Phát Sóng Trực Tiếp Sinh Hoạt Của Địa Cầu Chương 42: Chương 41
Chương trước: Chương 41: Chương 40
Convert: Bến
Editor: Mãn Mãn
Tòa... Tòa soạn truyện tranh?
Kiều Hân Hân có chút kinh ngạc, người đàn ông sợ cô không đồng ý, tiếp tục cố gắng thuyết phục: "Phòng làm việc của chúng tôi cũng ở tòa nhà cao tầng này, cô yên tâm, tuyệt đối là một công ty chính hãng! Hay ngày mai cô qua đó nói chuyện với tôi được không?"
Anh lấy ra một tấm danh thiếp, đưa tới trước mặt Kiều Hân Hân: "Nếu không tìm được địa chỉ thì có thể gọi điện cho tôi."
Trên danh thiếp viết ba chữ to "Thái Văn Tường", chức vụ là tổng biên tập của tòa soạn truyện tranh Alice.
"Ách, xin hỏi anh định để tôi làm việc gì?"
Không phải là làm biên tập viên đấy chứ? Cô không biết phải làm biên tập viên thế nào, nhưng với cách tuyển người này, dường như anh ta đang tìm biên tập viên.
Tiếng di động của Thái Văn Tường lại vang lên, trước khi nghe, anh nói với Kiều Hân Hân rằng: "Đương nhiên là họa sĩ truyện tranh rồi, nếu cô thấy có hứng thú thì nhất định phải tới vào ngày mai nhé! Tôi sẽ chờ cô! Tôi còn có việc, đi trước đây, tạm biệt."
"Tạm biệt."
Người đàn ông vừa nghe điện thoại vừa vội vã chạy về phía nhà ga, Kiều Hân Hân không nhịn được, quay đầu nhìn tòa nhà cao tầng đã tắt gần hết đèn kia, trong lòng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Lẽ nào đây chính là "Tìm được lối thoát trong khó khăn"?
Thời gian không còn sớm, vẫn nên nhanh trở về thì hơn, nhìn thời tiết này như sắp mưa.
Cô vừa đi hai bước liền nghe thấy có người gọi mình -- "Hân Hân."
Quay đầu lại, phát hiện ra Lý Mục đang cưỡi xe máy đợi cô ở đầu đường.
Sao anh ta lại tới đây?
Kiều Hân Hân đi qua, anh đưa mũ bảo hiểm trong tay cho cô: "Tôi thấy trời sắp mưa, liền nghĩ nên tới đón cô về."
Vừa nói vừa đưa ô cho cô.
Kiều Hân Hân ngồi ở phía sau, đúng là có thể cảm nhận chút mưa nhỏ. Cô mở ô ra: "Đi thôi."
"Ngồi cho vững nhé."
Lý Mục nổ máy xe, tốc độ không nhanh không chậm, cơn mưa dần dần lớn hơn trên đường về nhà.
Mặc dù có sự ngăn cản của chiếc ô đen, quần áo của hai người vẫn ẩm ướt.
Sau khi về nhà, mỗi người đều tự sửa sang lại bản thân, khoảng 11 giờ rưỡi, Kiều Hân Hân lau khô một nửa tóc bằng khăn lông, ngồi xuống trên sô pha.
"Hôm nay cô đã làm gì thế?" Lý Mục thấy cô đến, giảm tiếng tivi đi một chút.
"Tôi tới tòa soạn truyện tranh một chuyến, nhưng không gặp được biên tập viên. Tôi nghĩ có lẽ bọn họ không định dùng tôi -- Nhưng cũng chẳng sao, có người cho tôi một tấm danh thiếp, tôi đang nghĩ có nên đi xem một chút vào ngày mai không."
"Được chứ, cô cứ tự chủ trong chuyện công tác là được, không hiểu cái gì thì có thể hỏi tôi."
Thái độ của Lý Mục vẫn lười tiếng như cũ, trên thực tế, anh ta thực sự rất chiếu cố Kiều Hân Hân. Tựa như hôm nay, dù đã trễ như vậy nhưng anh vẫn đặc biệt đi đón cô.
Tuy Đông Xuyên là thành phố không bao giờ ngủ, nhưng một cô gái cũng không nên ở ngoài quá muộn.
"TV Thái Dương chỉ thanh toán thù lao vào mỗi cuối tháng thôi đúng không?"
"Đúng vậy, cuối tháng sẽ kết toán rồi gửi vào thẻ của cô vào đầu tháng. Thế nào? Có việc cần dùng tiền à?"
Lý Mục biết hiện tại trên người Kiều Hân Hân không có nhiều tiền, vậy nên ngày thường anh đều bao cô ba bữa một ngày.
Kiều Hân Hân lắc đầu, nói khẽ: "Chẳng qua tôi cảm thấy cứ ở mãi chỗ này cũng không tiện lắm..."
Tính cách của cô chính là kiểu không muốn gây thêm phiền toái cho người khác, nhưng cô lại ở đây, ăn của anh, ở nhà anh, cảm giác rất kỳ quái.
Lý Mục đứng dậy rót một ly sữa bò cho cô, thấy cô nói thế, anh lập tức ủy khuất nói: "Cô muốn đuổi tôi tới quán bar à?"
Khi Kiều Hân Hân làm việc, anh tận lực không quấy rầy, chỉ yên lặng chuẩn bị đồ ăn cho cô thật tốt, kỳ thực anh dành phần lớn thời gian ở quán bar, buổi tối vẫn sẽ trở về.
Sống một mình rất bất tiện cho một cô gái như cô.
"Không không không, ý tôi là... Chờ tôi có tiền, tôi sẽ dọn ra ngoài."
Dù sao Lý Mục cũng là đàn ông, anh cũng phải có cuộc sống riêng tư của mình. Tuy quan hệ giữa cô và anh đặc thù, nhưng ở chung một chỗ cũng không tốt lắm nhỉ?
"Đến lúc đó rồi nói sau." Lý Mục lại ngồi trên ghế sô pha, "Tôi đã sắp xếp một đề cử rất tốt cho cô vào ngày 20 tháng sau, khi ấy lại làm phát sóng trực tiếp tử vong được không?"
Ách...
Kiều Hân Hân tính toán một chút, khoảng cách thời gian giữa hai lần phát sóng là gần một tháng, như vậy cũng rất tốt, đủ để cô nghỉ ngơi.
Cô gật đầu nói: "Được."
"Vậy bắt đầu từ ngày mai liền tiếp tục tiến hành huấn luyện thân thể, tôi sẽ dạy vài kỹ xảo chiến đấu cho cô."
"Chiến đấu sao?"
"Ừ, có lẽ sẽ cần dùng trong lần vào phim ảnh tới."
"A...""
Lý Mục là một người quản lý cực kỳ có trách nhiệm, anh sẽ quản lý tất cả thật thỏa

Xem tiếp: Chương 43: Chương 42