Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nụ Hôn Cuồng Nhiệt Chương 29

Chương trước: Chương 28



Chương 9 - P2

Sưu tầm

Trong đầu Dương Thanh Thanh lại hiện lên vẻ mặt ác độc trong bóng đêm của Lâm Quý Anh, nhưng cô cũng không nói rõ chân tướng sự thật.

"Em nghỉ ngơi đi! Dưỡng thân thể khỏe một chút, làm người mẹ khỏe mạng của con anh nhé! Anh tin mẹ nhất định sẽ nuôi béo em, chuyện này nhất định là sở trường của bà"

"Anh sao lại nói như vậy!"

Dương Thanh Thanh cười. Có thể khiến mẹ chồng vui mừng chính là điều cô muốn nhất.

"Vốn là như thế! Mẹ lúc nào cũng vậy, cố chấp đòi mạng. Trước kia bà còn không có thiện cảm với em, nhưng bây giờ trong bụng em có tấm vương bài này, thử xem bà có hầu hạ em chu toàn hay không!"

Lâm Ngạn Lương nhéo nhéo khuôn mặt tái nhợt của Dương Thanh Thanh, mặt cô bị anh nhéo đến đỏ bừng. "Em hãy ngoan ngoãn hưởng thụ cuộc sống xa hoa "mẹ nhờ con" đi!"

"Khụ! Dì, dì làm mấy thứ này làm gì? Hôi chết đi được!"

Lâm Quý Anh trở lại Lâm gia, toàn bộ phòng bếp tràn ngập mùi thuốc Đông y dày đặc xông lên khiến cô ta nhăn mũi nhíu mày.

"Những thứ này đều là thuốc bổ sắc cho Thanh Thanh uống"

Lâm Lan Anh nhịn không được sự mừng vui dưới đáy lòng, một bên chú ý ấm sắc thuốc, một bên quay đầu giải thích với Lâm Quý Anh.

"Người phụ nữ kia...... Ưm, chị dâu...... làm sao vậy?"

Trên mặt Lâm Quý Anh hiện lên một chút kinh hãi bất an, buồn bực tiếp tục hỏi.

"Sáng nay chị Từ phát hiện nó té xỉu ở phòng bếp, sau khi đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ nói nó đã mang thai"

"Hả? Chị ta mang thai?"

Sắc mặt Lâm Quý Anh chuyển từ xanh sang trắng, một bên ghen tị Dương Thanh Thanh đã được Lâm Lan Anh tiếp nhận, một bên lo lắng chuyện đêm qua bị Thanh Thanh nói ra.

"Đúng vậy! Nhà chúng ta cũng sắp có trẻ con rồi! Đến lúc đó rất náo nhiệt. Tốt nhất là sinh một đứa cháu nội cho hai lão già chúng ta ôm một cái... Chú cháu cả ngày chỉ biết chạy ra ngoài, nếu có cháu nội ở nhà, ông ấy không ở nhà tranh ôm cháu với dì mới là lạ đó!"

"Dì, dì còn nói sao! Chính dì không phải ngày nào cũng chạy ra ngoài đánh bài sao?"

"Cái đó khác nhé! Trong nhà cũng không ai quan tâm đến dì, dì ở nhà làm gì? Chờ con Ngạn Lương ra đời dì mới có việc để làm chứ!"

"Đúng vậy! Đúng vậy!"

Lâm Quý Anh khịt mũi trở lại hướng phòng khách.

"Tiểu Anh, muốn đến bệnh viện đón chị dâu cháu với dì không?" Lâm Lan Anh đổ thuốc Đông y vào cặp lồng.

"Dì, dì và anh họ đi đón chị ấy là được, nhiều người ngược lại vướng chân vướng tay. Hơn nữa cháu có hẹn với bạn trung học, bây giờ cháu phải ra ngoài"

"Vậy à! Hôm nay về sớm một chút, chúng ta cùng nhau chúc mừng sinh mệnh mới đã đến Lâm gia. Dì bảo chị Từ nấu một bàn ăn ngon. Cháu muốn dẫn bạn học trở về cũng được, càng đông càng vui"

"Đến lúc đó nói sau! Cháu phải đi, tạm biệt dì!"

Hôm qua Lâm Quý Anh ra ngoài vui chơi cả đêm, vừa mới vào nhà lại khịt mũi rời đi.

"Mẹ, mẹ làm cái gì vậy? Mùi khó ngửi quá đi!" Lâm Ngạn Lương vừa ôm Dương Thanh Thanh vào nhà đã ngửi thấy mùi vị gay mũi.

"Là cho Thanh Thanh bổ thân thể, con đừng hỏi nhiều. Đàn ông các con không hiểu!" Lâm Lan Anh bưng một bát thuốc nóng hôi hổi đến trước mặt Dương Thanh Thanh an tọa ở trên sofa, "Đến đây, mau uống hết nhân lúc nóng đi"

"Mẹ, mẹ không cần đặc biệt làm các thứ cho con! Con có thể tự làm" Dương Thanh Thanh cũng không có cách nào tiếp nhận sự thay đổ của mẹ chồng, cô có vẻ chật vật.

"Con hiện tại là thời kì quan trọng nhất, làm gì cũng phải cẩn thận một chút, biết không? Mẹ muốn cháu nội mẹ được bình an, khỏe mạnh sinh ra"

Mặt Lâm Lan Anh cũng là vẻ thẹn thùng.

Thái độ trước đây bà đối xử với con dâu nếu so sánh với bây giờ là một trời một vực! Chính bà cũng biết lý do chuyển biến, nhưng vì con cháu Lâm gia bà quản không được nhiều như vậy.

"Con biết, mẹ, con sẽ cẩn thận" Dương Thanh Thanh xoa bụng bằng phẳng, trên mặt lóe ra vầng sáng tình thương của mẹ.

Đây là đứa con đầu lòng của cô và Ngạn Lương, cô đương nhiên cũng rất yêu thương nó!

"Đúng rồi! Mẹ, Thanh Thanh cũng là phải làm mẹ, cô ấy tự biết chăm sóc mình"

Lâm Ngạn Lương đứng một bên xem náo nhiệt. Tuy rằng rất muốn giễu cợt thái độ trước sau thay đổi của mẹ, nhưng người cha như anh cũng rất vui vẻ! Chuyện gây tổn thương hòa khí gác một bên chậm rãi nói sau!

"Con còn dám nói! Hôm qua vì sao để Dương Thanh Thanh xuống lầu một mình? Vì sao nó cả đêm không về phòng con cũng không biết?" Lâm Lan Anh bây giờ mới hỏi tội con trai.

"Được rồi, được rồi. Mẹ, con biết sai rồi, con về sau tuyệt đối sẽ không để cho loại chuyện này xảy ra, con cam đoan, được chưa?" Lâm Ngạn Lương giơ tay phải lên thề với trời. "Thanh Thanh, lần sau nếu anh không ôm chặt em trên giường thì hôm sau em báo cáo với mẹ nhé, , như vậy được chưa!"

"Đáng ghét, anh đang nói gì vậy!"

Mặt Dương Thanh Thanh ửng hồng. Trước mặt mẹ chồng, anh lại không biết xấu hổ nói loại lời này với cô, thể diện của cô sắp bị anh phá hết!

"Con tiểu tử này! Chỉ biết dỗ cho phụ nữ vui vẻ"

Lâm Lan Anh nghe xong lời con nói cũng có chút đỏ mặt, nhưng cô thật sự rất bội phục con dâu có thể bắt con trai về nhà.

Có lẽ trước đây bà đã sai rồi! Từ hôm nay trở đi bà cũng nên nhìn thẳng vào cô gái đã thành người của Lâm gia.

"Bọn con kết hợp trận tuyến như này đã đủ chưa?"

"Ngạn Lương..."

Dương Thanh Thanh bị anh nói cho càng cảm thấy ngượng ngùng, lại vươn tay đấm anh một cái.

"Các con đừng trước đấu võ miệng liên tiếp trước mặt mẹ, nhìn xem mẹ hâm mộ quá rồi này. Ngạn Lương, dỗ Thanh Thanh uống hết bát thuốc này sau đó ôm con bé về phòng nghỉ ngơi, không có việc gì đừng cho phép nó xuống giường, nghe chưa?"

Bộ dáng Lâm Lan Anh ra lệnh không khác với nữ vương bạo chúa là mấy.

"Tuân mệnh!"

Lâm Ngạn Lương khoa trương làm kiểu chào quân đội, lúc này Lâm Lan Anh mới vừa lòng rời khỏi phòng khách.

"Cuối cùng em cũng biết..." Dương Thanh Thanh ngã vào sofa vô lực thì thào.

"Biết cái gì?"

"Biết anh vì sao luôn bá đạo như vậy"

Loading...

Xem tiếp: Chương 30

Loading...