21 Thần châu so với thành Bắc Định thì nhỏ đến đáng thương, dân chúng chưa từng gặp qua trường hợp khiếp đảm lớn như vậy, mặc dù một tiếng nổ mạnh chấn động tận mây xanh, nhưng mãi cho đến sáng ngày hôm sau mọi người mới vây lại xung quanh đây nhìn.
22 Người giang hồ xây Sơn Trang giống như cung điện của Hoàng Đế, người thân phận càng tôn quý lại càng thích ở chỗ cao, thưởng thức cảm giác liếc nhìn chúng sinh vâng dạ.
23 Cuối cùng lúc ánh chiều dương hiện lên trên sóng lưng sườn núi, bóng dáng từng người lọt vào trong hố sâu. Lúc Hạ Lệnh Mị rơi xuống dưới, trường tiên đỏ thắm vung ra ngoài, muốn xuyên qua thác nước cuồn cuộn được cây trụ nhỏ bé tẹo teo bắt lại.
24 Chỉ là, trời không theo ý người. Ở Nhàn Vân Trang này trước sau có hai vị Võ Lâm Minh Chũ, trèo tường cũng bị chú ý. Trang Sinh da mặt dày giơ tay lên: "Ơ, Hàn Đại tôm cũng tới tắm trăng sáng sao?"Hàn Nhất Phàm giơ tẩu thuốc thật dài, hít hai cái, ở trên nóc nhà: "Trang Đại Hà cũng tới ngắm trăng?"Trang Sinh ngượng ngùng ha ha hai tiếng, trong lòng đã hiểu được đối phương không dễ chọc.
25 Uông Vân Phong với Hàn Nhất Phàm không quen, bọn họ một với Triệu vương là quan đồng liêu, một người là Tộc Trưởng nhà mẹ Triệu Vương. Nhưng, một ở quan trường, một ở giang hồ, nhưng dân không cùng quan đấu điều này không thích ứng với bọn họ, trái lại, tầm ảnh hưởng của Hàm Nhất Phàm rõ ràng lớn hơn quan ngự sử, Hơn nữa bản thân của hắn còn xem thường Uông Vân Phong.
26 Rõ ràng võ công của Hạ Lệnh Mị cao, lại không cách nào giãy tay ra khỏi Uông Vân Phong được. Hạ Phân nhìn hai người dây dưa, sốt ruột bảo vệ mẹ, như dã thú mạnh mẽ vồ tới lưng Uông Vân Phong.
27 Sáng sớm ngày thứ hai, ngược lại Hạ Lệnh Mị lại thức trước. Thân còn chưa dậy liền nhìn thấy Hạ Phân đang bắt đầu hoạt động năm ngón tay, khoa tay múa chân ở trên cổ Uông Vân Phong.
28 "Quá lao lực. " Hàn Nhất Phàm buông cổ tay Uông Vân Phong ra, có chút nuối tiếc nói, "Năm xưa hắn từng có bệnh gì, vẫn luôn điều dưỡng thoả đáng mới kìm nén không có bộc phát.
29 Đây là lần đầu tiên một nhà ăn cơm chung. Uông Vân Phong ngồi ở trên cao, nhìn Hạ Phân uống sách chén canh, lúc Hạ Lệnh Mị bận việc thay cha con chia thức ăn, mới mơ màng tỉnh táo lại hoàn toàn.
30 Ba năm thành thân kia, ban đêm nàng từng ở một mình vườn không nhà trống, đều nằm mơ thấy đến cuối cùng hắn cũng quay đầu lại, đứng ở chỗ ánh sáng, nhẹ nhàng ngắm nhìn nàng.
31 Sáng sớm lúc tiếng chim hót vừa mới truyền đến, cách vách đã truyền đến tiếng vang đinh tai nhức óc, sau đó, Hạ Phân mang theo sự gấp gáp la lơn vọng lên bầu trời Nhàn Vân trang"Can nương! Can.
32 Hạ Phân cố chấp vâng theo, một chút uốn nắn này của Uông Vân Phong cũng không thể để cho nó phục tùng. Mặc dù cầm lấy bút lông, nhưng mà một chữ to nó cũng không ghi, nó trực tiếp đem tờ giấy viết tên Uông Vân Phong vo lại thành hình đầu con rùa, hơn nữa đem chữ Phong làm thành một cái đuôi dài, trực tiếp kéo dài cả tờ giấy Tuyên Thành.
33 Trang Sinh dùng dũng khí lớn, nhấn mạnh lại một lần nữa: "Ngươi đã nói ngươi có ân tất báo người. Hiện tại, ta muốn ngươi báo đáp, ta muốn ngươi lấy thân báo đáp.
34 Bảo đao của Hạ Phân đúng là chém được xương. Nó đã từng dùng cây tiểu đao này xuống biển đâm mù đôi mắt cá kình, cũng dùng qua nó dọn dẹp sự khiêu khích của tân binh với mình, có nhiều lúc, nó dùng bảo đao như cái nĩa cắt lấy mông gà không lớn không nhỏ, Hạ Phân chưa bao giờ nghĩ tới, một cái tiểu đao nhiều chức năng sẽ được cha ruột của mình đâm vào bụng của ông, máu chảy đầy đất.
35 Một trận khổ nhục kế của Uông Vân Phong, nhìn có vẻ dọa người, trên thực tế cũng không bị thương quá nặng. Không lâu sau, đến tết Đoan Ngọ thì da thịt đều liền lại rồi.
36 Không biết từ đâu nổi lên một trận gió, gào thét bên tai, khi quay đầu lại, chỉ nhìn thấy cả mặt tường bị đập thành một lỗ hổng to. Trang Sinh lảo đảo bò lên từ giữa cái lỗ đó, thản nhiên như không có chuyện gì lau vết máu bên miệng, cười nhạo nói: “Chính ngươi bị Uông Vân Phong nhìn ra sơ hở, còn lấy chuyện của ngươi đổ lên đầu ta, ngươi xem ta là đứa ngốc à?”Cửu Phương Hi nắm chặt tay, lạnh nhạt nói: “Đừng cho rằng ta không biết những suy nghĩ xấu xa của ngươi.
37 Nghề nghiệp của Trang Sinh có tính chất đặc thù, ngày bình thường bày gương mặt gây tai hạ cho chúng sinh còn chưa đủ, còn giỏi về dỗ ngon dỗ ngọt, sở trường nhất lại là tìm kiếm dấu vết để lại, có thể lấy ra một cái xương trong giửa một đống vỏ trứng gà.
38 Ở đáy lòng Hạ Lệnh Mị chỉ cảm thấy khuôn mặt nam tử trước mắt phóng đại vô hạn, những trêu chọc trước đây, vui đùa ầm ĩ, phỏng đoán, tính kế ấy đều xuất hiện từng chút một trong đầu.
39 Thành Bắc Định, mùa hè,ngày đầu tiên. Hoa lăng tiêu đỏ bừng xinh đẹp ở giữa đám cỏ xanh um tươi tốt, tường trắng ngói đen, trong lúc đó sự sống dồi dào càng khiến mọi thứ trở nên yên tĩnh.
40 Hạ Phân muốn đến thư viện Bạch Lộ đọc sách, nguyên nhân chủ yếu không phải là vì muốn học kiến thức, mà là vì học mắng chửi người, hơn nữa còn là mắng chửi với bọn người “thân thể yếu đuối” Thư Ngai Tử.