41 Hải long gào thét lao nhanh đến, đến nhanh nhưng đông lại càng nhanh hơn, phút chốc một hải đảo to lớn đã hoàn toàn bị đông kết trở thành thế giới băng lạnh lẽo.
42 (*): Ý nói 2 kẻ mạnh bắt tay nhau ^^ Từ trước đến giờ hắn chưa từng thấy Mạc Tinh tức giận như thế, hắn không dám ép nàng nữa, trong lòng Minh Dạ hiểu rõ chẳng qua là hắn nắm được nhược điểm để uy hiếp Mạc Tinh, nếu không e rằng hắn cũng đã chết từ lâu rồi.
43 “Gia chủ Lịch gia bị giết, vũ khí trấn môn là phụ cốt châm bị trộm. ” Minh Dạ nhìn lướt qua thư do Lê Xuyên ném tới. “Tin tức ngày mùng bảy tháng tư.
44 Vẻ mặt Minh Dạ tràn đầy hứng thú, hắn vừa đẩy cửa sổ nhìn ra ngoàivừa nói với Mạc Tinh: “Tới nhìn một chút. ” Hắn không quen thuộc người của Hàn chiêu lắm.
45 Ngón tay Mạc Tinh từ từ vuốt chén rượu, nàng không nói tiếp, không biết là ai tính toán theo dõi nàng, hiện nay ở Hàn chiêu còn có ai sẽ đưa thuốc cho nàng? Còn có người nào sẽ đối với nàng như vậy?Ánh sáng lấp lánh lung linh huyền ảo, những ngôi sao đều trở nên mờ mịt.
46 Lê Xuyên đưa mắt nhìn, bước nhanh vào buồng nhỏ trên tàu, hiển nhiên không có ai đuổi tới, hắn chậm rãi nói. Mạc Tinh không để ý đến lời mà Lê Xuyên nói, chỉ nhìn thật sâu vào đôi mắt bị mù của Mộc Phong, liếc mắt nhìn Minh Dạ bên cạnh.
47 Ánh trăng trên trời, đêm tĩnh âm u. “Chuyện gì?” Minh Dạ đứng trong hậu viện, hắn nghiêm mặt hỏi Lê Xuyên. “Vừa rồi huynh làm cái gì?” Lê Xuyên nhìn chằm chằm Minh Dạ, không ngừng dò xét từ trên xuống dưới.
48 Nhìn 3 vị đại chưởng tòa trước mắt đang kích động, vui đến phát khóc lại mang vẻ đau lòng, trong lòng Mạc Tinh tê rần, đôi mắt ửng hồng, thế nhưng ánh mắt bi thống kia chỉ thoáng qua, nháy mắt đã phục hồi vẻ máu lạnh vô tình, còn hơn nữa là vẻ lạnh lùng sắc bén của Thiếu đương gia Băng gia, Băng Vũ Nguyệt.
49
Mạc Tinh nghiêng mắt nhìn qua thì thấy Minh Dạ mặc y phục đỏ sậm, thân thể cao lớn dựa nghiêng trên cành cây, lúc này hắn đang cười tủm tỉm nhìn nàng, xem ra đã đợi nàng được một lúc rồi.
50
Quân tử như ngọc, khiêm nhường, nhã nhặn.
Chỉ thấy người trong xe ngựa hòa hợp êm thấm, ngũ quan cực kì tuấn nhã, một đôi mắt đen như nước gợn sóng dịu dàng, lúc này nhìn qua rất ôn hòa, đôi môi anh đào nhẹ nhàng phác thảo, khẽ cong một đường vòng cung, làm cho cả người hắn càng thêm thanh tú, không thể so với Minh Dạ yêu mị, không giống Lam Lâm tuấn lãng, lại cực kì ôn nhuận ưu nhã, khiêm tốn.