21 Xe dừng lại trước khu chung cư, Vân Thiên Nhược có chút lưu luyến, lưu luyến cảm giác yên bình hiếm có bên cạnh Trình Dật Hàn.
Nhìn thẳng Trình Dật Hàn, Vân Thiên Nhược đang muốn mở miệng nói lời cảm ơn thì Trình Dật Hàn cắt ngang, giọng nói lại như vậy lạnh lẽo:
" Tôi cảnh cáo cô ".
22 Ngày hôm sau như thường lệ Vân Thiên Nhược đi làm, đặc biệt là hôm nay công việc thế nhưng ít đi. Trưa, Vân Thiên Nhược tự mình đi ăn cơm, đây là họ bán ở trong công ty để phục vụ nhân viên.
23 Vân Thiên Nhược há hốc mồm " Trình Dật Hàn cũng đến, không ai để ý đưa tay vỗ vỗ đầu.
Trình Dật Hàn bước vào, thu hút ánh nhìn của mọi người trong quán.
24 Trương Băng Khanh ảo não, dựa sát cửa kinh. Âu Dương Thần vui vẻ như vậy bên người con gái khác, dù đó là bạn cô. Nhưng sao cô lại cảm thấy như vậy mất mát, như vậy đau lòng.
25 6 năm trước. . .
Giờ ra về, Vân Thiên Nhược vẫn như thường lệ đi về cùng với hai người đồng học khác. Do phải ở lại vệ sinh lớp nên 3 người họ về trễ, cầu thang đã không có bóng dáng học sinh.
26 Thời gian cứ thế thấm thoát trôi qua, tình cảm Vân Thiên Nhược dành cho Trình Dật Hàn càng lớn lên. Trình Dật Hàn thời gian qua cũng không hề có tin đồn đang quen bạn gái, điều này khiến Vân Thiên Nhược khó tránh khỏi vui mừng.
27 Trở về phòng, Vân Thiên Nhược mở cuốn sổ ra xem. Bên trong một nửa cuốn đã được vẽ rồi, là Nhạc Lam Tịch vẽ. Đây là quang cảnh ở trường, từng dãy lầu, lớp học, ngay cả phong cảnh ở ngoài trường cũng có.
28 Vân Thiên Nhược phải thật tranh thủ làm xong hết công việc hôm nay, tối nay cô có việc quan trọng phải làm. Vân Thiên Nhược đối với nhiệm vụ lần này lại rất có hứng thú, không mới lạ nhưng cô chưa từng làm bao giờ.
29 Vân Thiên Nhược trong lòng sợ hãi, cô không biết tại sao quản lí Giản đột ngột cho gọi cô. Bình thường cô ấy chỉ ghé xem xét chỉ đạo công việc cho mọi người, chưa bao giờ gọi riêng cô.
30 " Nếu vậy tôi không làm phiền anh nữa! ". Trình Dật Hàn nhìn cô như vậy làm gì?
Ai làm phiền ai còn chưa biết chừng, rõ ràng là đại giá quang lâm rồi còn đột ngột bảo cô ở lại.
31 Vân Thiên Nhược vẫn ngồi lì ở đó, cô vô duyên vô cớ bị mắng mà chỉ có thể im lặng nên tạm thời chưa có tâm trạng để làm việc.
Đúng vậy! Cô lại bị anh " cảnh cáo ", lần nào cũng vậy, hung dữ lớn tiếng.
32 " Quản lý Giản, cô không nhầm chứ?". Thời điểm Vân Thiên Nhược nghe quản lý Giản nói, cô mong mọi sự chỉ là nhầm lẫn đi.
" Cô nhanh chóng làm việc, sau đó tranh thủ về chuẩn bị.
33 Tần Dạ tính toán một chút thời gian, ước chừng thiếu gia là rời đi đã lấy xe dừng trước cửa lớn nhà hàng. Bước chân vững vàng ngồi vào trong xe, khóe miệng khẽ nâng.
34 Sáng sớm Vân Thiên Nhược đã đến gặp Giản La Ân để hỏi về chuyện tối hôm qua có tiến hành thuận lợi.
" Quản Lý Giản, hôm nay tôi đặc biệt đến cảm ơn cô vì đã giúp tôi ".
35 " Cốc cốc. . . ". Vân Thiên Nhược giơ lên rồi hạ xuống. Một lúc sau như dồn hết sức lực vào cổ tay rồi gõ.
" Vào ". Người bên trong 1 giây sau lập tức trả lời.
36 Hỏng bét!
Vân Thiên Nhược thầm cảm thán, cô nào dám xem thường vị Giám Đốc cao cao tại thượng không ai bì nổi này chứ.
Cô muốn đối với anh giải thích, thời điểm còn chưa nhìn rõ sắc mặt anh.
37 Vân Thiên Nhược đang rất tích cực tìm hiểu thông tin về vị khách hàng cô sẽ gặp gỡ. Lần đầu tiên bàn bạc cùng đối tác khó tránh khỏi lo lắng, những việc này trong quá trình thực tập cô cũng đã được tiếp xúc.
38 " Woa! Thật đẹp ". Trong quá trình chiêm ngưỡng, Vân Thiên Nhược luôn không kìm được mà cảm thán. Có thể nhìn thấy tận mắt thật đúng là danh bất hư truyền.
39 " Nhược Nhược ".
Thanh âm nhẹ nhàng nữ tính cực kì quen thuộc truyền đến, hai người cách đó không xa đồng thời quay lại. Nhưng một người là vui mừng, một người là ngạc nhiên lại xen lẫn cảm giác lo sợ.
40 Vân Thiên Nhược đứng dưới khu chung cư, cả thân hình nhỏ nhắn bị dồn ép dựa lên xe. Đôi tay nắm chặt cơ hồ nổi lên gân xanh, tim đập thình thịch, môi mím chặt nhìn nam nhân anh tuấn.