21 Ta bị lời hắn nói làm cho nóng bừng mặt nhưng cũng không phản bác, mặc hắn lôi kéo, hắn đột nhiên cười, ngẩng đầu nói với ta: “Ta sớm đã muốn gọi nàng một tiếng nương tử đại nhân, nay đã có thể gọi ra, nàng lại không tức giận, ta rất vui.
22 Thẳng hướng đến U Minh Phủ, Bách Lý Quân Hoa không đưa ta về phủ đệ mà lại đến trước đá Tam sinh. Vài ngày không nhìn đến, trên đá Tam sinh đã được viết chi chít những chữ, ta bước lại gần xem, tất cả đều là tên ta và Bách Lý Quân Hoa.
23 Sau khi Liễu Thư đi, ta thử giá y, kiểm tra lại một lần nữa công việc chuẩn bị cho hôn lễ. Trước ngày thành thân, Bách Lý Quân Hoa không thể tới gặp ta, hắn ở Bồng Lai đảo chuẩn bị, mấy ngày qua phái người mang vài tờ giấy đến cho ta, viết toàn những bài thơ tình phong hoa tuyết nguyệt.
24 Nàng kêu: “Sư phụ… người sao có thể đối với ta như thế!!”Ngay lúc ấy, ta nhìn thấy thân hình Bách Lý Quân Hoa chợt cứng đờ. Ta cũng cảm thấy toàn thân lạnh như băng, máu tựa hồ ngưng lại.
25 “Chớp mắt lúc nàng xoay lưng rời đi, ta đã muốn hỏi, một lần lại một lần, ta không có âm mưu nào cả, nàng chắc cũng hiểu thấu, chúng ta lại bắt đầu lần nữa, được không?”Ta muốn trả lời hắn, muốn nói với hắn nhưng lại không thể mở miệng mà ngất lịm đi.
26 Đương nhiên, đối phương không để cho ta có thời gian suy nghĩ ta đến đây để làm gì, chúng nhất loạt xông lên, toan lấy thịt đè người. Ta nhìn chúng, nhíu mày nói: “Các ngươi ỷ đông hiếp yếu?”Đối phương dùng hành động trả lời ta, tên cầm đầu đáp: “Lên!”Sau đó chỉ còn đao quang kiếm ảnh, ta ôm trán than nhẹ, trường kiếm xẹt qua lập tức hất tung bọn ma binh trong bán kính 10 thước, rồi nhún người lao thẳng về phía chúng.
27 Dãy Hằng Sơn là một nơi rất đẹp. A Hiên nói cho ta biết, trên thế giới này nơi đẹp nhất chính là dãy Hằng Sơn, cho dù là thiên cung cũng không thể sánh bằng, mà Bồng Lai đảo trong truyền thuyết lại càng không thể so được.
28 Nhưng ta lại không sợ chết nắm góc áo hắn, vẻ mặt ta-rất-hiểu, nói ra suy đoán nhiều năm nay: “Cha, con biết, người nhất định có nỗi khổ không nói nên lời, nên không thể công khai quan hệ của con và người.
29 “Những năm qua thân thể ngươi có khỏe không?” Đầu tiên là thanh âm ẩn ẩn lo lắng của Quân Hoàng, kế đó là tiếng ho khan của A Hiên bộc lộ sự suy nhược mà bình thường ta cũng chẳng nhận ra.
30 “Trả lại cho ta!”Ta bị cướp đi, nữ tử vừa xuất hiện còn đang nói, Bách Lý Quân Hoa đã lướt tới. Chỉ trong chốc lát, mấy đạo ánh sáng từ trên trời giáng xuống, Bách Lý Quân Hoa trái tránh phải né nhưng vẫn bị một đạo sáng đánh trúng, văng xa nửa trượng.
31 Đời người, luôn có một số việc không cách nào dừng lại được. Càng nghĩ càng thấy người trước mặt ta đây vốn chỉ là một kẻ điên mà thôi, ta sao lại so đo với kẻ điên làm chi?Hắn đang nhìn ta chăm chú, máu vẫn không ngừng chảy ra.
32 Ta ở Bồng Lai đảo mấy ngày nay, mỗi ngày đều rất nhàn tản, ngoài việc thường phải uống thuốc do Bách Lý Quân Hoa đưa tới thì cũng không có gì đặc biệt.
33 Ta vội vội vàng vàng trở lại đông cực, đã thấy khắp nơi hối hả bận rộn, tất cả mọi người đều ở nơi này. Ta xuất hiện trong sân đã khiến ai nấy đều sửng sốt, Phượng Nhi dựa vào câu cột ở hành lang dài mỏi mệt cười: “Ta biết mà!”Ta gật đầu, hỏi nàng: “A Hiên thế nào rồi?”Nàng cũng gật đầu, nói với ta: “Tiếu Tiếu, có người đã thay ngươi trả nợ rồi.
34 Hôm ấy là tiết thanh minh của nhân giới, phàm nhân có tập tục, trong ngày này sẽ đi tế bái những người thân đã mất như một cách thức tưởng niệm. Ta cũng vậy.
35 Thời gian sau đó ta luôn ở lại đông cực cùng A Hiên. A Hiên rất ít khi nói chuyện với ta, mỗi ngày hắn làm cơm xong sẽ bảo ta qua ăn, chuyện phiếm vài câu rồi chẳng ai trong chúng ta nói năng gì nữa.
36 Thời gian trôi nhanh, năm tháng vội đi. Chớp mắt đã mấy trăm năm. Ta vẫn đúng dịp thanh minh lại mang theo một đóa lan mà đi, sau đó trở lại đông cực, cùng A Hiên và Ngải Mễ ầm ĩ cả ngày.
37