21 Vĩnh Hi nằm dưới thân Hắc Phong, miệng liên tục phát ra âm thanh rên rỉ gây kích thích Hắc Phong
Anh nhìn nơi tư mật ẩm ướt, anh nhẹ nhàng đưa mấy ngón tay vào.
22 Hoàng Thuận rời khỏi bệnh viện LA, anh lấy lại vẻ điềm tĩnh lạnh lùng thường ngày, nhanh chóng lái xe đến tập đoàn Thần Phong
Tại tập đoàn, sau khi đỗ xe xuống tầng hầm, anh sải bước vào trong tập đoàn
Thành Quang đứng trên bậc thang, thấy anh đến liền nói
- Ưng tổng, ngài đã đến.
23 Tiểu Nhi ngồi ở công viên vẽ đến trưa chiều mới chịu về bệnh viện ăn trưa
Xong xuôi, cô lên phòng ngủ một giấc đến gần 5 giờ mới dậy vì cơ thể có hơi mệt mỏi.
24 Bữa tối lãng mạn kết thúc với màn bắn pháo hoa đầy sắc màu rực rỡ, Hoàng Thuận đưa Tiểu Nhi đi ngắm cảnh đêm của Bắc Kinh rồi trở về bệnh viện
Vì vết thương vẫn chưa lành hẳn cộng thêm việc cô lại đi chơi đêm đến mệt đừ, vì thế nhanh chóng thiếp đi trên xe.
25 Vĩnh Hi cùng Hắc Phong đưa Phi Yến về tổ chức Hắc Gia. Nhốt cô ta trong phòng giam, cả hai còng tay trói chân cô ta vào một góc phòng rồi ra ngoài.
Lấy khăn lau tay, Vĩnh Hi lột mặt nạ ra, nói
- Không ngờ nhân lúc mình đi vắng lại giở trò, thật đúng là đáng sợ mà!
- Cái này cũng phải trách em đấy.
26 Anh yêu em, Dạ Khả Ái!
Nghiên Phong nói, bàn tay thô ráp ôn nhu vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn.
Khả Ái đưa mắt nhìn anh, cô chu môi phụng phịu
- Đồ đáng chết nhà anh, làm sao em di chuyển được nữa đây?
- Bảo bối cứ nằm trên giường mà chơi.
27 Đôi mắt chim ưng như xoáy sâu vào tâm can Loan Phi Yến, nó đang từng chút một nuốt lấy tâm trí và tinh thần cô ta
Cái này còn hơn cả cực hình mà cô ta đã phải hứng chịu từ đêm hôm qua cho tới bây giờ!
Tim cô ta đập thình thịch, nó như muốn nhảy khỏi lồng ngực cô.
28 - Ông bà chủ, tiểu thư. . . tiểu thư trở về rồi. Cô quản gia trẻ tuổi chạy vào thở dốc nói, tay đặt lên ngực, cố điều chỉnh lại nhịp thở không đều
Huỳnh Hồng An nghe thế, liền vội vàng chạy ra ngoài đưa Phi Yến vào nhà.
29 - Cả cơ thể em, chỉ mình tôi được chạm! Anh bá đạo tuyên bố, tay không quên ôm chặt cô vào lòng tỏ vẻ chiếm hữu
Tiểu Nhi như chú chim nhỏ nép vào lòng anh, mắt liếc nhìn nam nhân trước mặt đang đứng cười.
30 Hoàng Thuận bế Tiểu Nhi chạy về phía bãi đỗ xe. Đặt cô lên ghế phụ ngồi cùng Vĩnh Hi và Khả Ái, anh ngồi ghế chính với Hắc Phong.
Nhấn ga, chiếc xe phóng như bay ra đường phố đông đúc.
31 Vì từ nhà anh đến biệt thự cũng mất khá nhiều thời gian nên lái xe về đến biệt thự Ưng gia cũng là 12 giờ 30 trưa, anh nắm tay cô đi vào trong
- Đây.
32 Lái xe về biệt thự Mỹ gia cũng là lúc đồng hồ điểm 3 giờ chiều, thư ký Lục cởi áo khoác đắp lên người cho Nhiễu Chi.
Bế cô ta đi vào nhà rồi đi thẳng lên lầu 2, mở cửa bước vào phòng, anh đặt cô xuống giường
- Ưm, về đến rồi sao? Nhiễu Chi dụi mắt ngồi dậy, ngáp dài
Áo khoác rớt xuống để lộ thân hình quyến rũ.
33 Bữa tối ở nhà hàng Châu Phúc kết thúc vào lúc đồng hồ đã điểm 8 giờ tối, màn đêm đã buông xuống từ lúc nào, sương cũng đã giáng xuống, mang theo hơi lạnh của ban đêm
Tiểu Nhi sải bước trên con đường rộng lớn của cây cầu đầy tuyết trắng xóa cùng mọi người, ngắm nhìn cảnh đêm tuyệt đẹp đầy màu sắc của thành phố nhộn nhịp
- Ưm, trời thật lạnh nha! Mỹ Dung hai tay cọ xát vào nhau tạo cho mình một hơi ấm
- Hôm nay là đầu mùa đông nhỉ? Sắp đến năm mới rồi, thời gian trôi nhanh thật! Vĩnh Hi nói, hơi phả ra từ miệng cô nhanh chóng tan vào hư không
Tiểu Nhi hai mắt sáng trưng ngắm nhìn thành phố Bắc Kinh rộng lớn, tâm hồn lạc trôi trên bầu trời xanh đen bao la
Hoàng Thuận trong lúc này lại ngắm nhìn cô một cách mê say, anh dường như chẳng thể rời mắt khỏi cô mèo nhỏ đáng yêu này
Khung cảnh chìm trong yên lặng, không tiếng nói, không tiếng cười, chỉ có tiếng lá cây cọ vào nhau mỗi khi có gió
Thời gian chầm chậm trôi qua, nhưng chỉ chớp mắt một cái thì đã 10 giờ 30, vậy mà thành phố vẫn chìm trong không gian nhộn nhịp ồn ào
Đó không phải là vấn đề, cái chính là ngày mai có một cuộc họp cổ đông, thế nên mọi người cuống cuồng chạy lên xe, chào tạm biệt nhau rồi về nhà ngủ
Biệt thự Tô gia.
34 Vụ tai nạn tạo nên một cơn chấn động mạnh, người đi đường đều hoảng sợ la hét
Bên dưới xe container, một quả bom mini đã được gài sẵn đang kêu "tít tít" và chỉ sau ba giây, bỗng nhiên.
35 Chi An và Mỹ Dung nhanh chóng đưa Tiểu Nhi về phòng riêng. Bôi thuốc cho cô xong, Chi An vào bếp múc cho cô một chén cháo rồi đem lên phòng cho cô ăn.
36 Vì hôm nay là đám tang của mẹ anh và Khả Ái, thế nên Tiểu Nhi quyết định tạm gác chuyện này sang một bên mà đồng ý cùng anh đến cửa hàng hoa gần nhất để mua hoa tặng họ
Mua bốn loại hoa khác nhau, cô tặng cho mẹ cô một bó, cha anh một bó thì đúng lúc mọi người cũng chôn cất xong
Từng người từng người một đều đến tặng hoa và bày tỏ lòng thương cảm
Đám tang kết thúc khi trời gần trưa, tuyết bắt đầu rơi, phủ lên mặt đất một lớp tuyết dày lạnh lẽo
Cơ thể Tiểu Nhi chợt run lên khi một cơn gió lạnh thổi qua, cô hắt hơi một cái, đầu mũi liền có chút đỏ ửng
Hoàng Thuận sợ cô lạnh, liền lấy khăn choàng khoác lên cổ cô, ngay lập tức phần cổ đã ấm hơn
Thấy anh yêu thương quan tâm mình như vậy, trong lòng cô cũng phần nào thấy ấm áp
- Em nên đeo thêm găng tay để giữ ấm, bàn tay em lạnh ngắt rồi kìa.
37 - Cô. . . cô là ai? Nghiên Phong ngạc nhiên hỏi, ánh mắt anh dán chặt trên những dấu hôn đỏ ửng trên cổ và tay Các Sương, khuôn mặt không giấu nổi sự hoang mang
- Tôi.
38 - Bà xã yêu xong rồi sao? Một giọng trầm ấm vang lên gây chú ý. Tiểu Nhi theo bản năng liền xoay mặt lại, đưa mắt nhìn Hoàng Thuận
Thấy anh chẳng có chút thay đổi gì khi cô quay lại, liền tò mò hỏi
- Anh.
39 Sau khi "chơi" cô xong, anh liền mặc bộ đồ tập khiêu vũ vào cho cô rồi bế cô lên giường nghỉ ngơi
Vuốt ve khuôn mặt nhỏ, anh mỉm cười
- Em thật tuyệt! Luôn luôn như thế!
Tiểu Nhi ngủ một giấc đến giữa trưa thì tỉnh.
40 "Trước ngày làm đám tang. . . .
Biệt thự Hắc gia. . .
- Vĩnh Hi à, hãy cho anh một cơ hội để giải thích đi có được không?
Hắc Phong lẽo đẽo theo sau cô, chắp hai tay van xin cô
- Tôi nói rồi, chúng ta chẳng có gì để nói với nhau cả.