21 Chương 41: Chất Vấn “Nguyễn Ái đâu?”Võ Gia Chính Luận đứng giữa bãi đất trống, mái tóc đen gợn sóng tung bay trong bầu trời tối mịt. Dù âm thanh dường như bị át hẳn bởi tiếng gió và phi cơ khởi động, Đặng An Thi cũng không khỏi cảm thấy e sợ trước giọng điệu thâm trầm của vị chủ nhân.
22 :::Chương 43::: Yêu Dại Khờ Vào đúng 31 phút sau, trong đầu Đoàn Văn Minh chỉ có một ý nghĩ duy nhất: Kẻ yêu người theo cách dại khờ nhất thiên hạ, chính là Nguyễn Ái.
23 Chương 45: Thỏa Thuận Kéo sát hơn cổ áo măng-tô, Nguyễn Đỗ Văn Thành bước đi như chạy giữa khoảng sân đầy gió. Cái lạnh – dù vừa phải – của mùa xuân vùng đất mệnh danh “Thủ Phủ Toàn Thế Giới”, đối với một kẻ đã quá quen với thời tiết hanh khô tại California, hay oi bức ẩm ướt của Sài Gòn thì quả thật chẳng khác nào cực hình.
24 Chương 47: Chiếc Hoa Tai Cả tuần sau cái đêm định mệnh đó, Trình Đức Ân thề rằng Vương Nguyễn Ái từ một ma nữ, đã xoay mình trở thành một cương thi di động.
25 Chương 49: Vai Trò Nạn Nhân Ừ thì, chấp nhận sập bẫy. Ừ thì, làm lại từ đầu. Viết ra trên mặt giấy dễ đến thế, khi làm thì khó trần ai… Nguyễn Ái đã từng tự nhủ, mình là một diễn viên thiên tài.
26 . ” Chương 51Lại Là Oan Gia Văn Thành rời đi, đột nhiên mất đi kẻ chuyên gỡ nút, ba con người còn lại dĩ nhiên chỉ khiến tình huống tệ đi, làm cho câu chuyện ngày càng rối lại một nùi không cách nào tháo gỡ.
27 Chân Tướng “Chào chị, đến sớm thật, còn Enzo đâu?” Đôi mắt Nguyễn Ái lướt qua gương mặt kiêu sa cùng nụ cười mập mờ nửa miệng – đúng y chất Lorenzo; ruột gan cô như bị kim đâm xuyên suốt.
28 Lorenzo đầu không ngẩng, thân không cử động, cơ hồ còn không hề để ý đến những giọt mưa thấm đẫm bờ vai, chứ đừng nói chi đến nhân vật đang đứng cạnh xe mình.
29 . Chương 53 Vẫn Chỉ Là Kẻ Hâm Mộ “Tình yêu là gì nhỉ? Nó khiến con người ta đâm đầu vào những chuyện ngu xuẩn nhất. ” Như Nguyễn Ái giây phút này vậy.
30 . Chương 54Thiên Đường và Địa Ngục Thiên đường và địa ngục. Đó là cách cắt nghĩa hợp lý nhất cho những gì đang-và-sẽ diễn ra với Võ Gia Chính Luận.
31 Nước mắt cô lăn dài, thấm lan sang má con người đang chui rúc vào cổ cô thở ra hổn hển. Võ Gia Chính Luận chống tay, chậm rãi nhìn xuống những đường nét xót xa ảm não của kè vừa bị anh vùi dập đến thảm hại, lương tâm tuy bị dằn vặt vì trận cưỡng bức vừa xảy ra, sự thù hận khốn cùng thống trị tâm trí lại không hề chùn bước.
32 Chương 55Phần Tối của Mặt Trăng “Tốt lắm. Đã không còn sốt nữa. ” Trong mơ hồ, Nguyễn Ái nghe được giọng nói âm trầm quen thuộc, sự ấm áp từ bàn tay trên trán cho thấy anh đang ở cạnh cô.
33 * * * Charlie Ford không thể hiểu nỗi cô gái này. Từ lúc bước vào cho đến khi nổi cáu lên cùng ông, Nguyễn Ái đã chứng tỏ còn trên cả rõ ràng bản thân rất yêu Lorenzo Da Costa.
34 Chương 56Là Vì, Em Rất Yêu Anh (I) Đêm. Nguyễn Ái không ngủ. Cô nằm sấp, áp ngực sát xuống nệm, tưởng rằng như thế có thể phần nào làm giảm bớt cơn nhức nhối nơi tim.
35 Chương 57Là Vì, Em Rất Yêu Anh (II) Vậy là bữa sáng trôi qua chóng vánh, cuốn theo cả sắc âm u của cơn bão ngầm trong lòng Nguyễn Ái. Bậc thang cũng đã xây xong, cây cầu phía sau cũng đã đốt rụi, chỉ còn có thẳng trước mà tiến, dù biết rõ đất gạch vốn không đủ để nối dài chiếc thang đến thiên đường.
36 Chương 58Yêu Hai Lần “Là vì, em rất yêu anh. ” Câu nói cứ tràn ngập tâm trí của Võ Gia Chính Luận những ngày sau đó. Nguyễn Ái tuy đã từng nói yêu anh không ít, nhưng lại chưa bao giờ với cường độ này.
37 Chương 59Anh Muốn Được Hạnh Phúc “Liệu có nên tiếp tục đắm chìm?” Câu trả lời đã dần dần lộ diện chỉ sau một tuần sau đó. Thành Quốc Vatican, Rome, Ý.
38 Anh dừng hẳn lại giữa dãy hành lang ngập ngụa ánh đèn. Đôi tay vẫn lún sâu vào chân cô kéo sát vào mình, tấm lưng rộng có phần run lên, không hiểu là vì kích động hay chỉ đơn thuần rét lạnh.
39 . Chương 60Hội Thoại Tiền Hôn Nhân Gói trọn trong chiếc váy dạ hội Armani Privé xa hoa lấp lánh, mái tóc vấn cao trang nhã, trang sức xa sỉ không làm hổ mặt cả một bậc nữ vương; người con dâu của dòng dõi Costa danh giá bước đi khoan thai bên cạnh gã đế vương trong truyền thuyết giới thương nhân Âu Mỹ.
40 Càng đến gần lễ cưới, con người ta đáng ra nên càng bận rộn. Nhưng Nguyễn Ái thì rỗi rãi vô cùng, do phần lớn chuẩn bị đều đã được hôn phu của mình hoàn tất không biết từ đời thuở nào.