21 Ca Lâm bước vào phòng, hỏi: _ Sao không đóng cửa ? Nhưng dường như Vương Tử không hề nghe tiếng của Ca Lâm. _ Này, cậu có nghe anh nói không? - Ca Lâm _ Làm người ta giật mình.
22 _ Nóng, nóng quá ! - Quỷ Quỷ nói Quỷ Quỷ quay sang một người đang đứng cùng với cây roi. _ Này, anh làm cái gì mà cột tôi vậy? _ Này cô em, cô em câm cái miệng lại đi! Tôi biết là cô là con nhà giàu nên mới bắt cô em.
23 _ Đừng có quá nóng nảy mà Vương Tử. - Vương Trinh _ Thiệt là sơ xuất. - A Ngọc cầm tờ giấy bước tới chỗ Vương Tử _ Sao vậy cưg? - Vương Trinh _ À ,cái tên lạ mặt nó đưa bức thư thứ nhất chỉ ghi số tiền thôi còn bức thư nữa nè.
24 Chap 24 _Vì chị rất hợp với vai trò cầm vali rỗng. Với lại chị có chiều cao cân đối. - A Ngọc _ Nhưng cũng đâu có liên quan gì đến chuyện đó! - Phức Chân _ Nhưng mà tụi này muốn như thế, vậy thôi.
25 Trong đó, " Chát. . . " _ Á. . . . . . . - Phức Chân la lên _ Tao nói rằng đem cho tao tiền mà, ai bảo đem vali đâu. Ý tưởng của mày phải không? - Gã áo đen chỉ cây roi vào Phức Chân Phức Chân chưa kịp phản ứng gì thì thêm một cây giáng xưống vai của Phức Chân.
26 _ Tên kia, thả cây roi xuống. - Ca Lâm núp sau một cánh cửa hỏng _ Ai? - tên áo đen nói _ Thiên thần. - Phức Chân _ Im ngay. - Tên áo đen [ Bộp.
27 Cánh cửa từ từ hé mở, một bóng người bước vào cầm một bó hoa tươi. _ Hi em. - Đó là anh Jimmy Lin nhà ta đó _ A, anh Lin. Em nhớ anh đi về Mỹ rồi mà.
28 Vài ngày trôi qua, mấy cái băng trên đầu, tay, chân và vai của Phức Chân, Vương Tử và Quỷ Quỷ cũng được bột, cả đám liền soạn đồ và lên máy bay về nước.
29 Thời gian lăng thầm trôi qua, mới đây mà đã 6g, mọi người hội tụ xuống phòng ăn. Món ăn đã đầy bàn nhưng không hề thấy Vương Tử đâu hết. _ Ủa, sao không thấy Vương Tử đâu hết? - Vương Trinh ngó dáo dác _ Nghe mùi đồ ăn ngon quá! - Quỷ Quỷ mới vừa tắm xong _ Vương Tử đâu? - Tiểu Kiệt _ Em tưởng Vương Tử xuống rồi chứ! - Quỷ Quỷ _ Vương Tử không ở phòng à? - Ca Lâm _ Dzạ không? - Quỷ Quỷ lắc đầu _ Quản gia.
30 Về đến nhà, Vương Tử và Quỷ Quỷ nắm tay nhau vào nhà. Vừa bước vào nhà thấy mọi người ngồi ở mọi ngóc nẻo ngủ. _ Chào. - Vương Tử _ Vương Tử? - Mọi người - Quỷ Quỷ? _ Thấy ngạc nhiên không nào? - Vương Tử _ Hai người.
31 Cả đám nháo nhào đi làm VSCN, thay đồng phục rồi đến trường. [ Nói cái chữ đồng phục vậy thôi chứ cái áo sợ mi mỗi đưa một màu ] Hôm nay cả đám chọn đến trường bằng cách đi bộ để đánh dấu ngày đầu tiên đi học trễ trong năm _ Hôm nay trời đẹp nhỉ? – Ca Lâm _ Sau cơn mưa trời lại sáng mà.
32 “Reng…Reng…” Giờ ra chơi bắt đầu, Phức Chân, Ca Lâm, Tiểu Kiệt, A Ngọc, Quỷ Quỷ và Vương vẫn ngồi yên một chỗ vẫn chưa có một kế hoạch nào cả.
33 Vương Tử hôn vào môi Quỷ Quỷ. Ca Lam và Phức Chân đứng đó rất lâu. Cũng không biết làm gì. _ Xin lỗi Phức Chân. - Ca Lâm nói xong hôn lên môi Phức Chân Phức Chân ngại ngùng bỏ chạy, Ca Lâm thì chạy xuống phòng Hiệu Trưởng - phòng Vương Trinh.
34 Vừa nói xong một câu man rợn với Quỷ Quỷ. Quay lại Vương Trinh. _ Con là Hiệu Trưởng trường này sao lên đây. Xuống dưới mau! _ Mẹ. Mẹ nói con chú ý đến lớp này mà! Con đang chú ý đây.
35 Quỷ Quỷ lên lớp thì đã kết thúc giờ học. Gương mặt buồn bã của Quỷ Quỷ làm cho cả đám đặt bao nhiêu dấu chấm hỏi trên đầu. _ Sao dzạ? - A Ngọc _ Nươc mắt àk? Sao thế Quỷ Quỷ.
36 Sáng hôm sau,. . . " Cạch " - Một tiếng dĩa khi đặt lên bàn _ Tôi đã chuẩn bị món pasta cho bữa sáng, mời mọi người dùng. - Quỷ Quỷ với đôi mắt lờ đờ, hoen mi vẫn còn đọng lại những giọt nước _ Ai làm thế? - mẹ Vương Tử quay nhìn quản gia _ Dzạ thưa, Quỷ Quỷ ạk! - Quản gia _ Quản gia, bảo với đầu bếp Jin rằng tôi muốn ăn abalone soup của ông ta.
37 Vài giờ sau,. . . _ Bác ơi, - Ca Lâm vừa nói vừa thở. _ Từ từ nào, hít nào thở ra đi cậu. - mẹ Vương Tử _ Ủa sao hôm nay mẹ lạ dzạ? - Vương Trinh _ Vì mẹ cũng muốn ở gần với tụi con.
38 Ở bệnh viện,. . . _ Oáp. . . Mệt quá! - Quỷ Quỷ Quỷ Quỷ ngó sang mẹ Vương Tử, bây giờ trước mắt Quỷ Quỷ không phải là một Chủ Tịch đoan trang, lạnh lùng vô cảm mà là một người mẹ đang trông con.
39 1 tháng sau,… _ Xuất viện rồi! Vui quá! – Quỷ Quỷ la lên trong sung sướng. _ Về nhà thôi! – Vương Trinh _ Mọi người về nhà trước em…. – Ca Lâm lấy ngóc tay cái chỉ chỉ ra ngoài ngoài.
40 Quanh những cây nên là những bông hoa hồng tươi. Quanh những thứ ấy là món đồ ăn mà Phức Chân thích. Sau khi giải quyết xong món đồ ăn Phức Chân và Ca Lâm đi chơi.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình
Số chương: 24