21 “Đúng là chuyển phát nhanh từ Nhật” An Noãn nhìn địa chỉ trên kiện hàng, đã xác định đây không phải là thẻ điện thoại, làm gì có thẻ điện thoại nào lại gửi bưu kiện cao cấp như vậy? người bán điên rồi chắc?
Sự thật chứng minh, người bán không điên, bởi vì kiện hàng này không phải bên bán gửi, nhưng mà có người trong công ty các cô lại giống như điên rồi.
22 Tâm tình Tần Mộc lúc này tựa như thủy triều sóng trước chưa qua, sóng sau đã ập tới, phong ba không ngừng.
Hôn nhân trong giới hào môn, hạnh phúc chỉ có thể gặp mà không thể cầu đó chính là khi ta yêu người cũng là lúc biết người cũng yêu ta.
23 Sáng sớm, An Noãn vừa tới công ty, liền có người đem chuyện tối qua nói cho An Noãn nghe, nói Bạch Lộ giả cao giả sang, đi phẫu thuật lại còn không chịu nhận, có tiền liền mắt chó coi người khác, hờ hững với những người bạn trước kia như bọn họ.
24 Tần Mộc đứng trước cửa phòng, tay đặt trên nắm cửa, vóc dáng cao dáo, cũng cao gần bằng cánh cửa, hắn biết An Noãn khóa cửa là có ý gì, vậy nên không tức giận, hiện tại hắn đã hoàn toàn bình tĩnh, cũng biết tiếp sau nên làm như thế nào.
25 "Ngọt ngào! nụ cười của anh thật ngọt ngào
Giống như hoa nở trong gió xuân
Hoa ở trong gió xuân
Đã gặp anh ở nơi nào? Nơi nào. . . " (Một đoạn trong bài “ ngọt ngào” của Đặng Lệ Quân)
Tần Mộc nhìn An Noãn đang hoạt bát trước mặt, đặt bút xuống, ánh mắt dịu dàng như nước nhìn An Noãn: “ em định hát như vậy cho anh nghe đến bao giờ?”
An Noãn thấy Tần Mộc rốt cuộc cũng mở miệng, liền vui vẻ ngồi bên cạnh Tần Mộc, ôm chặt cánh tay Tần Mộc, đầu dựa vào cánh tay rắn chắc lại có lực nói: “Haha.