21 Nhớ tới câu nói trước kia của Cẩn Y Dạ Hành, trong lòng Đào Diệp có chút buồn phiền. Sao cậu lại cảm thấy, hai vị sư phụ của mình đều là người nhàm chán ham vui chứ.
22 Sau khi trở về thành hồi sinh, Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn không còn tâm trạng nào để mang người mới kiếm kinh nghiệm hết, giờ trong đầu cô cứ như sắp bùng nổ.
23 Cái chuyện Bang chủ phu nhân của Ngự Kiếm Giang Hồ Bang chủ phu nhân bị người ta giết nhiều lần trong khi quyết đấu nhanh chóng được truyền ra.
【 Thế Giới 】 Phượng Hoàng 1998: Trời má, tại sao lại là nhỏ? Mối thì gì đây, thiệt sợ mà!
【 Thế Giới 】 Ta Say: Thiệt rất đáng sợ á, cũng may là tui chưa giết nhỏ bao giờ, cũng chưa nói xấu nhỏ nữa, ha ha ha.
24 Cái trận quyết chiến đãm máu này rất nhanh mà truyền khắp nơi, khiến cho mọi người thấy được chỗ sắc bén của Tiểu Phiến Đào, cho nên giờ có rất ít người dám đàm luận việc của Tiểu Phiến Đào.
25 EDIT: EN
Lực lượng của mỗi người là có hạn, đương nhiên việc làm được cũng có hạn.
Đào Diệp ngồi trên Thiên Mã mà Đại Vĩ Ba Lang đưa, nhìn người đột nhiên tới gần mình, anh thoạt nhìn rất thoải mái tiêu sái, hệt như không sợ điều gì cả khi sống trên đời này.
26 EDIT: EN
Vì Đại Vĩ Ba Lang mắng Nếu Trời Có Chút Tình một trận, còn nắm giữ nhược điểm của Nếu Trời Có Chút Tình, nên Nếu Trời Có Chút Tình rất nhanh mà viết một topic lên diễn đàn game.
27 Hai cái nick, một cái bị sư phụ Đại Vĩ Ba Lang cường thế mà đem đi nghe hát, một cái ngồi hát cho nhị sư phụ nghe ở phòng nhỏ.
Cẩn Y Dạ Hành tạm dừng game, nhắm mắt tựa vào ghế, trong căn phòng trống trải của anh bây giờ tràn ngập loại âm thanh độc đáo vô cùng.
28 Chỉ trong chớp mắt, đã qua mấy ngày kể từ khi quyết chiến.
Sau khi đình chiến, vì Yên Tĩnh Chờ Mưa Lớn bị vũ nhục, nên trong lúc tức giận đã tạm hoãn chơi game.
29 Vừa mở điện thoại đã nhìn thấy, hình như avatar của sư phụ Đại Vĩ Ba Lang đã xám xịt rất nhiều ngày. Trạng thái mới nhất là vào nửa tháng trước, là lúc bọn họ hồi âm lại khi biết cậu ăn chao: ha ha ha ha ha, rất thối.
30 Không bao giờ dùng nick của Tiểu Phiến Đào để trả lời Đại Vĩ Ba Lang, sau này cũng không bao giờ.
【 Nói Riêng 】 Cẩn Y Dạ Hành nói với bạn: Đánh Phó bản không?
Có một thằng bạn thân như vậy, Đại Vĩ Ba Lang thật luôn có cảm xúc muốn chôn người.
31 Thanh âm rất quen thuộc, lại thêm phần nhiệt tình mà mình chưa bao giờ nghe qua, thở dốc yêu kiều, hát ca chậm rãi, cùng nói cung cười với nhóm fan hâm mộ, tranh cãi ầm ĩ.
32 Mua đồ ăn trên mạng để gửi cho người ta là tốt nhất, vừa không bại lộ địa chỉ của mình, lại có thể biểu đạt tâm ý.
Trong khi lựa chọn đồ ăn, Đào Diệp cũng không chọn món gì quá quý, mà chỉ chọn những món ăn vặt bình thường đủ ngon miệng thôi.
33 Nói với Đào Diệp xong, Thạch Cẩn Hành quay sang nói với Đổng Thiếu Khinh: "Ngày mai tôi sẽ trở về, cậu tính sao?"
"Cái gì?" Đổng Thiếu Khinh không nghe rõ, mơ mơ màng màng nói: "Cậu nói trở lại nội thành hả? Đừng nói là cậu có chuyện gì đấy chứ?" Không phải họ mới đến đây được vài giờ thôi sao?
"Có chút việc.
34 Thạch Cẩn Hành chăm chú nhìn cậu một hồi, nói với Đổng Thiếu Khinh đang lái xe phía trước: "Vặn điều hòa nhỏ chút. "
"A. " Lúc này Đổng Thiếu Khinh mới chú ý tới, thanh niên vừa mới bước lên xe không lâu kia mặc rất ít quần áo, vừa rồi anh nói lại không để ý điều này, sau đó quay đầu cười hì hì với Đào Diệp: "Ngại ghê, vừa rồi không chú ý.
35 Trong phòng còn đầy tiếng nhạc, che dấu âm thanh nhỏ xíu của Đào Diệp, nhưng Thạch Cẩn Hành pử phía xa vẫn nghe thấy rõ ràng.
Tuy vậy anh cũng không muốn so đo với tên quỷ say kia, cũng sẽ coi lời nói của tên ma men đó làm lời nói thật.
36 Thạch Cẩn Hành quấn một cái khăn tắm quanh thân dưới, sau khi bị đẩy ra cũng không ăn hiếp Đào Diệp nữa mà nói: "Sau này em theo tôi đi. "
"Có ý gì?" Đào Diệp hệt như một đứa ngốc, thân tựa vào tường ngơ ngác nhìn lên.
37 Xuống xe thì trời cũng nắng ghắt rồi, Đào Diệp đội nắng đến choáng váng mặt mày. Cậu cân nhắc đứng ngoài cửa trường một chốc, tham gia tiết trưa, hay về nahf ngủ bù đây.
38 Vấn đề của Thạch Cẩn Hành, Đào Diệp cũng cẩn thận mà ngẫm nghĩ một chút. Thật ra không cần ngẫm nghĩ, thì bản thân cậu cũng biết rõ ràng.
"Có, tôi cảm thấy khi ở trên mạng tôi mới sống tốt với người ta được, còn ở hiện thực thì không thích hợp giao lưu với người khác.
39 Lớn đến vậy mà Đào Diệp mới thấy người ta đùa giỡn lưu manh với mình, hơn nữa còn là một người đàn ông.
Trong nháy mắt cậu cứng người một chút, bởi vì xúc cảm cảm trên đùi, nên khiến cậu nhớ lại hình ảnh đêm qua.
40 Đào Diệp dùng hai tay chống xuống, nâng đỡ thân thể của mình, cậu muốn tách ra một xíu với khuôn mặt của Thạch Cẩn Hành, mà trên thực tế cũng đã làm vậy.