61
Trì Tự cúi đầu một nửa, ngước con ngươi đen như mực nhìn cô một cái, dùng khăn giấy sạch sẻ kia phủ lên mắt cô.
Sau đó, một nụ hôn chuồn chuồn nước.
62
Cố Ý liếc anh một cái:
”Không tìm được thì làm sao? Cậu nuôi tớ a?”
”Không thành vấn đề.
63 Anh đầu tiên thấy Cố Ý, có chút ngạc nhiên mừng rỡ, đang muốn gọi tên cô, không nghĩ tới lại thấy cô ôm cánh tay của một người đàn ông trẻ tuổi, dáng vẻ cực kỳ thân mật, thậm chí còn tùy ý hơn khi ở chung một chỗ với anh.
64
Cố Dân hiểu rõ tâm tư con gái, nhưng lúc này ông vẫn phải hỏi:
”Cháu rất thích khuê nữ ta?”
Ngày bao mươi, Trì Tự trở lại nhà ở Dung Châu, cùng ông nội ăn mừng năm mới.
65 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khóe miệng tiểu cô nương cong cong, đưa tay trái ra dè dặt chọc chọc khuỷu tay anh:
”Cậu ghen?”
Trì Tự ngược lại rất thẳng thắn: ”Ừ.
66
”Cứ như vậy đi. ” Cô ấy vỗ vỗ quần áo đứng lên, nước mắt trên mặt đan xen, ”Vương tử chơi chán rồi, tớ cũng nên tỉnh lại thôi. ”
Qua xuân vào hạ, qua thu bắt đầu mùa đông, đảo mắt học kỳ một lớp mười hai sắp kết thúc.
67
Tay nhỏ không an phận mà sờ sờ trên người anh, cô kỳ quái nói:
”Giống như có chút không giống nhau…”
Trì Tư: ”Làm sao không giống nhau?”
”Cơ bắp lớn…” Cô lại bóp, ”Cứng rắn.
68
Thiếu nữ nằm nghiêng ở mép giường, mặt hướng phía Trì Tự, khuôn mặt trắng nhỏ xinh đẹp mà trầm tĩnh.
Trì Tự lấy chăn ôm cô đến giữa giường, trong đầu nghĩ:
Sáng sớm năng lực tự chủ khá tốt, nếu không thì cho thêm một điểm?
Trì Tự ngủ lại khách sạn cách trường học Cố Ý không xa, hai trạm tàu điện ngầm, tọa lạc gần trạm xe lửa bên cạnh quảng trường.
69
Cố Ý là cô gái thú vị nhất trên thế giới, cô thích tất cả những chuyện thú vị.
Cô thích anh.
Không thể nghi ngờ thêm nữa đây là một tổ mâu thuẫn.
70
Bạn gái của Trì Tự kiếp trước nhất định cứu vớt thế giới!
Thật là muốn gặp cô gái cứu vớt thế giới xem có bộ dáng gì!
”Mọi người nghỉ mười lăm phút, mười lăm phút sau chúng ta bắt đầu mô phỏng biện luận chính thức.
71
Sau đó sau đó, cô thật sự muốn xây một cái ”Ao cá”.
”Ao cá” là cái gì, cô còn chưa nghĩ xong, dù sao chỗ đó cũng phải là nơi giam Ăn cá tiểu mỹ nhân ở bên trong mặc cô chà đạp.
72
Trì Tự:
Cố Ý: <Ăn cá, Ăn cá, Ăn cá…Chỉ có Ăn cá QAQ>
Trì Tự: <…>
Rời đi từ văn phòng giáo viên, Cố Ý một thân một mình lảo đảo đi về ký túc xá.
73
…
Đã đọc, nhưng không người trả lời.
Trái tim Trì Tự như ngừng đập.
Lại là một năm mùa xuân ấm áp, bông liễu lửng lơ bay theo gió, gió xuân sớm thổi hoa lan dạ hương ra ven hồ.
74 ”Em nhớ anh đến chết rồi, ô ô ô, buổi tối cũng nhớ đến không ngủ yên giấc, ô ô ô, toàn bộ tin nhắn anh gửi em đều thấy được, khóc thành ngốc rồi, ô ô ô, chuyển lời xong.
75
”Trì Tự?”
Trì Tự: ”Anh nhớ em. ”
Gần đường Baker nước Anh, có một quán rượu đặt tên theo cái tẩu thuốc tọa lạc ở đây, hàng năm đầy người.
76
Cố Ý nắm cánh tay anh: ”Không cho phép đi, nào có ăn xong rồi bỏ chạy. ”
Trì Tự nằm vào chăn lại, bóp gương mặt cô: ”Anh ra ngoài mua điểm tâm một chút, em muốn ăn cái gì?”
Vào hai ngày cuối tháng bông tuyết nhỏ vụn tung bay, đầu tháng mười hai, trời quang làm tan băng.
77 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Ý nói tiếp: ”Nếu anh lạnh nhạt với em, em sẽ đem nhốt anh vào nhà tù tối nhỏ.
78 ”Anh không phải đang hỏi ý kiến em. ” Giọng Trì Tự kiên quyết, ”Anh một giây cũng không chờ nổi nữa, khoảng thời gian em ra nước ngoài anh cũng đã ra quyết định, đợi em trở lại một cái, chúng ta phải lập tức xác định quan hệ.
79
Anh nhận lấy vật trong tay Cố Ý, ở trước mặt cô quỳ một chân xuống đất.
”Chúc mừng em, Trì phu nhân.
80 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trì Tự đeo lên cho cô chiếc nhẫn kim cương, cúi đầu hôn mu bàn tay cô.