cho Trầm Vi Ngưng, sửa lại rất nhiều quy củ của Huyền Vũ Viện, bây giờ ra vào Huyền Vũ Viện không đơn giản giống trước đây, lúc ta đi ra ngoài còn phải tìm trưởng lão xin chỉ thị cho nên mới chậm trễ.
31 Nếu người trong lòng ngực là nàng thì tốt bao nhiêu?
Hắn nhất định sẽ đem nàng để ở lòng bàn tay, dùng hết sinh mệnh yêu thương!
Chỉ là nghĩ tới thiếu nữ mỹ lệ kia thôi, Viêm Diệc Trạch cũng lại nóng lên.
32 "Đứa con gái bất hiếu kia đâu?" Xương Minh Hầu một bụng lửa* đang không có chỗ phát tiết.
(*Ý nói tức giận. )
Đúng lúc sự tình kia là do đứa con gái riêng đã làm hắn phải mang tai tiếng gây ra, bây giờ thấy vậy, dĩ nhiên là đem tất cả tức giận đổ lên trên đầu Trầm Vi Ngưng.
33 Vừa rồi. . . . . . Trạch Vương khen Trầm Vi Ngưng sao?
Cái tên hắn nói, không phải nữ nhi bảo bối của hắn Trầm Thiên Thiên, mà là người làm hắn hổ thẹn -Trầm Vi Ngưng sao?
Trầm Thiên Thiên cũng ôm vài phần nghi hoặc, nàng biết Trạch Vương khinh thường nhất là Trầm Vi Ngưng, nếu không hôm qua sẽ không vừa mới nghe tên ả ta thì không chút do dự mà giúp nàng.
34 Trang phục học viện màu tuyết trắng!
Đây là thời đại tôn trọng thực lực, ở Thiên Khải Quốc, giữa các đệ tử với nhau, căn cứ thực lực mạnh hay yếu, cấp bậc có sự phân chia rõ ràng.
35 Trầm Thiên Thiên nhìn đến đỏ mắt, một đệ tử linh mạch cấp một, dám mặc áo bào trắng của Huyền Vũ Viện! Ngang nhiên mang "hàm kiếm bạch xà" bày ra cho mọi người xem!
"Trầm Vi Ngưng, ngươi thật to gan! Một phế vật linh mạch cấp một như ngươi không xứng mặc "hàm kiếm bạch xà"!" Lý trí của Trầm Thiên Thiên đã sớm bị ghen ghét và phẫn nộ thiêu đốt không còn sót lại chút gì, tới giờ chỉ còn lại khinh bỉ cùng trào phúng đối với Trầm Vi Ngưng!
Nhìn thân bạch bào mà Trầm Vi Ngưng đang mặc, nàng ta muốn phát cuồng!
Bạch bào xinh đẹp tuyết trắng như thế, bạch bào mà nàng vô số lần mơ thấy mình mặc vào!
Cho dù lúc này đang mặc ở trên người Trầm Vi Ngưng, nàng cũng cảm thấy áo bào trắng kia là y phục đẹp nhất thế giới!
Nhưng Trầm Vi Ngưng nhất định là không xứng!
Trầm Vi Ngưng chỉ lạnh lùng mà nhìn nàng một cái, hoàn toàn không để ý tới, chỉ theo sau bốn vị trưởng lão đi vào trong đại điện.
36 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Cái này, cái này. . . .
37
Trầm Thiên Thiên càng thêm tức giận, nói với nàng: "Trầm Vi Ngưng, ngươi không phải để ta tìm chứng cứ sao? Chứng cứ ta đã tìm được rồi, Tiền Nhu cũng ở ngoài kia, nhân chứng vật chứng đều có, hôm nay ngươi tuyệt đối chạy không thoát!"
"Phải không?" Trầm Vi Ngưng bình đạm mà nói, "Chứng cứ gì?"
"Đương nhiên là chứng cứ chứng minh ngươi đánh người!" Trầm Thiên Thiên đối với biểu tình không để ý của nàng ta rất tức giận!
Trầm Vi Ngưng nghiêng nghiêng đầu, biểu tình có chút thiên chân vô tội: "Thứ lỗi, ta không biết muội đang nói gì? Ta không có đánh người, sao muội phải vu hãm ta?"
"Hừ! Ngày hôm qua không phải rất kiêu ngạo sao? Hôm nay lại không dám thừa nhận, Trầm Vi Ngưng, ngươi đừng có giả bộ, ta có chứng cứ!" Trầm Thiên Thiên siết chặt nắm tay nói.
38 Xương Minh Hầu đương nhiên không ngu ngốc, lúc Trầm Thiên Thiên đang nói chuyện hắn chỉ hận không thể khâu miệng nàng ta lại, hắn sao có thể đem giả chứng cứ lấy ra được?
Chứng cứ giả kia hoàn toàn không gạt được Tư Mã viện trưởng!
"Thiên Thiên, con nói bậy gì đó? Nào có chứng cứ gì chứ? Vi Ngưng đánh người là sai, nhưng lúc ấy tuyết quá sâu, chứng cứ kia đã sớm không biết tung tích rồi.
39 Xương Minh Hầu vừa thấy liền biết sắp có chuyện xấu, tức phát hộc máu mà muốn đoạt lại bao giấy dầu kia, lại ngại Tư Mã viện trưởng thực lực cao hơn, cách một gang tay nữa thì bao giấy dầu kia đã ở trên tay hắn.
40 Nàng ta chẳng những hại bản thân mà còn hại luôn cả Trầm gia!
Tư Mã viện trưởng càng thêm xúc động mà nhìn thoáng qua môn sinh* mà mình đắc ý, tuy rằng trên mặt nàng biểu tình nhàn nhạt nhưng trong đầu hắn đã sớm tưởng tượng ra vô số tâm lý ủy khuất* của Trầm Vi Ngưng giống như bốn vị trưởng lão.