Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc Chương 73-74

Chương trước: Chương 71-72



Chương 73 Tức giận trốn đi

“Hạ Cẩm Hiên, anh quá đáng rồi!” – Thái Gia Tuyền kích động đứng lên.

Hơn một năm nay, cô đã sớm không có xem anh và Tề Minh như ông chủ mà đối đãi. Thậm chí quan hệ đã sớm vượt qua bằng hữu bình thường, nhất là đối với Hạ Cẩm Hiên anh.

Nhưng là bây giờ anh nói cái gì? Lại có thể lấy hiệp nghị giữa hai người tới uy hiếp mình, hèn hạ, đơn giản quá hèn hạ rồi!

Thái Gia Tuyền cũng không quay đầu lại tông cửa chạy đi, vào giờ phút này cô không muốn gặp lại anh, điều này làm cho cô cảm thấy kinh khủng.

Hạ Cẩm Hiên bối rối, thật ra thì lúc hắn mới nói ra khỏi miệng cũng đã hối hận. Hắn rõ ràng là muốn cùng cô tâm bình khí hòa mà nói chuyện một chút , hắn rõ ràng là không muốn tổn thương cô, nhưng vừa nghe thấy điện thoại của Lâm Phong, hắn liền không khỏi dâng lên một cỗ lữa giận. Lửa này nhất thời cháy sạch mất hết lý trí của hắn, miệng không lựa lời mà nói ra lời uy hiếp mới vừa rồi. Hắn thậm chí có chút bội phục mình, lý do uy hiếp như vậy mình thế nào trong nháy mắt nghĩ ra được? ! .

“Hạ Cẩm Hiên, mày thật là thiên tài! !” – Oán hận đối với mình mắng một câu, nắm lên áo khoác nhanh chóng đứng dậy đuổi theo.

Thái Gia Tuyền bước nhanh trên đường Hamburg mới lên đèn rực rỡ, nước mắt giống như hạt châu đứt giây không ngừng lăn xuống. Tiếng bước chân sau lưng càng ngày càng gần, Thái gia tuyền biết là hắn, tựa như giận dỗi bước chân lại tăng nhanh.

Đột nhiên cánh tay bị nắm chặt từ phía sau, hung hăng lui về phía sau vài bước. Thái Gia Tuyền thân bất do kỷ(*) xoay người một cái thật đẹp, ngã vào một lồng ngực cứng rắn ấm áp, đang muốn giãy giụa, lại bị hai cánh tay có lực ôm chặc lấy.

(*) Thân bất do kỉ: không tự mình làm chủ được

Hạ Cẩm Hiên cứ như vậy lẳng lặng ôm cô, vẫn trầm mặc. Thái Gia Tuyền chỉ cảm thấy tim một trận cuồng loạn, ngay cả hô hấp cũng đều nhanh quên mất. Đột nhiên vô dụng không đồ ý thức được, người đàn ông này chung quy có thể ình cảm giác mãnh liệt như thế, là một loại hấp dẫn không cách nào kháng cự, đáng ghét cô yêu chết loại mùi vị này trên người của hắn. Mà loại cảm giác này chia ra thời gian lại tập hợp vào giờ phút này, càng lộ vẻ mãnh liệt hơn.

Thái Gia Tuyền không giãy dụa nữa lại như cũ nhẹ nhàng khóc thút thít .

“Thật xin lỗi, anh không phải cố ý, đó không phải là lời thật lòng.” – Thanh âm đau lòng của Hạ Cẩm Hiên từ đỉnh đầu truyền đến, Thái Gia Tuyền lại không tiến bộ tim lại một trận đập nhanh. Không biết bắt đầu từ lúc nào, chẳng qua là nghe thanh âm của hắn cũng có thể làm cho cô cả người vô lực.

Đột nhiên bừng tỉnh Thái Gia Tuyền vô cùng sợ loại phản ứng này của mình, vội lấy lại bình tĩnh, dùng sức đẩy hắn ra, khóc nói: “Em không muốn gặp lại anh, Đừng theo em!” – Vừa nói lại vừa xoay người đi về phía trước.

Hạ Cẩm Hiên bất đắc dĩ yên lặng theo ở phía sau, hai người cứ như vậy một trước một sau mà đi.

Thái Gia Tuyền vội vàng ra ngoài, không có mang theo gì cả, cứ như thế không mục đích bỏ đi một hồi , chợt cảm thấy hoang mang trong lòng, không nhịn được thừa dịp lúc quẹo cua len lén nhìn về phía sau. Một giây kế tiếp, bất giác trợn to hai mắt ngỡ ngàng xoay người. . .

“Hạ Cẩm Hiên không có ở đây, tại sao anh không có đi theo? Anh ta mặc kệ mình? ! Không đúng, anh ấy sẽ không mặc kệ mình, nhất định là mình đi quá nhanh, anh ấy không theo kịp. Chẳng lẻ anh đã xảy ra chuyện? Mới vừa rồi anh vượt qua cái đó đèn đỏ đó sao?” – Thái gia tuyền suy nghĩ miên man, hốt hoảng quay đầu lại tìm kiếm.

“Cún con, anh ở chỗ này. . .” – Hạ Cẩm Hiên từ phố đối diện xa xa chạy tới: “Mới vừa rồi em đi qua ngã tư, đèn đỏ đột nhiên thay đổi, cho nên anh sợ mất dấu nên mới chạy qua đến đó.”

Thái gia Tuyền thấy lòi đuôi, lúng túng oán hận nói: “Anh tưởng là đang chơi Vĩ Hành(*) à! Xuất quỷ nhập thần (*)!”

(*) Vĩ Hành: một dãy game đồ họa 3D của Nhật

(*)Xuất quỷ nhập thần: có nghĩa là biến hóa khôn lườn, không thể đoán được.

Hạ Cẩm Hiên ngẩn người, ngay sau đó tà tà cười nói: “Đây chính là em nói.” – Vừa nói kéo móng cún con của cô đi về phía trước.

Thái Gia Tuyền không có thấy ra thâm ý trong lời nói, thoáng quẩy người một cái cũng liền thở phì phò đi theo hắn, ai bảo hiện tại trên người cô không có đồng nào, lại bị phát hiện ngây ngốc quay đầu lại tìm hắn, kiêu ngạo của mình đâu rồi, bị đùa giỡn lần nữa thì phải làm kiêu.

. . . . . . . .. .

“Này, anh dẫn em tới nơi này làm gì?” – Khi Hạ Cẩm Hiên lôi kéo cô đi tới trước cửa một khách sạn tình nhân lộng lẫy xa hoa, Thái Gia Tuyền không hiểu ra sao mà hỏi.

“Em không phải nói là anh chơi vĩ hành sao? Vậy thì vui đùa một chút, chỉ là cũng không thể giải quyết chân tướng trong trò chơi ngay tại chỗ như vậy, cho nên vẫn là tìm một phòng tương đối tốt hơn. . .” – thanh âm hấp dẫn tràn đầy làm Thái Gia Tuyền một hồi khẽ run, nhất là trong lời nói của hắn ý tứ lại không hiểu ra được.

“Em không cần đùa với anh.” – Thái Gia Tuyền kinh hoảng muốn chạy trốn.

“Anh đi ra cửa quên mang chìa khóa.” – Hạ Cẩm Hiên bình thản mà nói, thành công khiến Thái Gia Tuyền dừng lại bước chân.

“Cái gì? Anh. . . Làm thế nào? Em cũng vậy không có chìa khóa.” – Thái Gia Tuyền nóng nảy: “Chúng ta không về nhà được rồi hả ?”

“Là tình huống như thế.” – Hạ Cẩm Hiên gật đầu một cái quan trọng hơn không chậm đi vào bên trong khách sạn.

“Này! Anh đừng đi, không có chìa khóa buổi tối làm thế nào đây?” – Thái Gia Tuyền vội vàng đuổi theo tiến vào.

“Chuyện này không anh đã giải quyết rồi sao?” – Hạ Cẩm Hiên vẫn sóng nước chẳng xao, tuyệt không vì không vào được cửa nhà mà gấp gáp. Đến quầy tiếp tân lấy tiếng Đức nói với lễ tân muốn lấy một căn phòng hạng nhất.

************************* ta là đường ngăn cách ************************

Chương 74: Muốn áo mưa sao?( cái vụ áo mưa này nghĩa là gì thì các tỷ muội cũng hiểu rồi hum cần Bonei giải thích nghen)

“Cái người này đây coi là giải quyết cái gì? !” – Thái Gia Tuyền tức giận đến toàn thân phát run, lại nghe được lời nói càng kinh ngạc hơn.

“Em phải xx sao?” – Hạ Cẩm Hiên đưa tay ôm chầm cổ của cô, hướng về phía vành tai nhạy cảm của cô nhẹ nói.

Thái Gia Tuyền vốn đã đối với hắn không có bao nhiêu sức chống cự, lúc này hẳn là ngơ ngác nhìn ánh mắt thâm thúy của hắn, mơ hồ gật đầu một cái.( Bonei: Chị Tuyền đã chính thức bị anh Hiên dụ mà còn giúp anh ý đếm tiền, hix em sẽ cầu nguyện giúp chị nhiều nhiều)

Hạ Cẩm Hiên cười đến càng thêm tà mị rồi, lôi kéo tay của cô, đi về phía phòng mới lấy.

Thái Gia Tuyền mặt than vãn, không nén được oán giận mình không phải là trúng tà rồi chứ, cư nhiên gật đầu! Khi bình tĩnh lại, người đã ở trong phòng.

“Hạ Cẩm Hiên, anh vô lại! Không về nhà được, em còn có thể đi bệnh viện ngủ một đêm. Cho nên anh đừng mơ tưởng!” – Vừa nói xoay người muốn đi ra ngoài, nhưng Hạ Cẩm Hiên nơi nào sẽ cho cô cơ hội này, hai bàn tay to đặt trên cửa, thuận tiện đem Thái Gia Tuyền cố định ở hai cánh tay, ép giữa lồng ngực và cánh cửa.(Bonei: anh Hiên thật là 3 chấm . . .)

Bị gắt gao đè ở trên cửa Thái Gia Tuyền khẩn trương làm toàn thân trở nên cứng ngắc, muốn tránh xa một chút, nhưng không có không gian; muốn đẩy ra hắn, lại phải đem chính mình cùng hắn dán càng chặt hơn. Nỗ lực nửa ngày, rốt cuộc đáng thương cầu xin tha thứ: “Anh đừng như vậy, buông em ra đi.”

Thanh âm mềm mại nhè nhẹ truyền tới trong tai Hạ Cẩm Hiên, cộng thêm thân thể tuyệt vời trong ngực bất an giãy dụa, vốn là chính hắn vẫn còn rất lý trí lại chợt cảm thấy có chút cầm giữ không được rồi.

“Cún con, anh vốn là chỉ là muốn trêu chọc em, nhưng là. . . . . .” – Hạ Cẩm Hiên thanh âm đã có chút khàn khàn.”Cho ta được không? Anh nghĩ muốn em.” – trước đang không có lấy được trả lời, hắn như cũ cố gắng duy trì khắc chế.( Bonei: các vị tỷ mụi thân mến hãy chuẩn bị khăn giấy là rữa mắt thật kỹ để xem anh Hiên và chị Tuyền chuẩn bị từ bỏ biệt danh xữ nam cùng xữ nữ *cười như điên*)

Thái Gia Tuyền kinh hoảng phát hiện, người sau lưng một cái bộ vị nào đấy đã chặc chẽ chống đỡ ở trên mông mình. Cô mới ở một nháy kia vừa rồi đã nghĩ tới N loại khả năng, lại duy chỉ không có nghĩ đến hắn có thể thẳng thắn thỉnh cầu như vậy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm phản ứng gì.

Hạ Cẩm Hiên nhẹ nhàng xoay người cô lại đối mặt với mình, không đợi Thái Gia Tuyền phản ứng kịp, cúi đầu dịu dàng hôn lên môi của cô, đầu tiên chỉ là chạm khẽ chậm vê, có thể theo hô hấp dồn dập, nụ hôn của hắn càng ngày càng sâu, thậm chí tràn đầy tính xâm lược. Mà Thái Gia Tuyền trong lúc vô tình đã sớm trầm luân, trong miệng cái lưỡi đỏ bị hắn cuồn cuộn nổi lên nhẹ nhàng, trằn trọc trêu chọc , trong lúc nhất thời hẳn là quên mất xấu hổ, ngay ngô đáp lại hắn.

“Ừ” – lúc đó trung một điểm không khí cuối cùng cũng bị hắn cuốn đi hết, Thái Gia Tuyền trong sương mù rốt cuộc không chịu nỗi rên rỉ một tiếng.

“Tuyền. . .” – Hạ Cẩm Hiên lầm bầm, rốt cuộc buông môi của cô ra, lại một tay bế ngang lấy cô, bước nhanh đi tới giường lớn KING¬SIZE.

Đây là một khách sạn thiết kế chuyên cho tình nhân, trong phòng sắc điệu diễm lệ, ánh đèn thiết kế mờ tối lộ ra xinh đẹp, rèm che bằng lụa mỏng lãng mạn rũ xuống bên giường, đệm giường xỏa tung mềm mại là một chiếc giường nước sang trọng.

Thái Gia Tuyền trong lúc bối rối dứt khoát nhắm mắt lại giả chết, thậm chí có chút mơ hồ mong đợi chính cô cũng không có phát giác ra được.

Nhìn người trong ngực hai mắt nhắm nghiền, đôi tay Thái Gia Tuyền che chở ngực thật chặt, Hạ Cẩm Hiên không khỏi cười khẽ một tiếng: “Yên tâm, anh hẳn không phải là người đàn ông không thú vị.” – Cũng hài lòng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trồi lên một tia đỏ ửng.

Thái Gia Tuyền bị nhẹ nhàng đặt lên giường, phía dưới thân thể của cô được giường nước nâng, cô cảm giác tựa như nằm ở một chiếc trên thuyền nhỏ nhẹ lay động, cực kỳ thoải mái, rất dễ dàng liền thả lỏng thân thể.

Ngay từ lúc đầu tiên thấy nhìn Hạ Cẩm Hiên, Thái Gia Tuyền đối với hắn có loại tin tưởng mù quáng, cho dù ở nơi đất khách quê người, cùng hai nam sinh ở chung một nhà lâu như vậy, cũng chưa bao giờ sợ sau này bị nam sinh nào đó ăn hết, mặc dù Tề Minh từ vừa mới bắt đầu vừa xem hiểu ngay là một hoa hoa công tử(play boy).

Mà bây giờ, đã là tên đã lắp vào cung, Thái Gia Tuyền chẳng những không có bất kỳ cảm giác nguy cơ, thậm chí trong nháy mắt như vậy, cảm thấy cứ như vậy cho hắn thì có làm sao?

************************ ta là đường ngăn cách ***********************

Tác giả: “Ngày ngày không thích những thứ tình tiết Bá Vương ngạnh thượng cung kia, kịch liệt là đủ kịch liệt, khẳng định cũng đủ đặc sắc, nhưng là từ trên tâm lý góc độ nữ sinh mà nói, không có mấy người sẽ ở bị mạnh sau hoàn nguyện ý vô điều kiện thích đối phương, trừ phi con trai làm ra cực lớn cố gắng để đền bù, hoặc là chính là con gái mình bị coi thường.”

Loading...

Xem tiếp: Chương 75-76

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Trọng Sinh Chi Lê Hân

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ, Đô Thị

Số chương: 71


Em Sợ Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12


Đông Cung Chi Chủ

Thể loại: Lịch Sử, Ngôn Tình

Số chương: 147


Muộn Màng Nhận Ra

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 6