81 Chuyển ngữ: Mẹ CherryNghe hắn nói vậy, Thanh Hạm kinh hãi: “Không phải người của Phi Phượng môn đốt sao? Vậy là ai?” Một suy nghĩ xấu thoáng xuất hiện trong đầu nàng, khiến nàng không khỏi mở to mắt nhìn Lăng Nhược Tâm.
82 Chuyển ngữ: Mẹ CherryNhìn thấy hai người thân mật, dáng vẻ như coi chuyện sinh tử chỉ là chuyện quá bình thường, trong lòng Tần Phong Dương không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ sau lưng hắn thật sự có chuyện gì? Nhưng nghĩ đến ngày ấy bị Lăng Nhược Tâm lừa, hắn cũng quyết tâm không quay lại nhìn.
83 Nước Long Miên và nước Phượng Dẫn ngay cạnh nhau, so với nước Phượng Dẫn chủ yếu lấy thương nghiệp làm chính thì nước Long Miên lại lấy nông nghiệp làm lính.
84 Chuyển ngữ: mẹ CherryĐang nói chuyện thì một tiểu cô nương xinh đẹp như hoa như ngọc chạy vào, nhìn thấy Thanh Hạm, đôi mắt đen to tròn sáng lên, cười thật tươi, lao thẳng vào lòng nàng nói: “Cha! Cha đã về! Vô Ưu rất nhớ cha!!!”Thanh Hạm mỉm cười, một tay bế cô bé lên nói: “Còn nói nhớ cha, vậy mà cha về không thấy con đâu.
85 : Trong lòng hơi oán hận. Chuyển ngữ: Mẹ CherryNhìn Thanh Hạm mỉm cười, không hiểu sao trong lòng Tô Tích Hàn lại dâng lên nỗi thương cảm. Năm năm trôi qua đã để lại không ít dấu vết trên khuôn mặt vốn luôn bướng bỉnh của Thanh Hạm.
86 Chuyển ngữ: Mẹ CherryHai năm nay, tuy Tần Phong Dương cũng là một hoàng đế tốt, chăm lo cho việc nước, việc dân, nhưng thường xuyên gặp bạo động khiến hắn không được yên bình.
87 Chuyển ngữ: Mẹ CherryThanh Hạm hiểu ý của Thanh Sơn. Từ sau khi nhìn thấy Tống Vấn Chi, nàng đã đoán được mục đích của hắn lần này. Có điều, hắn vẫn là đại sư huynh của nàng, nàng không thể hạ thủ được, mà hắn, chắc cũng sẽ không nhẫn tâm làm tổn thương nàng đâu.
88 Kim Tú Tú nổi tiếng đã lâu, lại dám đến đây khiêu khích, chứng tỏ cũng có thực lực, nếu không thêu nữa cũng rất đáng tiếc. Chi bằng lôi kéo bà ta về đây, xem về sau ai còn dám đến Vô Hối sơn trang giễu võ giương oai nữa! Kim Tú Tú hừ một tiếng nói: “Nếu ta thua, thì cả đời sẽ làm việc cho Vô Hối sơn trang!” Thanh Hạm cười ha hả nói: “Kim đại nương quả là một người thẳng thắn! Được! Một lời đã định!” Vì thế, trước cửa cửa hàng chính của Vô Hối sơn trang, liền xuất hiện một màn tỷ thí hăng say của lớp hậu nhân, cô bé hơn bốn tuổi của Vô Hối sơn trang so tài cùng cao đồ của Kim đại nương của xưởng thêu Lưu Vân.
89 Tay Thanh Hạm run rẩy đón lấy cửu chuyển lưu quang trục từ tay Tô Dịch Hàn. Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn hỏi: “Ngươi lấy đâu ra chiếc vòng này?”Tô Dịch Hàn vô cùng thoả mãn nhìn phản ứng của Thanh Hạm, trả lời: “Giờ ngươi cũng biết ta không nói bừa rồi chứ…” Xem ra lời đồn không phải là giả.
90 Chuyển ngữ: Mẹ CherryThanh Hạm ngoan ngoãn đi theo sau Thanh Sơn và Lạc Thành đến phòng khách của xưởng binh khí. Tần Phong Ảnh đã lười biếng ngồi ở ghế trên trong đại sảnh, thản nhiên uống trà.
91 Chuyển ngữ: Mẹ CherryThanh Hạm còn nhớ khi nàng bị Huyền Cơ Tử phạt, hắn lén đưa cơm cho nàng, đó từng là thời gian vô cùng ấm áp, khác hẳn sự tàn khốc của hiện tại.
92 Chuyển ngữ: Mẹ Cherry Thanh Hạm trợn trừng hai mắt nhìn bóng đen kia nói: “Đồ này lấy ở đâu ra thì liên quan cái rắm gì đến ngươi? Mau trả lại cho ta, nếu không, ta sẽ cho ngươi hối hận cả đời.
93 Chuyển ngữ: Mẹ CherryTần Phong Ảnh cười nói: “Đương nhiên là ta đang đợi ngươi. Tần Phong Dương mất bao nhiêu công sức mới có thể kéo ngươi về dưới trướng của hắn, ngươi lại trăm phương nghìn kế dò la xưởng binh khí Tiềm Dương.
94 Chuyển ngữ: Mẹ Cherry*** Lăng Nhược Tâm thở dài nói: “Thật ra ta ở lại Thương Tố môn tổng cộng ba năm. Năm đầu tiên là hôn mê, rồi mất hai năm sau mới có thể trị hết độc trên người.
95 Nắng sớm phủ đầy căn phòng, chiếu vào khuôn mặt vẫn tràn ngập nụ cười ngọt ngào của Thanh Hạm. Ánh mặt trời rọi qua từng góc tối, những hạt bụi nhẹ nhàng bay bay như đang khiêu vũ dưới ánh nắng.
96 ***
97 Thanh Hạm không nhịn được, lại nhìn vào trong phòng. Tần Phong Dương đang quay lưng về phía nàng, còn người tên Dương Tiến kia thì nàng có thể nhìn thấy mặt.
98 Chuyển ngữ: Mẹ CherryNghe Thanh Hạm hừ lạnh, Lăng Nhược Tâm lại thở dài nói: “Không phải ta muốn lừa nàng, mà vì tình hình vừa rồi rất cấp bách! Nếu ta không giở ra hạ sách này, thì với bộ dạng vừa rồi của nàng, chỉ sợ nàng sẽ thật sự bỏ rơi ta, không thèm quan tâm nữa.
99 ***Thanh Sơn nói: “Theo Minh Viễn, thì ngày ấy khi hắn đang ở trong tiệm lo chuyện buôn bán, tiểu thư vui đùa cùng phu nhân ở hậu viện,bỗng hắn nghe thấy có tiếng chửi mắng ồn ào, nhưng lúc đó trong tiệm rất bận rộn, hắn liền phái một tiểu nhị chạy xuống xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
100 Chuyển ngữ: Mẹ CherryĐêm xuống, trong tẩm cung hoàng đế của hoàng cung Phượng Tiềm, Tần Phong Dương tay cầm tấu chương, tay cầm bút đỏ, thỉnh thoảng nhẹ ôm ngực, cúi đầu ho khan, bên cạnh có một tấm khăn lụa trắng như tuyết, trên tấm khăn đã lấm chấm rất nhiều vết đỏ tươi, nhìn đã thấy ghê người.