Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nuôi Dưỡng Âu Dương Đại Boss Chương 24: Chương 20

Chương trước: Chương 23: Chương 19



Một khúc nhạc đã ngừng.

Hai người thật lâu không nói tiếng nào.

Gió thổi nhè nhẹ, sóng nước lăn tăn, cả trời đất dường như im lặng, chỉ có người lái đò khua mái chèo dưới đuôi thuyền, phát ra tiếng nước chảy trầm thấp.

Nhưng cũng không sao, ngược lại càng thêm yên tĩnh.

"A Du cảm thấy khúc này như thế nào?"

A Du thở phào một cái, vẻ mặt đau khổ nói: "Rốt cục cũng có thể nói chuyện?"

". . ."

"Nghẹt thở ta." A Du vỗ ngực, lại liếc mặt đối phương, lập tức nói tiếp: "Dễ nghe cực kỳ! Tỷ chưa từng nghe qua âm thanh say động lòng người như thế!"

"Hửm?"

"Thật thật!" A Du đặc biệt quả quyết gật đầu: "Bởi vì tỷ không có ngủ mà."

". . ."

Ảo giác sao?

Trong nháy mắt A Du cảm thấy đối phương như muốn cầm cây đàn đập vô đầu nàng…Σ(・口・)

Nhất định là ảo giác, A Nhiên không tàn ác đến thế đâu, đúng không?

Nhưng mà, cũng nên giải thích một chút.

"Lúc trước, cũng có bằng hữu đi nghe nhạc cùng tỷ, nhưng cuối cùng tỷ không thể kiên trì tới phút cuối cùng, cơ hồ mới nghe gần được một nửa liền ngủ thiếp đi, có lúc cũng ở nhà nghe, nhưng bất kể như thế nào, cuối cùng cũng biến thành bài hát ru con, nhưng mà… " A Du vô cùng xác thực đưa ra một kết luận: "Nghe A Nhiên đàn, tỷ không chỉ tỉnh táo từ đầu tới cuối, hơn nữa còn cực kì cảm thấy nó rất dễ nghe."

"A Nhiên có nói, nghe cầm chính là nghe tâm, cho nên tỷ nghĩ, nghe thật êm tai có lẽ không chỉ là tiếng đàn, mà còn là tiếng lòng của đệ?" A Du nói tới chỗ này, đôi mắt cong cong nở nụ cười: "Mặc dù lời tỷ nói không dễ nghe, nhưng mà, A Nhiên, tiếng đàn thật sự rất đẹp."

"A Du cần gì khiêm tốn." Đôi mắt Trường Cầm đầy ý cười nói: "Khen ngợi như vậy mà còn bảo không dễ nghe, thì trong thiên hạ này còn lời nào ngọt ngào hơn nữa? Chẳng qua là… " Hắn đang nói chợt chuyển một cái, giống như vô ý hỏi: "A Du khi nào thì nghe nhạc cùng bằng hữu?"

"Ách. . . Cái này . . ." Lúc này A Du mới phát hiện, hình như nàng không cẩn thận nói lỡ miệng.

Cũng không phải là cố ý giấu giếm, có lẽ ban đầu là vậy, nhưng mà, ở cái thế giới này đã lâu, nàng đã ít nghĩ về những chuyện đời trước, thậm chí có lúc cảm thấy, nếu nói "cái thế giới kia", "trùng sinh", "chuyển kiếp" chẳng qua nếu nàng đã mộng một đời, tỉnh rồi cũng nên quên đi, thật ra thì nàng từ đầu tới đuôi đều là A Du.

Chẳng qua là thỉnh thoảng đang nói chuyện thốt lên một ít từ ngữ như đang nhắc nhở nàng, đó cũng không phải là mộng cảnh, mà là cuộc sống thực tế đang diễn ra.

Tỷ như giờ phút này.

"A Du không tiện nói?" Thái Tử Trường Cầm thở dài: "Xin lỗi, là ta đường đột, nếu ngươi không muốn nói, ta liền không hỏi nữa." Dứt lời, cúi đầu không nói tiếng nào.

". . ." Gạt người!

Rõ ràng vừa nói lời như vậy, làm cho người ta cảm giác nhưng một chút cũng không giống.

Người này, tuyệt đối sẽ không vì vậy mà dừng tay, tuyệt đối sẽ truy xét triệt để, tuyệt đối sẽ tính sổ sau.

—— đây là trực giác đầu tiên của A Du.

Bản thân nàng vô cùng tin tưởng loại này trực giác, hơn nữa. . . Cảm giác như thừa dịp thê tử vắng nhà len lén tìm tiểu tam nhưng không may mắn bị vợ cả phát hiện tra nam là chuyện gì xảy ra?

Vân vân, tựa hồ suy nghĩ nhiều.

A Du vỗ cái trán, bây giờ không phải là lúc nghĩ những thứ này, rồi sau đó, nàng làm một quyết định.

"A Nhiên, mới vừa rồi đệ hỏi vấn đề. . ." A Du kéo dài giọng, mặc dù đối phương cũng không có phản ứng gì đặc biệt, nhưng trực giác nói cho nàng biết, hắn nhất định đang cẩn thận nghe, vì vậy nàng ngoắc ngoắc khóe miệng: "Đó là một bí mật!"

". . ." Cho dù không nhìn, Thái Tử Trường Cầm cũng biết giờ phút này A Du đang cười cực kỳ giảo hoạt.

"Nhưng mà, cũng cũng không phải là không thể nói." A Du nắm nhẹ tay ho khan vài tiếng, đưa một cái tay ra quơ quơ trước mặt Thái Tử Trường Cầm.

Thái tử Trường Cầm dở khóc dở cười bắt được cái tay làm loạn trước mặt kia, bất đắc dĩ nói: "A Du muốn như thế nào?"

"A Nhiên, lần này đệ muốn mang tỷ đến chỗ đó, chổ cất giấu bí mật của đệ?" A Du nghiêm nghị đứng lên,

Loading...

Xem tiếp: Chương 25: Chương 21

Loading...