61 Edit: Y GiaiSau khi khoái mã chạy ra khỏi thành một đoạn ngắn, Hắc y nhân cũng không có ý tứ muốn vứt bỏ Phù Lạc, đúng hợp tâm ý của Phù Lạc, ước gì chạy cách xa vạn dặm, không bao giờ phải gặp Long Hiên đế nữa, quay về hoàng cung chết tiệt nọ.
62 Edit: Y GiaiPhù Lạc không biết tung tích sau này của vị Thái tử Ấn Sơn quốc, nghe nói là bị thương bỏ trốn, nàng chỉ biết là nàng lại trở về bên người Long Hiên đế.
63 Sáng sớm, Phù Lạc theo thường lệ ra khỏi cửa thu thập quần áo chờ giặt. “Cút ngay, người điên này. ”“Cút ngay, đồ vu bà. ”“Cút ngay, ôn thần, bằng không chúng ta bẩm báo nha môn cho người đến bắt ngươi.
64 Giống như khi “Minh Nguyệt Đang” đột nhiên xuất hiện, sự biến mất của nàng cũng chỉ ở trong một đêm. Phù Lạc lưu loát chấm dứt sinh ý của Minh Nguyệt Đang.
65 Long Hiên đế nhíu mày, phê duyệt tấu chương. Vạn Toàn nhẹ chân nhẹ tay đi tới điện Côn Dụ, không biết có nên mở miệng không. Phù Hòa nữ hồi cung. Lúc trước hoàng thượng hồi cung, trong sử ký, Ngọc Chân thị bệnh nặng, đế cho ở ngoài cung nghỉ ngơi điều dưỡng.
66 Edit: Y GiaiLong Hiên đế ngồi ở trên ghế rồng của hắn, bóng mờ lồng lên thân thể hắn, thấy không rõ thần sắc của hắn. Có điều cho dù thấy rõ, Phù Lạc cũng muốn mình không nhìn rõ.
67 Edit: Y GiaiNửa đêm. Ánh mắt Phù Lạc lòe lòe tỏa sáng, rất khinh bỉ nhìn mỗ Đang không biết trốn ở nơi nào. Khóe miệng kéo ra tươi cười âm hiểm, còn kém không phối với tiếng cười “Khặc khặc” quái dị.
68 Phù Lạc hối hận trong lòng, thật sự là lòng thắt cổ cũng có. Vốn bát quái một chút cũng không có gì, loại bát quái về hoàng đế đây, cung nữ sẽ kín miệng, thông thường cũng chỉ tiêu hoá nội bộ thôi, đáng tiếc lại cố tình xuất hiện chuyện ma quái, phía trên truy cứu xuống thật khó mà nói.
69 Phù Lạc đang ở trong phòng mình ngủ đến cao hứng, mơ thấy mình về tới hiện đại, đang ở trên du thuyền đi Thái Bình Dương hóng mát, thân mình lay động lay động, thoải mái muốn chết.
70 Edit: Y GiaiĐiện Côn DụLong Hiên đế vẻ mặt nghiêm túc nhìn hài đệm trên tay Vạn Toàn, vô cùng chuyên chú, chuyên chú đến mức tay Vạn Toàn cũng không biết buông thả như thế nào.
71 Mặt Phù Lạc thoáng rời khỏi lưng Long Hiên đế, ánh mắt sững sờ nhìn vết sẹo trên lưng trái hắn thật lâu. Yên lặng mặc long bào cho Long Hiên đế, nhìn thấy hắn thân là đế vương đi vào hoàng triều của hắn.
72 Không lâu sau Long Hiên đế gọi Vạn Toàn đi vào hầu hạ. Lúc Long Hiên đế đi ra để Phù Lạc đi vào hầu hạ Mẫn tiểu nghi, bình thường phi tần trong cung đến điện Can Nguyên thị tẩm đều không thể mang thị nữ.
73 “Nô tài, nô tài ngưỡng mộ Vô Tâm cô cô, xin hoàng thượng thành toàn. ”Ánh mắt Long Hiên đế nguy hiểm híp lại, Hoa Vi phu nhân kinh ngạc đến quên cả ngậm miệng.
74 Đáng tiếc một ngày này Phù Lạc cũng không chờ được kết quả mà nàng trông mong. Ngày tiếp, lại một ngày nữa, cũng vẫn không chờ được kết quả nàng trông mong.
75 Phù Lạc cũng không lập tức trở lại nơi địa phương hoa lệ kia. Một là không thể vừa mới chuyển vào dưỡng bệnh, ngày hôm sau đã ra đi. Thứ hai là cảm giác vụng trộm lén lút thật sự rất kích thích.
76 Mỗi lúc trời tối, thời gian Long Hiên đế tới càng ngày càng sớm. Ví dụ, đêm nay, Phù Lạc đang chuẩn bị rửa chân đi ngủ hắn đã tới rồi. Không giống mấy buổi tối trước, luôn đem Phù Lạc từ trong lúc ngủ mơ lôi ra.
77 Phù Lạc không biết Long Hiên đế đến tột cùng là sủng ái toàn thân mình, hay là sủng ái nửa người dưới của mình. Nhưng rất nhanh đã có phương pháp kiểm tra.
78 Ngày kế, rất nhanh đã có người đón Phù Lạc quay về điện Can Nguyên. Phù Lạc chỉ vội vàng ở điện Côn Dụ liếc nhìn Long Hiên đế từ xa, thấy hắn mặc thường phục, bộ dạng giống như muốn xuất cung.
79 Vạn Toàn chạy lên đập vang cái vòng trước đại môn sơn son của Dự vương phủ. Môn đồng nhìn thấy hai vị chủ tử đêm khuya tới chơi, một vị rất giống đại nội tổng quản Vạn công công, nhưng bởi vì cảm thấy rất không logic, cho nên mê muội, một vị khí vũ hiên ngang, giữa lông mày khó nén vẻ lo lắng.
80 Long Hiên đế ngồi ở trên ghế rồng rộng lớn ở điện Côn Dụ, Vạn Toàn không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, không có cảm giác phát ra tức giận. Một loại bi thương bao phủ trong điện Côn Dụ, lạnh run tận xương.