841 Chủ Thần thứ mười bốn im lặng không nói gì. Bổn Tôn nói không sai, chỉ cần một trong hai người không chịu từ bỏ thần cách thời gian, nhất định bọn họ phải có một trận đánh, không chết không thôi.
842 Đệ Nhất phân thần ở bên cạnh nhanh chóng nhìn lướt qua Xi Vưu và ba vị Chí Tôn, trên mặt thoáng hiện lên biểu tình kỳ quái. Lúc này cao thủ của hai tộc người và ma gặp mặt, thân phận của hắn là khó xử nhất.
843 Trong dòng sông thời gian, Chủ Thần thứ mười bốn, Bổn Tôn và Phong Vân Vô Kỵ vẫn đang chiến đấu kịch liệt. Ba người vừa toàn lực giao chiến, vừa trôi dạt theo dòng sông thời gian không nhìn thấy đầu cuối.
844 “Ầm!”“Ầm!”“Ầm!”Sáu cao thủ đám Xi Vưu phối hợp càng lúc càng ăn ý. Thuật tiên đoán của phân thân biến dị Tịch Nhĩ Lạc có thể dự đoán được vị trí Chủ Thần thứ mười bốn sắp xuất hiện, còn thần cách giết chóc của Đệ Nhất phân thần và linh hồn Xi Vưu dung nhập vào cửu tinh lại có thể nhanh chóng cảm ứng được vị trí chính xác của hắn.
845 Phía trên hàng tỉ không gian, hai mươi bốn bóng đen cao mấy chục ngàn trượng đứng sừng sững trong khoảng hư vô rộng lớn không nhìn thấy ranh giới này.
846 - Tịch Nhĩ Lạc, suy diễn vị trí hắn xuất hiện tiếp theo. Nếu như không ngăn cản, theo như tốc độ tăng trưởng này của hắn, người chờ chết sẽ là chúng ta.
847 Sau khi hai người biến mất, trong hư không lại yên tĩnh như chết chóc, không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Tất cả mọi người đều im lặng, trong lòng giống như có một tảng đá đè nặng.
848 - Giết!Những tiếng gầm hung ác như thú dữ từ sâu trong bóng tối vang lên, khiến cho cả vũ trụ đều run rẩy. Trong ánh mắt của Xi Vưu, một quân đoàn lớn mặc chiến giáp đen kịt gầm thét tiến về hướng Thái Cổ, cờ quạt bay phất phới, trên lá cờ có thêu một chiếc vương miện màu bạc hết sức rõ ràng, đó là Hắc Ám Viễn Chinh quân.
849 Bên ngoài Đông Hải, không còn đại quân Thái Cổ ngăn cản, Hắc Ám Viễn Chinh quân một đường thẳng tiến, xông thẳng vào lãnh địa của Thái Cổ. Khi tình hình bên ngoài Đông Hải truyền vào trong đầu Hư Vô Chi Quân, tên Hư Vô Chi Quân mới được chư thần dưới vực sâu sáng tạo này cuối cùng đã xác định, bốn Chí Tôn đã không còn sức phát động Tứ Tượng đại trận.
850 Một luồng kiếm ý bá đạo tràn đầy hủy diệt, căm hận và khí tức tử vong lan ra khắp vũ trụ. Đứng trước luồng kiếm ý khiến vũ trụ mất màu này, tất cả mọi người đều nảy sinh một cảm giác nhỏ bé.
851 Trong vĩ độ quá khứ, Phong Vân Vô Kỵ giống như một con cá lội không ngừng tăng tốc. Những cảnh tượng quen thuộc lại hóa thành ánh sáng trắng nhanh chóng lướt qua hai bên, trong nháy mắt đã bỏ lại Chủ Thần thứ mười bốn phía sau.
852 - A!Phong Vân Vô Kỵ từ trên cao nhìn xuống Hắc Ám Viễn Chinh quân như thủy triều phía dưới, đột nhiên hét lên một tiếng bi thương. Thân hình hắn như một mũi tên nhọn xuyên qua tầng tầng không gian, từ trong trời cao lao thẳng xuống Hắc Ám Viễn Chinh quân phía dưới.
853 Thái Cổ đã bị Hắc Ám Viễn Chinh quân bao vây, mọi người đều đã sẵn sàng hi sinh. Lúc này biến hóa chợt xảy ra, phía sau Hắc Ám Viễn Chinh quân dày đặc bỗng trở nên hỗn loạn, những luồng kiếm khí chọc trời bắn ra.
854 - Quang Ám chư thần đã liên kết lại. Trong bóng tối, Phong Vân Vô Kỵ nghe được tiếng thở dài mang theo sự tịch mịch vô tận của của Bạch Hổ Chí Tôn:- Thời đại của bốn thánh thú đã qua.
855 “Đùng!”Một ánh chớp lướt qua bầu trời, bóng dáng Phong Vân Vô Kỵ đã không còn thấy. Đôi môi Bạch Hổ Chí Tôn khẽ run lên đau đớn, cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn bầu trời giống như đang chờ đợi điều gì.
856 - Dùng danh nghĩa của chư thần, ban xuống ánh sáng hủy diệt!Giọng nói của Sáng thiên sứ không mang theo chút cảm tình nào vang lên, mười hai đôi cánh sáng sau lưng mở rộng, bắn ra ánh sáng chói mắt.
857 “Chí Tôn…” - Từng bóng người nhìn về hướng khe núi, trong mắt lệ nóng doanh tròng. Mọi người đã sớm suy đoán về tình hình của ba vị Chí Tôn, nhưng đến lúc này thì đã không còn nghi ngờ gì nữa.
858 Hai luồng ý thức sáng và tối quét qua trời đất. Sau khi mất đi tung tích của Phong Vân Vô Kỵ, Hư Vô Chi Quân và Sáng thiên sứ đều ngừng lại. Tại dung nham bình nguyên ở tây bắc, những cây ngô đồng nằm ngổn ngang trên vùng đất nóng như lửa này.
859 Sau khi cửu tinh hội tụ XXX năm, Thái Cổ sụp đổ, nhân loại Thái Cổ còn sót lại phân tán đến các không gian trong vũ trụ, không ngừng lẩn trốn. Thời đại tối tăm của loài người đã tới.
860 Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ đau xót:- Tại sao?Phục Hy biết hắn muốn hỏi tại sao Thái Cổ nhất định phải bị hủy diệt, liền thở dài một tiếng, đáp:- Thái Cổ vốn là do bốn thánh thú diễn hóa thành, mà lực lượng sau lưng bốn thánh thú chính là bình hành pháp tắc, điều này chắc bây giờ ngươi đã biết.