41 “Hôm nay xin phép đi. ” Buổi sáng, Tiêu Vân Tường ôm Địch Lập Hằng hôn hôn phía sau lưng cậu, thập phần ôn nhu nói.
Địch Lập Hằng mặc dù có chút thẹn thùng, nhưng là cuối cùng vẫn không có cự tuyệt, “Ân.
42 Nhìn hết thảy trước mắt, Địch Lập Hằng có chút không thể tin được, ở trên đường ngựa xe như nước, Tiêu Vân Tường đang ôm một nữ nhân, mà cái nữ nhân kia là người trước kia thường thường có thể ở gặp phải trong trường học kia.
43 Trở lại không gian tiến hành nghỉ ngơi ngắn ngủi, hai người liền bắt đầu nhiệm vụ lần sau.
Trạch Hâm cảm giác chính mình hình như là trôi ở trong nước, ấm áp thoải mái, ngay tại thời điểm cậu muốn mở to mắt, nghe được thanh âm ồn ào bên ngoài càng ngày càng lớn, sau đó nhìn thấy một đoàn người mặc áo dài trắng vây quanh mình, biểu tình thập phần kích động.
44 Từ sau khi hai người trở về, liền vẫn bị vây trong một loại trạng thái tương kính như tân, chuyện không hài hòa sẽ phát sinh trong tưởng tượng của Trạch Hâm nhưng thật ra một chút cũng không có phát sinh.
45 Tựa hồ cảm thấy chính mình đã thành gia lập nghiệp, từ khi ngày đó qua đi, Trạch Hâm cảm thấy tinh thần Gavin lại phấn khởi rất nhiều.
“Ta hôm nay muốn ra ngoài đi dạo.
46 Trạch Hâm thấy Gavin vội vội vàng vàng đặc biệt thành thật ngốc ở nhà chơi trò chơi, thẳng đến Gavin tuyên bố hắn hoàn thành công tác có thể dẫn cậu đi dạo dạo, nhưng là sau đó Trạch Hâm đã ở bên trong trò chơi đùa vui vẻ, giống như là một cái thiếu niên có võng nghiện, không muốn rời khỏi quang não một khắc.
47 Một cái quán Coffee tinh xảo ngay trung tâm thành phố, hai nam nhân anh tuấn ngồi ở trong góc, đang trao đổi cái gì. Một người trong đó lải nhải nói xong, một người khác mới thường thường đáp lại một câu.