41 Chủ Nhật, ngày 11 tháng 9 năm 2016.
Nhìn tổng công ty Vương Thị to lớn trước mắt, chàng trai trẻ trong bộ đồng phục Khải An chậm rãi tiến vào. Đi tới đâu, mọi người đều cúi chào anh đến đó.
42 Thứ 2, ngày 3 tháng 10 năm 2016.
Dưới cái bóng tối ma mị, một thân ảnh cao ngạo nhẹ nhàng di chuyển. Trên người anh, quần áo sớm đã bị nhăn nhúm nhưng vẫn không giấu nổi vẻ đẹp ma mị.
43 Thứ 5 ngày 06 tháng 10 năm 2016.
Rầm. . .
Trên tầng cao nhất của tòa cao ốc, trong phòng chủ tịch rộng lớn, một tiếng động như đánh đổ cả bầu trời.
44
Thứ 6 ngày 07 tháng 10 năm 2016.
"A, thức ăn đến rồi đây. "
Mới sáng sớm, giọng nói thánh thót của chàng trai trẻ đã khuấy động khắp cả không gian của biệt thự Dịch Gia.
45 Chủ nhật, ngày 9 tháng 10 năm 2016.
Cạch. . .
Cánh cửa phòng họp mở ra, đôi mắt lãnh đạm của Vương Tuấn Khải chuyển sang lạnh lẽo. Từng bước chân của anh, từng cữ chỉ của anh đều khiến người khác phải kính sợ.
46 Thứ 3 ngày 11 tháng 10 năm 2016.
Bình mình lên, hàng ngàn tia nắng ấm áp lan tỏa trên mặt đất. Những hạt sương sớm đọng trên lá cứ như vậy, từng giọt, từng giọt rơi xuống.
47 Thứ 5, ngày 13 tháng 10 năm 2016.
Từng bước chân của Tuấn Khải như vũ bão. Anh nhanh nhẹn đi đến nơi tổ chức tiệc. Nhưng không may, phía sau lưng anh, hai tên cận vệ đã đuổi tới.
48 Thứ 6, ngày 8 tháng 12 năm 2016.
Phòng khách rộng lớn như vậy cũng chỉ còn lại bốn con người. Vương Tuấn Khải vẫn như cũ, lãnh đạm ngã người ra thành ghế, chơi đùa cùng với trái táo.
49 Chủ nhật, ngày 11, tháng 12, năm 2016.
- 9 am.
"Nguyên Tử, anh cho em 5s, nếu em không mau tỉnh thì em nên quên chuyện rời khỏi giường đi. "
Mơ hồ, Vương Nguyên nghe được giọng nói bá đạo này, não bộ liền hoạt động, trí óc liền minh mẫn.
50 Thứ 2, ngày 12 tháng 12 năm 2016.
"Nguyên Tử, em sao vậy?"
Nhìn biểu hiện của cậu, nhìn sự đau đớn trên khuôn mặt cậu, Tuấn Khải bỗng cảm thấy tim mình như rỉ máu.