41 Vân Hoang Các. Vừa bước vào phòng Tiểu Tân thăm dò nhìn xung quanh tay giữ chặt áo Gia Luật Hằng, tay chỉ vào trong dặn dò:“Ngươi mau quét bên trong một lần nữa nha.
42 Không xong rồi! Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi Tra Tiểu Tân nghe được, thân thể lập tức dựng tóc gáy, phản xạ có điều kiện nhìn ra cửa trước lại thấy mắt phượng của Lâu Lan kia như muốn phun lửa, mà Gia Luật Hằng nhân cơ hội liền nhảy ra cửa sổ chạy trốn, mọi chuyện xảy ra liên tiếp làm cho Tra Tiểu Tân suy nghĩ hỗn loạn, nhìn cửa sổ kia mở rộng trong lòng nhất thời cảnh giác, hắn rốt cuộc là người như thế nào?“Trừ bổn vương tất cả đều cút ra ngoài” Lâu Lan gằn từng chữ, giọng nói bình tĩnh nhưng làm cho người ta sắp hít thở không thông, mọi người rất nhanh đều lui ra, chỉ có nữ tử áo tím kia lớn mật ở lại.
43 “Ngoan, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra bổn vương muốn làm gì sao?” Hắn dịu dàng vuốt ve gương mặt đầy lệ của nàng, còn lưỡi thì liếm khắp nơi, nhưng ánh mắt lại giống đao kiếm sắc bén làm cho người ta sợ hãi.
44 Lâu Lan lật người nữ tử làm cho nàng nằm úp trực tiếp tiến vào từ phía sau, nữ tử tóc dài xõa tung hỗn độn, hắn mỗi lần va chạm thân thể nàng không ngừng run động, rên rỉ không ngừng, mỗi một lần kêu đau đều hàm chứa khoái cảm, mị đến trong xương.
45 Trong lúc nhất thời, cả phòng truyền ra tiếng quất roi lạnh lùng cùng tiếng khóc thút thít, không khí trong phòng đều là mùi tanh. Cho đến chiều tối bởi vì mệt mỏi nên Lâu Lan mới dừng roi lại, mà người nằm trên mặt đất đã sớm bị tróc thịt, vải trắng đã bị quất rách tả tơi, chỉ có thể nhìn thấy máu đỏ sẫm theo vết thương không ngừng tuôn ra, tiên diễm chói mắt.
46 Cẩm Nhi khó xử nói:“Hoa phi nương nương, Vương gia kêu chúng ta trong vòng bảy ngày phải trị lành cho nàng……”“Đần độn! Dám cãi lại ta?!” Hoa Nguyệt thẳng tay đánh nàng một bạt tai sau đó dùng chân hung hăng dẫm lên bàn tay Tra Tiểu Tân, Tra Tiểu Tân mặc dù ý thức mơ hồ không rõ vẫn cảm nhận được đau đớn, miệng phát ra rên rỉ, ai ngờ Hoa Nguyệt nhìn thấy nàng biểu lộ đau đớn càng cười đắc ý, mắt hạnh hung hăng lườm nàng, chân tăng thêm lực đạo.
47 Tô đại thẩm nghe giọng nói của nàng lập tức ngẩng đầu, sửng sốt hồi lâu xúc động lên tiếng: “An Ninh, ngươi, ngươi cuối cùng cũng tỉnh!!”Nhìn thấy hai gấu mèo cùng thần sắc mệt mỏi của nàng, Tra Tiểu Tân rõ ràng hôn mê nhiều ngày đều là bà ta ở bên chăm sóc nàng, tâm như có dòng nước ấm chảy qua, khàn giọng hỏi: “Tại sao tốt với ta như vậy?”Tô đại thẩm ngượng ngùng lắc đầu, nhìn thẳng nàng nói: “Ngươi là người duy nhất xem ta là bạn bè ” Ơ! Tra Tiểu Tân mới nhớ tới toàn bộ người trong Lâu phủ không ai đồng ý làm bạn cùng bà ta, hơn nữa còn ghét bỏ người béo, chỉ có Tra Tiểu Tân nguyện ý cùng bà ta ở chung một chỗ.
48 “A!” Tra Tiểu Tân không thể tưởng tượng được hai mắt mở to nhìn, ý thức được sắc mặt không vui của hắn bèn giảng hòa: “Việc ấy, vết thương trên người ta vẫn chưa khỏe, cho dù chúng ta bây giờ làm, ngươi cũng sẽ không có khoái cảm…….
49 hô hấp của Lâu Lan cứng lại, xem như không có chuyện gì xảy ra đưa bàn tay đến vết thương trên ngực nàng hỏi nàng có đau không, cứ như vậy, hắn đụng đến từng chỗ liền hỏi nàng có đau hay không, Ban đầu Tra Tiểu Tân rất sợ, cảnh giác, đến sau nữa thì buông lỏng, thậm chí là bĩnh tĩnh.
50 “Ngủ đi. ” Đây là lần đầu tiên nàng hỏi mình có muốn hay không, vốn là ham muốn đã lắng xuống dường như lại phục hồi, nhưng nghĩ đến vết thương trên người nàng do chính mình đã thương, vừa nghĩ đến hai tròng mắt trong suốt của nàng đối với mình không có chút hận ý, hắn liền hận không thể giết mình.
51 “A, cũng là bởi vì người rất quan tâm muội mà, cho nên mới nhất thời không khống chế được phẫn nộ của mình, đêm qua Vương gia dịu dàng hôn vết thương có thể nói rõ tất cả.
52 Lâu lan nghe xong lời của nàng mắt phượng hơi nheo lại, bỗng dưng bắt lấy tay nàng tầm mắt lướt đến vết thương trên tay , trầm giọng hỏi:“Đây là có chuyện gì?!” Hắn không nhớ rõ mình có quất tay nàng, lúc ấy tuy có mất chút ít lý trí, nhưng nàng yếu ớt nhạy cảm nơi ấy hắn cũng chưa xuống tay.
53 Tra Tiểu Tân kinh hồn bạt vía, sững sờ nhìn chỗ bị nàng đánh , không thể tin, nàng, nàng ăn gan báo mới dám đánh hắn, cười so với khóc còn khó coi hơn: “Thực xin lỗi, ta không phải cố ý, ta……”“Ngực trái nàng có vết bớt, sau eo có một bớt hoa mai màu đỏ, bên trong đùi phải còn có dấu răng, đó là lần đầu tiên bổn vương hoan ái với nàng đã cắn xuống……” Hắn vừa nói ngón tay vừa chỉ đến những chỗ ấy, gương mặt tuấn tú hàm chứa ba phần khinh cuồng bảy phần đọan tuyệt khẽ cười, đôi môi đỏ mọng dán lên môi nàng nói ra những lời nguy hiểm: “Nàng nói bổn vương hạ lưu, bổn vương hạ lưu cho nàng xem.
54 Tưởng nàng vì hưng phấn mới như thế, Lâu Lan đau đớn trong lòng, mặt không chút thay đổi nói: “Bổn vương kêu ngươi đi……” hôm đó sau khi quất nàng hắn nghĩ, nàng đi theo mình sẽ vĩnh viễn không hạnh phúc, Mặc dù hắn cố gắng hết mình bảo vệ nàng, nhưng mà, cuối cùng người làm tổn thương nàng cũng là mình, thay vì cả hai cùng đau khổ, không bằng để nàng tự do, ít ra người cuối cùng rơi vào địa ngục là hắn không phải nàng!“Ta không đi!” Nàng nhảy lên từ trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy căm phẫn oan ức: “Ngươi dựa vào cái gì bảo ta đi?! Ta không làm sai chuyện gì mà!”“Ngươi từng nói, bổn vương kêu ngươi đi thì ngươi sẽ đi.
55 “A a, không đi, đánh chết ta cũng không đi, vương phủ có ăn có uống, ta ở bên ngoài nhất định thành ăn mày, A a……” Tra Tiểu Tân giống như đứa bé hai tay ôm lấy hắn, chùi toàn bộ nước mắt nước mũi lên y phục hắn.
56 Nhìn ra muội muội có tâm sự, Thu Dung cười trêu ghẹo nói: “Đêm qua, muội muội rất vất vả sao?” Thấy dáng điệu kỳ lạ của Tra Tiểu Tân nàng nghi ngờ thích thú tiến đến nàng nói mờ ám: “Một đêm xuân, vương gia có phải làm muội muội có chút chịu không nổi? Cũng được, vợ chồng đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, chỉ cần mọi chuyện tốt chuyện gì cũng không còn”Tra Tiểu Tân đỏ mặt biện minh: “Nào có một đêm xuân!” Nàng lại nghĩ tới nụ hôn đêm qua, kìm lòng chẳng đặng, gò má đã nóng lên.
57 Hắn không chút nào che dấu nhìn thẳng Tra Tiểu Tân, nàng cắn môi nhỏ giọng nói: “Ta, ta với Thu Dung ở cùng một chỗ, không biết ngươi ở đây nên…” Tim đập vừa không tăng nhanh, từ đêm qua sau khi nàng gặp hắn lại nảy sinh tình cảm không hiểu, đây rốt cuộc là có chuyện gì?!Hai người lại trầm mặc, cũng không bị đè nén, ngược lại có loại sầu triền miên.
58 Tra Tiểu Tân lập tức mở to hai mắt, nhìn cằm hắn, mặt liền đỏ hồng, hắn, hắn vừa hôn trán nàng!!! Thấy nàng không nói lời nào cho rằng nàng muốn kháng cự nụ hôn của mình, lòng Lâu Lan thoáng lạnh, giọng nói không khỏi trầm xuống: ” Nếu như ghét bổn vương hôn nàng, bổn vương sau này sẽ không hôn nàng ” Nói xong thì rời đi, tay cũng chuẩn bị đẩy nàng ra.
59 “Ta, ta đi lấy chén nước cho ngươi uống. ” Tra Tiểu Tân mạnh mẽ đẩy hắn ra, bước chân lảo đảo chạy khỏi thư phòng, miệng thở gấp, chạy cách xa tầm mắt hắn, cả người dựa vào tường mệt mỏi trượt xuống , ngực phập phồng dữ dội.
60 “A…” Tra Tiểu Tân suy nghĩ lập tức chuyển động, môi trên tê dại làm người ta có cảm giác say mê cùng lúc bên ngoài bước chân đang tiến đến gần, làm nàng cảm nhận được hưng phấn chưa từng có đồng thời cũng lo lắng,tay lại lần nữa đẩy hắn ra,không cẩn thận làm đổ cốc nước làm ướt đồ hắn,nàng bối rối lúc này Thập Tam Vương gia đi vào kèm theo lời trêu ghẹo.