41 Vào trong nhà, Lu Nhiên lại đi lên tầng lầu ở trên là sân thượng, chỗ Lu Nhiên có hai phòng, cô ấy ở một phòng, còn một phòng trống. Gia đình của Lu Nhiên như đã viết ở chương trước, ba mẹ cô lúc này đều đang ở nước ngoài, chỉ có Lu Nhiên cùng anh trai của mình và những người phụ giúp việc nhà.
42 Nơi chung cư cũ. Chỗ sân thượng trong trời đã tối nhưng lại có một cậu trai đứng đây như là đang hóng gió, Hoàng Hiểu Đông. Nhìn xuống đường phố sáng đèn, người dân vẫn đang buôn bán.
43 Trước cửa phòng Hoàng Hiểu Đông, đã thấy hắn đi ra, liền đi xuống tầng dưới đã bắt gặp Phan Thùy Lưu đang đi lên.
- Đi thảo cầm viên chơi, anh trai!
Phan Thùy Lưu đã kéo tay Hoàng Hiểu Đông cùng đi xuống.
44 - Ăn chút đi, rồi về cũng được!
Hoàng Hiểu Đông, Phan Thùy Lưu lại ghé vào một quán ăn ven đường, mới lên xe buýt về chung cư cũ đang thuê nhà ở.
Vào lúc này, ở một quán cafe với không gian rộng, và cách trang trí đẹp mắt, rất đông khách ở đây, ở ngoài chỗ vào quán, đã có nhiều xe hơi đậu đây, thấp thoáng đã thấy xe của Lu Xuy Anh.
45 Và lúc này, tại một cửa hàng thời trang, buôn bán quần áo, cửa hiệu rộng một mặt tiền, có một góc ở trong cửa hiệu là chỗ thanh toán tiền, xuất phiếu hàng và lưu trữ giấy tờ ở tủ nhỏ, ngay một cái bàn nhỏ có hai người đang ngồi nói chuyện, Ngô Kính Dương ở đây cùng một cô gái sẽ nhận ra là Thanh Thị Tú.
46 Ở chung cư cũ. Căn hộ thuê của Hoàng Hiểu Đông.
Cửa nhà đã mở ra, Lu Nhiên đã bắt gặp Hoàng Hiểu Đông đã nghe thấy hắn nói câu quen thuộc “giám đốc”, như vậy đã làm cho Lu Nhiên trợn lên đôi mắt, nhìn hắn có chút nhất thời không thể trả lời, bờ môi đỏ đã hơi cong, đã nghe Hoàng Hiểu Đông nói tiếp mà vẻ mặt hắn vẫn không có chút ngại ngùng như rất đỗi bình thường:
- Giám đốc, có chuyện gì sao!
“Không”, “không” Lu Nhiên đã có chút nhăn nét mặt, “à, mà có việc mới tới gặp anh quản lý”, “anh không thể như vậy mà nói chuyện với em”.
47 Ở nơi làm việc, Khách Sạn Elect Q. 2
Là ở văn phòng khách sạn, nhân viên đã ở trong đây một lượng đông, đều nhìn về sấp phong bì được nhét tiền ở trong, lúc này là ngày lãnh lương.
48 - Vâng, anh chị đợi chút sẽ có ngay!
Cô gái nhân viên phục vụ của quán này liền ghi vào tờ giấy, dặn hai người rồi liền đi vào trong, ở chỗ này nhất thời Lu Nhiên cùng Hoàng Hiểu Đông lại im lặng, nhưng Hoàng Hiểu Đông đã nói:
- Chỗ này, giám đốc tới lần nào chưa!
- Tới rồi, đừng gọi em là giám đốc! Không hợp lắm khi ở chỗ này!
- Kem làm ở chỗ này rất ngon, họ nhập ở nước ngoài nên nó hơi đắt!
- Cà phê ở đây cũng vậy anh, độc quyền đó!
Không phải đợi lâu khi mà đồ uống đã được bâng tới.
49 Ở trong quán này cũng khá đông khách, Lu Nhiên vẫn đang ngồi một mình, trợ lý của cô vẫn ở ngoài xe, Lu Nhiên đã giật mình khi có một giọng nói đã nói với cô, ngẩn đầu lên nhìn lại là một anh trai cô nghĩ là Hoàng Hiểu Đông đã đi vệ sinh xong, nhưng không phải mà là một anh trai khác muốn làm quen cô, đã nghe thấy anh ta nói:
- Em! Sao ở đây uống nước một mình!
- Anh ở đây uống nước cùng em được không!
- Tôi ở đây cùng bạn trai!
Lu Nhiên có chút không muốn, liền lắc lắc tay, rồi lại nói tiếp như đã từ chối hẳn, khi cậu trai này đã nói thêm mà ngồi hẳn xuống bàn nhìn Lu Nhiên không chịu rời, nhưng Hoàng Hiểu Đông đã đi tới, vẻ mặt hắn hẳn là ngạc nhiên khi thấy có người đang ghẹo Lu Nhiên.
50 - Anh quản lý, anh Đông, mở cửa cho em!
Ở trong nhà, Hoàng Hiểu Đông nghe thấy tiếng gọi, hắn mới kịp chợp mắt vài lần rồi mới mở mắt ra nhìn căn nhà vẫn còn tối chưa sáng đèn, trong suy nghĩ của hắn là giọng của Lu Nhiên, vẫn nghe thấy Lu Nhiên gọi, “anh Đông, anh chưa ngủ dậy nữa”, Hoàng Hiểu Đông đã bật đèn nhà, vội mặc lấy quần áo, nhanh chóng rửa mặt đánh răng, uống được một ngụm nước lọc đã liền ra mở cửa nhà.