41 Đến giữa trưa lão tử mới khởi động máy, điện thoại gọi đến ầm ầm như có chuyện to tát lắm. Chú Dương và Tiểu Đường gọi, lão tử nói chuyện mãi, phải chắc chắn mình không bị lừa bán, không bị trói, không lạc đường, không bị tai nạn xe cộ, không bị lừa tiền lừa sắc (quần chúng: chắc không?) thì họ mới cúp điện thoại.
42 Thảo luận xong xuôi thì đến lúc ra cửa lại muộn mất rồi, lão tử muốn mua gì cũng không kịp nữa. Vì vậy tôi đi với Con Vịt, định bụng để lần sau mua bù.
43 Về đến nhà là 20h30, Con Vịt log in game, vừa lên đã bị lão Thánh cho một bài ca vô hạn. Lão tử mang cơm cho Chủy Chủy. Có lẽ do mẹ Con Vịt hay qua nên tủ lạnh có rất nhiều đồ đông lạnh, lão tử tiện tay cắt một miếng thịt bò, nấu mỳ cho nó.
44 Lúc tôi tỉnh dậy sáng sớm hôm sau, Con Vịt đã đi, trên bàn chèn tờ giấy ghi bữa sáng trên bàn, lò vi sóng trong bếp. Lão tử đánh răng rửa mặt chải đầu xong, hâm nóng bữa sáng thì phát hiện ra Chủy Chủy kéo khăn trải bàn xuống đất, sữa đổ hết lên người nó.
45 “Nói đi. ” – Lão tử ngồi trên ghế làm việc của Con Vịt, nhằm đảm bảo mình diễn đủ khí thế mà dựa lưng vào ghế, bắt chéo chân. Anh lại xiên một miếng bơ qua: “Long nhân, anh và Trình Trình đã qua rồi.
46 Sáng sớm hôm sau Con Vịt nhẹ nhàng rời giường nhưng vẫn làm lão tử tỉnh giấc, tỉnh rồi cũng không muốn dậy nên nheo mắt rình xem anh thay đồ. Trước khi đi anh lại quay ra ôm lão tử, dém chăn cẩn thận.
47 Vì tất cả mọi người đều ở đây, tôi gọi điện cho bố Con Vịt về. Ông là một người đàn ông hòa hảo, nhìn cũng có vẻ ít nói hơn bình thường, mặt luôn mang ý cười.
48 Lưu Ly Tiên đi chiến trường một mình, không có người hộ tống nên phải hết sức cẩn thận. Bạn có biết tối nay có chuyện gì kinh tởm không?Không phải chuyện đoạt Thiên Châu, không phải chuyện người ta oánh acc phụ của bạn, chuyện kinh nhất hôm nay chính là đồng môn tương tàn.
49 Sáng hôm sau, khi tôi thức giấc anh đã rời giường. Xét thấy anh mặc đồ rồi, lão tử chẳng rình nhòm được gì nên quyết định nhắm mắt ngủ tiếp. Đến hơn chín giờ, Chủy Chủy đi tới đi lui trong phòng, cắn đông cắn tây đánh thức lão tử.
50 Hơn 10h tôi đi ngủ. Anh chỉnh Chích Tiện Uyên Ương Bất Tiện Tiên trồng cây, làm nhiệm vụ hàng ngày, cuối cùng dẫn một nhóm nick nhỏ đi phụ bản, đến lúc lên giường đã tầm 12h.
51 Buổi trưa anh được ra viện. Tôi muốn anh ở lại viện theo dõi thêm nhưng anh lại vênh mặt lên: “Không cần, anh cũng là bác sĩ nhé. ”Ôi, vị bác sĩ thú y ngạo mạn này…Về đến nhà, Chủy Chủy mừng như điên.
52 Ở Kỳ Phong Thai. Con Vịt không ngơ ngẩn lâu, chỉ chào tôi một tiếng rồi treo máy. Lão tử rảnh rỗi nên ngồi trồng cây cạnh anh. Đột nhiên hệ thống xuất hiện một loạt tin:[Hệ thống] Bạn nhận được XX điểm danh vọng sư đồ.
53 Hôm sau, tôi thức giấc vì gặp ác mộng. Trong ác mộng, tôi bị dây giày quấn cổ, tỉnh lại phát hiện ra Chủy Chủy đang tì lên cổ lão tử. Cái tư thế ngủ này từ đâu ra vậy!Tôi vén chăn lên đi rửa mặt, nó cũng đi theo.
54 Lúc đến thành phố L đã hơn 21h nhưng Con Vịt chưa về nhà. Chủy Chủy nhảy từ sô pha xuống, đến lúc nhảy ra là lão tử thì nó vội vàng dừng lại, không nhảy tới.
55 (THÔNG MINH QUÁ SẼ BỊ TỔN THƯƠNG. YÊU SÂU ĐẬM LẠI CHẲNG DÀI LÂU)Cứ vậy đến hơn 12h thì Con Vịt về đến nhà. Nghe tiếng mở cửa, lão tử nấp ra sau rèm. Anh bước vào, không gọi một lời, bước thẳng về phía rèm, ôm lấy tôi.
56
57 Một đêm nọ, tôi bay về thành phố L lúc hơn 19h, Liễu Châu mưa to. Lúc về nhà Con Vịt, lão tử ướt sũng. Anh không ở nhà, Chủy Chủy định ngậm túi lão tử, bị lão tử đuổi chạy.
58 Hoa Trư và Trác Nhĩ Bất Quần trở thành một đôi là việc mà tôi và lão Thánh không hề ngờ tới. Dù tên này từng bị gã nhân yêu kia lừa gạt, nhưng nghe vẫn chói tai!Tuy đã bị Chùa hack một lần, nhưng dù sao cũng là chủ Thế lực một liên minh, thực lực cũng mạnh.
59 Bởi vì quá vội vàng, bọn tôi không đi đăng ký kết hôn, cũng không kịp báo cho bạn bè ở thành phố S. Có điều tôi thấy chẳng sao cả, bao giờ về thành phố S lại làm một bữa nữa.
60 Có phải rằng tất cả mọi câu chuyện tình yêu trên đời này đều phải trải qua mấy bận cẩu huyết kinh thiên động địa? Ngay cả kết cục tôi cũng không may mắn thoát được.