Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Nộ Bảo Chủ Chương 1

Chương trước: Văn Án



Chương 1

Giang hồ hiểm ác, sài lang bốn phía.

Thi Dược Nhi từ sau khi xuống núi , trên đường đi gặp không ít những kinh nghiệm quý báu . Chốn giang hồ này, quả nhiên khắp nơi hiểm ác, đều là người lấy oán trả ơn.

Nàng ngao ngán bất đắc dĩ thở dài.” ai…… Có lòng tốt lại không được báo đáp ” .

Lời này vừa nói ra, nam nhân ở trước mặt nàng , truyền đến một tiếng gầm giận dữ kinh thiên rống lên .

“ Ta giết ngươi! ”

Tiếng gầm giận dữ tràn ngập gian phòng , làm cho thành vách nghiêng ngửa , phát ra xèo xèo thanh âm, nam nhân nằm trên chiếc giường đơn nhỏ , tay chân tuy rằng bị trói , nhưng nổi cuồn cuộn cơ bắp , vách tường cùng cái bàn bởi vì nam nhân giãy dụa, không ngừng rung lên , bụi bay mù mịt, như muốn sập xuống .

Thi Dược Nhi hai tay che lỗ tai, chớp hàng mi cong dài , cảm thấy lỗ tai lùng bùng , giống như trời quang mây tạnh bỗng dưng nổi một tiếng sét giữa thinh không làm chấn động màn nhĩ nàng .

“ Ngươi muốn nói gì thì từ từ nói , không nên lớn tiếng như vậy

“ Buông!”

Lại là một tiếng giống như sấm gầm , Long Khiếu Thiên – Tên của hắn và người của hắn cũng giống như nhau , một cái tên ngông cuồng ! Người cũng giống tên, uy mãnh vô địch, không gì sánh kịp !

Nàng nhíu đôi mày thanh tú , xoa xoa hai màng tai đang lùng bùng , một đôi mắt đẹp nhịn không được quay sang đối phương liếc mắt một cái.

Người này không phải đang bị thương nặng sao ? Toàn thân cao thấp cơ hồ không có một chỗ nguyên vẹn , thương thế nghiêm trọng đến mức sắp tiến vào quỷ môn quan, hai tháng trước, nếu không có nàng hảo tâm đem trân quý linh đan diệu dược cho hắn ăn vào, lại đem tay chân đứt lìa của hắn nối trở lại , không ngừng chăm sóc , lôi hắn từ diêm vương phủ kéo trở về, nếu không hắn nào có cơ hội giống như dã thú đối nàng rít gào a?

Phương môi lại lần nữa than nhẹ. “ Ai ~~ có lòng tốt lại không được báo đáp .”

“ Không cần mèo khóc chuột giả từ bi! Nếu không thả, ta sẽ giết ngươi! ”

Long Khiếu Thiên tính tình nóng nảy giống như lửa , nữ nhân này đem hắn trói vào thành giường , cũng không biết cho hắn ăn cái quỷ gì này nọ,làm cho hắn giống như có ngàn vạn mũi tên đâm xuyên vào cơ thể, bình thường đau nhức không chịu nổi, canh giờ trước toàn thân giống hỏa thiêu, canh giờ sau giống như trời giá rét đông lạnh run, cố ý tra tấn hắn làm vui , hỏi sao hắn không nổi cơn lửa giận cuồng liệt ngập trời?

“ Đây là lời nói đối với ân nhân đã cứu mạng ngươi sao? ” Thi Dược Nhi nhẹ giọng trách cứ, đối mặt với tên nam nhân giống như mãnh thú muốn ăn thịt người, cử chỉ của nàng thủy chung vẫn giữ sự tao nhã, không hề có một tia hoang mang, hay lo sợ .

“ Chỉ có thể chết chứ không chịu nhục nhã ! Ngươi muốn giết thì chém một đao chết cho xong !” Hắn đường đường la Long Môn Bảo – Bảo chủ, không thể chịu nổi sự nhục nhã này .

“ Yên tâm, ta vất vả lắm mới có thể cứu ngươi sống lại , làm sao có thể giết ngươi?”

Thi Dược Nhi dung nhan băng thanh tuyệt mỹ , chưa bao giờ có thể cười vui vẻ như bây giờ , bởi vì chưa từng thấy qua người nào cứng đầu giống như hắn vậy.

Trên thế gian này , chỉ có kì dược dị thảo, mới có thể khiến cho nàng cảm thấy hứng thú, gương mặt trước kia luôn tỏ ra hờ hững nhưng hiện tại, ngoại trừ kì dược dị thảo ra, hắn là nam nhân thứ nhất mà nàng cảm thấy hứng thú.

Chính xác mà nói, nàng không phải đối với hắn có hứng thú, mà là đối với thân thể của hắn có hứng thú; Người này có sức sông thật mãnh liệt nhất mà nàng từng thấy qua , may mắn gặp một thân thể cứng rắn đầy sức sống như vậy rất thích hợp để thí nghiệm các loại thuốc mới .( maytrang : á, sốc … tỷ tỷ ….em… cứng miệng )

Nàng thực ra trong lúc cứu người , thuận đường thử loại thuốc mới nàng mới bào chế ra , nhìn xem có phản ứng gì, không tính hại người nha.

“ Độc phụ! Yêu nữ! Lập tức mở trói cho ta ! Nếu không ta làm cho ngươi hối hận không kịp! ”

“ Ai, không cột lấy ngươi, ngươi chịu an phận sao? Ngươi ngay cả đứt tay đứt chân còn không sợ , chút đau đớn nhỏ như thế này, lại la hét ầm ĩ?” Lời này cũng không phải là tổn hại hắn, mà khen ngợi phát ra tận trong tâm a .

Thi Dược Nhi còn nhớ rõ, ba tháng trước, lúc hai người lần đầu tiên gặp mặt. Khi đó nha, người này người không giống người, quỷ không giống quỷ, toàn thân cao thấp không một chỗ lành lặn , vẫn là do nàng không ngại cực khổ đem ruột của hắn sắp rớt ra ngoài sắp lại , đem những nội tạng đã lệch của hắn sửa lại cho đúng vị trí, lại tìm khắp nơi trong sơn cốc, mới tìm được đầy đủ tay chân đã bị đứt của hắn , bảy lần tám lượt khâu khâu vá vá , hắn mới có cơ hội lại lần nữa làm người a.

Nàng chưa từng gặp qua một nam nhân nào có ý chí muốn sống đến như vậy , đổi lại là những người khác, bị trọng thương nặng như thế, cho dù có nội lực đến đâu cũng sông không nổi , ! Nàng tạm thời thử một lần ra tay cứu giúp, ai ngờ này nam nhân quả nhiên ương ngạnh sống sót , làm nàng vừa mừng vừa sợ.

Một đôi mắt đẹp trong trẻo nhưng lạnh lùng, thân thể mạnh mẽ , nàng nhìn nam nhân từ đầu đến chân, âm thầm đánh giá tỉ mỉ.

Nhẹ nhàng tinh tế, nhẹ nhàng vỗ vỗ vào cánh tay mạnh mẽ cứng rắn kia không nỡ buông tay, thoáng động lòng vì đôi chân dài mạnh mẽ kiên cường, bởi vì tay này, chân này, là nàng đã cố hết sức không ngừng tay, thức vô số đêm, vất vả lắm mới khâu lại được.

Ngón tay của nàng dọc theo những vết thương mà nàng cố công may vá, mềm nhẹ lướt trên người hắn, tinh tế thưởng thức kiệt tác của chính mình. Lúc đó nàng dùng bạch phát ngân trâm cùng dương chi tuyến( kim bạc và chỉ vàng ), từng chút từng chút may lại cho hắn, nối lại gân cốt , tổng cộng khâu một ngàn mũi khâu , mỗi một mũi khâu là nàng đã dốc hết tâm sức vào đó!

“ Đừng chạm vào ta! Nhện góa phụ đen*! Ngươi là dâm phụ vô sỉ nữ nhân, chỉ cần ta còn có một hơi thở, nhất định đem ngươi bầm thây vạn đoạn! ” ( * Nhện góa phụ đen : loài nhện sống ở Châu Phi, sau khi giao hợp liền ăn thịt bạn tình )

Nàng nhíu mày kháng nghị.” Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi , cô nương ta chưa lập gia đình, không phải quả phụ.” thật không rõ, nam nhân này sao lại kêu nàng nhện góa phụ đen a?

“ Ngươi lấy hết quần áo của Lão Tử! Ở trên người ta sờ loạn, lại lấy tra tấn ta làm vui, sao thiên hạ lại có loại phụ nữ xấu xa độc phụ này !” Long Khiếu Thiên hận chính mình đôi mắt nhìn không thấy, không thấy được dáng vẻ của đối phương .

Ngày ấy, hắn ở trên đường đã bị người của Ngọc Linh Cung mai phục công kích. Bởi vì Ngọc Linh Cung chính là tà môn giáo phái nguy hại võ lâm, bởi vậy hắn lấy sức lực của một người đấu cùng mấy trăm người của Ngọc Linh Cung , đem đối phương chém giết hầu như không còn! Nhưng, tuy hắn võ công rất cao, chung quy cũng là người , cũng có lúc tình trạng kiệt sức .

Lúc hắn vung kiếm chặt đầu đối thủ cuối cùng , tên kia trở đao chăt đứt một cánh tay của hắn, thân mình đã tê rần, thậm chí tuy thiếu một tay một chân , chỉ có thể dùng chút sức tàn và ý chí sinh tồn của mình cố rời đi, sau đó, ở nửa đường toàn thân đẫm máu rồi ngã xuống. Hắn biết chính mình sắp chết, cũng cảm thấy may mắn chính mình được chết oanh oanh liệt liệt, diệt trừ mối họa lớn của võ lâm, đáng giá !

Nhưng mà , hắn không chết, còn rơi vào trong tay của nữ nhân này, bị nàng dùng dây trói lại trên giường , lột hết quần áo hắn , dùng thủ đoạn tra tấn hành hạ , đối phương khẳng định chính là Ngọc Linh Cung – nữ ma đầu nhện góa phụ đen! Bởi vì cách nàng ta tra tấn nam nhân thật giống lời đồn đại.

Thi Dược Nhi càng cau mày chặt hơn , nhẹ giọng nói: “ Không thoát quần áo của ngươi, làm sao chữa thương? Không chạm vào thân mình của ngươi, làm sao xoa thuốc? Thân hình nam nhân ta đã từng thấy qua, có gì ghê gớm lắm đâu ?”

Nàng thuở nhỏ đã đọc sách thuốc cùng dược thảo kinh, cấu tạo thể trạng của nam nhân sách thuốc đều chỉ dẫn rành mạch, còn đem từng chi tiết trên thân thể của nam nhân chỉ dẫn rành mạch. Nàng từng xem qua rồi , cho nên không có gì đáng ngại cả , hơn nữa nàng thuở nhỏ sinh trưởng ở Tiên Sơn, hoàn toàn không chịu lễ giáo của thế tục trói buộc, không hề có quan niệm nam nữ thụ thụ bất thân.

Đối với nàng mà nói, nam nhân khi thoát hết quần áo cùng với động vật bị cạo sạch lông là giống nhau .( Sặc )

Long Khiếu Thiên nghe xong, càng chắc chắn đối phương dâm đãng vô sỉ, ai cũng có thể làm chồng, không phải là yêu nữ là cái gì? Huống hồ nàng chẳng những lấy hết quần áo của hắn, để mặc hắn nằm trên giường một cách trần trụi . Từng là nam nhân nam tính oai dũng , giờ thì thật giống như những tên đầu đường xó chợ !

“ Dâm phụ! Dâm phụ! Dâm phụ!”

Hắn liên tiếp chửi rủa làm cho nàng nhíu mày. Người này miệng thực không sạch sẽ, nếu là bình thường, nàng sớm làm cho hắn biến thành câm điếc , nhưng vì muốn hiểu biết được đặc tính của đan dược , nàng cần hắn nói, nên phải ráng nhẫn nại .

Nàng không thèm quan tâm đến hắn đang la hét, chỉ chăm chú nhìn vào lọ thuốc mới chế tạo , chuyên tâm nhìn những vết khâu trên người hắn , nhẹ nhàng lau thêm một lần thuốc nữa , là nàng mất ba năm tìm hiểu, mới hầm chế thành linh đan diệu dược này.

Mỗi ngày, nàng quan sát dược tính một ngày một ngày biến hóa, dùng đôi tay xinh đẹp của nàng ghi chép tất cả những phản ứng của thuốc .

Thuốc này đang ở trong giai đoạn thí nghiệm , phải thí nghiệm trên cơ thể người thật mới biết có hiệu nghiệm hay không , nhưng là, có tác dụng phụ .

Tay của nàng lại sờ nhẹ trên ngực của hắn , chạm vào bộ ngực rộng lực lưỡng của người luyện võ có chỗ sưng to , nàng còn dùng ngón trỏ, tại nơi sưng to ấy ấn nhè nhẹ, thử xem độ co dãn của chúng nó.

“ Cỏ Tuyết Sơn Tử này tuy có tác dụng giảm nhiệt, liền da , nhưng lại làm bộ ngực này nở nang quá ……” nàng trong miệng thì thào nhớ kỹ, cầm lấy bút lông dê ghi chép vào sổ tay để lưu lại.

“ Ngươi rốt cuộc đã cho ta ăn cái gì! ”

“ Đừng ầm ỹ nha, mạng của ngươi là ta cứu trở về , cho ta mượn tạm thân mình của ngươi, xem như báo ân thôi.” Nàng nói như chuyện ấy là hiển nhiên, còm cảm thấy hắn đã chiếm tiện nghi của nàng ! Có bao nhiêu người cầu thuốc hay của nàng , còn cầu không được à .

Long Khiếu Thiên từ lúc sinh ra đến giờ, chưa bao giờ giận dữ như hôm nay , giống như một mãnh thú không thể kiềm chế điên cuồng hét lên: “ Ta không thể không giết ngươi ! ”

“ Giết ta? Ngươi ngay cả mặt mũi của ta như thế nào cũng không biết, làm sao giết ? ”

Người này tính tình cũng thật táo bạo, nếu cặp mắt kia không bị thương cũng dám phun lửa lắm a.

Nàng dùng bút viết thật từ tốn , từng chữ từng chữ đem nội dung cuộc thí nghiệm ghi vào sổ tay . Bản ghi chép này , nàng đăt tên nó là “ Thi Thị Dược Thảo Kinh ” , bên trong ghi lại những kinh nghiệm luyện dược nhiều năm của nàng , quá trình, tài liệu, phối chế, cùng với các loại tên thuốc , là tâm huyết bao năm của nàng , nàng xem nó còn quan trọng hơn sinh mạng của nàng .

Long Khiếu Thiên toàn thân khổ sở giống như bị lửa đốt , ngực cũng căng lên như sắp vỡ toang, trên người giống bị một cây đao từng nhát, từng nhát chém vào , quả thực sống không bằng chết!

“ Ngươi…… Ta muốn uống máu ngươi , ăn …… thịt ngươi ! ”

Đừng ầm ỹ, ta đang nghiên cứu mà, ta cũng không muốn cho bộ ngực của ngươi to như vậy , kỳ quái…… Chẳng lẽ ta dùng thuốc không đúng liều lượng ” Nàng lắc đầu , tự hỏi mỗi một loại dược tính, lạnh nóng hài hòa , âm dương đều phối hợp mà .

Bạ.n .Đa.ng. Đ.ọc. T.ru.yệ.n .Tạ.i .We.bs.it.e .Tr.uy.en.Gi.Cu.ng.Co..c.om.

Nàng bỗng dưng tỉnh ngộ ── đúng rồi, cỏ Tuyết Sơn Tử này sinh trưởng ở Tuyết Sơn, nhiều năm đóng băng, quá mức âm hàn, đối với thể trạng của nam nhân, âm dương không điều hòa, âm mạnh hơn dương, nên mới làm bộ ngực phì to như vậy .

Nghĩ thông suốt, nàng vội vàng một lần nữa pha chế dược thảo, đem liều lượng sửa đổi, sau đó nghiền nát, ép hắn ăn vào. Nhưng này nam nhân ương ngạnh này lại không chịu hợp tác, cắn chặt răng , dám không chịu dùng, nàng thở dài, đành phải lấy tay đăt ở trên mũi hắn, nắm.

Nàng lẳng lặng chờ, chờ hắn nhịn không được , tự nhiên sẽ há mồm hô hấp.

Nhưng ngoài dự tính của nàng , nam nhân này nhịn thở rất lâu , dám không chịu há mồm, cho dù sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, miệng vẫn cắn chặt như trước, ngậm lại giống như con Trai ngậm ngọc vậy .( con Trai : một loại sò biển , trong miệng có ngọc trai )

Nàng tò mò nhìn hắn, mới phát hiện ra gương mặt của hắn chuyển sang xanh tím, giống người sắp chết .

Nam nhân này thà chết , cũng không chịu hé miệng ra để thở. Bất đắc dĩ, nàng buông tay ra, bởi vì người đã chết, đối nàng không còn tác dụng .

Thấy mũi được bỏ ra , Long Khiếu Thiên gấp gáp hít luồng không khí vào , bởi vì không muốn đối phương thực hiện được ý đồ, đôi môi mím chặt kia giương lên nụ cười chế nhạo .

“ Mở miệng được không? Uống thuốc này vào bộ ngực của ngươi sẽ không sưng nữa . ”

“ Hừ ! ”

Hắn bỏ qua không tin nàng, kiên quyết không chịu uống thuốc bột hoặc thuốc viên gì cả , bất luận nàng khuyên bảo như thế nào vẫn kiên quyết ngậm chặt miệng.

“ Ngươi thật sự không chịu hé miệng sao? ”

“ Hừ ! ”

Hắn thà chết chứ không chịu khuất phục, khuất phục thì còn gì chí khí nam nhân ! Hắn ngay cả chết còn không sợ , nàng còn có thể làm gì hắn ? Càng không tin nàng có cách gì để bắt hắn mở miệng !

Thi Dược Nhi lắc đầu.” Ai, đành phải như thế .”

Nàng thướt tha uyển chuyển hàm xúc, đưa bàn tay mềm mại lên, trên ngón tay xuất hiện một cây trâm lớn, hướng vào huyệt đau ở cổ hắn, châm xuống ──

Tiếng rít gào rống giận làm gian phòng nhỏ rung chuyển lần nữa , làm chim chóc trong phạm vi năm trăm dặm hoảng sợ bay lên , vang vọng phía chân trời.( maytrang : Hic, cái này nguyên văn, hem chém gió, nhưng thấy hơi quá )

Sát!

Sát!

Sát!

Hắn không thể không giết nàng, không thể!

Long Môn bảo, thiên hạ đệ nhất bảo, trên giang hồ không người không biết, không người không hiểu! Long Khiếu Thiên thân là Long Môn bảo đại bảo chủ, ngay thẳng hào sảng, nghĩa bạc vân thiên, các nhân vật võ lâm trên chốn giang hồ ai ai cũng kính trọng.

Không thể tưởng được nay bị trọng thương, rơi vào trong tay một kẻ tiểu nhân , tìm đủ mọi cách nhục nhã hắn.

Đại trượng phu có cái chết nặng tựa thái sơn, có lúc nhẹ tựa lông hồng, hắn không sợ chết, cũng tuyệt đối không thể để người khác làm nhục.

“ Ngươi tốt nhất nên giết ta, nếu không chỉ cần ta sống một ngày, tuyệt không sẽ bỏ qua ngươi! ”

Hắn giống như một mãnh thú điên cuồng, toàn thân đều toát ra sát khí , gân xanh nổi hẳn cả lên , trong đầu không biết đã tưởng tượng hình ảnh của nàng bị hắn chặt thành mấy khúc, mấy đoạn.

“ Ta nhất định sẽ đem từng miếng, từng miếng da của ngươi lột xuống , Sẽ đem từng khúc, từng khúc xương của ngươi rút ra ! ” Lời hăm dọa nói chưa xong , Long Khiếu Thiên đột nhiên cảm thấy nữa thân dưới đau đớn khó chịu .” Ngươi, ngươi…… Ngươi cho ta ăn cái quái quỷ gì ?’’ Vừa mới bị nữ ma đầu này làm cho há miệng ra, nuốt vào một muỗng thuốc , thân hình bây giờ bỗng dưng có biến chuyển làm hắn vừa hận, vừa sợ.

“ Thân mình của ngươi thuần âm, ta cho ngươi thêm chút thuốc tăng thêm dương khí .” Nàng nói nhỏ, mở to một đôi mắt đẹp quan sát .”Ngươi có cảm giác như thế nào ? ”

“ Vương bát đản ! Nóng…… Nóng chết đi được ……”

Thi Dược Nhi gật gật đầu, sau đó dùng bút ghi vào sổ, thì thào :” Sau khi ăn vào , không đến một khắc, sẽ có cảm giác khô nóng …… Ừ, ngoại trừ khô nóng còn gì khác không ? ”

Long Khiếu Thiên trả lời, là ân cần thăm hỏi liên tiếp tổ tông mười tám đời của dòng họ nhà nàng bằng những từ ngữ thô tục , nàng vẫn nhàn nhã ung dung, dùng bút ghi lại những kinh nghiệm thu được.

“ Thuốc này làm cho thần trí không tỉnh táo , hồ ngôn loạn ngữ , giống như chó dại cắn càn …. ”

Hắn quả thực tức đến mức muốn hộc máu! Nếu thật có thể hộc máu mà chết thì thật tốt, ít nhất không cần chịu loại nhục nhã như thế này.

Không bao lâu, khối thịt sưng to kia quả nhiên dần dần tan đi , Thi Dược Nhi mừng thầm vì cảm thấy mình đã dùng đúng thuốc , trong mắt bất chợt nhận ra điều gì , đôi mày cong lại nhướng lên, nhìn chăm chú vào cái đang vươn cao, nhúc nhích . ( maytrang : Đố ai biết “cái vươn cao” ấy là gì đấy *cười nham nhở * )

Đôi mắt trong veo như mặt nước hồ, nhìn chăm chú vào thứ vừa phát hiện không khỏi sửng sốt , đôi bàn tay trắng muốt lại cầm bút lên chậm rãi viết miệng lại thì thào : “ Thuốc này cũng có tác dụng tráng dương nữa a…. ”( tráng dương : giống như xuân dược hiểu cái ta ám chỉ chưa, *chỉ chỉ lên trên * )

“ Ngươi tốt nhất nên thành tâm cầu khẩn với ông trời là đừng bao giờ rơi vào tay ta. ”

Nam nhân này từ nãy đến giờ vẫn luôn gào thét rít gào, gầm rú giống như dã thú, lại đột nhiên trở nên bình tĩnh lạ thường , lời nói hiện tại cũng trở nên âm trầm , làm Thi Dược Nhi bỗng muốn rùng mình .

Lúc hắn la hét dữ tợn nhưng nàng không sợ, nhưng khi hắn trở nên im lặng như thế , nàng bỗng dưng muốn lạnh cả người.

Người này cho dù bị thương, tay chân bị trói , vẫn tràn ngập khí thế khiếp người . Có thể nói , nếu nam nhân này không bị thương , chỉ cần hơi thở nguy hiểm của hắn , e là mãnh thú cũng phải hoảng vía mà tránh xa.

Bây giờ giọng nói âm trầm như thế, làm nàng thấy lạnh toát sống lưng ……

Nàng lắc đầu, theo bản năng muốn phớt lờ đi cảm giác này ! Khi mình giải phẩu xác chết của động vật mà còn không sợ, tại sao lại sợ tên nam nhân hoàn toàn không có năng lực phản kháng này ?

Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nếu để nam nhân nằm tênh hênh như thế này, quả thực không được lịch sự cho lắm , hơn nữa nếu bị cảm lạnh sẽ không tốt, tốt nhất nên lấy cái gì che hắn lại …… Vấn đề là, nơi này không phải dễ tìm được cái gì to lớn để mà che hắn a.

Nàng nhìn đông ngó tây , nhìn toàn bộ xung quanh gian phòng cũ nát này , không cái gì có thể xài tạm cho vật to lớn ấy.

“ Đừng nói là ta đối với ngươi không tốt a, trong phòng duy nhất chỉ có một ấm trà, cũng đem cho ngươi dùng luôn nè, che nó lại .”

( maytrang : Aaaaaa…. Phụt máu mũi… * xỉu * )

Nói xong đem ấm trà úp ngược lại vào cái vật hùng dũng hiên ngang chống trời kia, ừ , quả nhiên thuận mắt hơn thật.( * vẫy vẫy*, chịu hết nổi )

Răng rắc ── Răng rắc ──

Long Khiếu Thiên tay nắm chặt lại thành quyền, mấy khớp ngón tay bấu chặt lại , phát ra âm thanh rợn người , toàn thân nổi gân xanh, mặt đỏ phừng lên như máu , như sắp chảy hết ra ngoài .

Hắn, thật sự nổi giận rồi !

Nàng một lần nữa đắn đo phân lượng, một ít thuần âm, một ít thuần dương, hỗn hợp trộn lại khuyên hắn uống thuốc .

“ Thuốc lần này hoàn toàn không có vấn đề, ngươi uống xong sẽ không còn chỗ sưng to sưng nhỏ nữa . ”

Vốn tưởng rằng nam nhân sẽ phản kháng, phải tốn công sức lắm mới ép hắn ăn vào được , nhưng thật ngoài ý muốn , hắn lại thuận theo nuốt vào .

Chắc là biết muốn phản đối cũng không được, nên mới ngoan ngoãn đây mà . Nàng nghĩ.

Nhưng mà, nàng vừa định rút tay về, bỗng bị một bàn tay cứng như sắt nắm chặt không buông.

Nàng muốn tránh thoát, nhưng hắn nắm chặt cứng không buông, tình huống kế tiếp làm nàng phải trợn to mắt, há hốc mồm ──

Những xích sắt được cột trên người Long Khiếu Thiên , bỗn dưng đồng loạt rơi xuống đất nghe loảng xoảng , và cái thân mình khổng lồ kia cũng chậm rãi ngồi ngồi dậy. Hắn giống như hiện thân của ma quỷ đến từ âm tào địa phủ nhe răng trợn mắt, những vết thương trên mình hắn chưa lành da, rỉ ra những giọt máu tươi từng giọt, từng giọt chảy xuống làm ướt đỏ cánh tay trắng muốt của nàng.

Cho dù nàng bình tĩnh như thế nào, cũng bị cảnh tượng đẫm máu trước mắt làm cho bản thân rùng mình sởn ốc.

Nàng muốn vùng dậy muốn chạy trốn, ngược lại càng chọc giận hắn thêm, bàn tay to bè của hắn vươn ra, ôm chặt nàng vào lòng.

“ A ! “ Nàng mặt hoa biến sắc, đỏ bừng hai má chạy dần từ mang tai lan dần xuống cổ.

Nàng hoàn toàn không để ý đến thân thể trần như nhộng của hắn, bây giờ hắn lại đánh lén nàng ôm nàng chặt chẽ vào trong ngực của hắn.

“ Lần này ngươi trốn không thoát rồi! ”

Hàm răng hắn nghiến lại ken két gầm gừ vào sát tai của nàng, hắn nhấn mạnh từng từ từng từ, giống như âm thanh của quỷ sứ đến đòi mạng chứa cơn tức giận đang sôi sục trong lòng hắn , làm vành tai nàng như muốn phát hỏa .( maytrang : Híc, em sợ anh này rồi a…)

Cái lưng mềm mại của nàng dán sát vào trong bờ ngực cứng rắn của hắn , bàn tay to cứng của hắn tiềm ẩn sức mạnh khủng khiếp , giống như muốn một phát cắn xé nàng , gắt gao xiết mạnh cái eo nhỏ nhắn của nàng vào người , cả người hắn toát lên một sức mạnh đáng sợ , giống như dã thú đã chộp được con mồi đang giương nanh muốn uống máu .

“ Buông ! ”

Nàng vô cùng hoảng sợ đồng thời cũng cảm nhận được mùi hương nam tính cùng những cơ bắp mạnh mẽ , đánh sâu vào cảm quan của nàng ; Mùi hương của nam nhân cùng với sức lực mạnh mẽ đang vây quanh nàng !

Trong đầu nàng lại dâng lên những cảm xúc quái dị, khi tiếp xúc với thân thể mạnh mẽ nóng bỏng của hắn, dần dần cảm thấy trở nên thân thuộc …… Bởi vì hắn đang ôm chặt lấy nàng, nên không khỏi ấn nàng chạm mạnh vào bộ phận cứng rắn phía dưới thân hắn.

Cảm nhận được sự kinh hoàng sợ hãi của nàng, đôi môi kia nhếch lên nụ cười , cười đến tà ác.

“ Bây giờ mới biết sợ hãi sao, đã muộn rồi ! ” giọng điệu lạnh lẽo đầy uy hiếp , phát ra nồng đậm mùi máu tươi .

Trong lòng cảm nhận được đang ôm một thân thể mềm mại cùng với những đường cong quyến rũ co dãn vừa khít với thân mình hắn , hắn vừa ôm, liền hiểu được thân thể của yêu nữ này thật nóng bỏng, mê hoặc lòng người.

Thân hình nóng bỏng như thế này cùng với sắc đẹp đầy mị lực câu dẫn nam nhân , làm cho các nạn nhân nam trước kia đều rơi vào cái bẫy của nàng ta, chết vì loại tra tấn nhục nhã như thế này ?

“ A, đừng sờ loạn ! ” Nàng xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, bởi vì bàn tay to của hắn đang ở trước ngực nàng sờ mó lung tung , chạm đên nơi tròn trịa mềm mại mà chưa từng có ai chạm đến.

Nhưng nàng càng hoảng sợ , chính là càng làm tăng thêm sự hứng thú cho hắn, nàng nói không cần sờ loạn, hắn lại càng muốn sờ loạn, còn muốn mò hoàn toàn ── Bàn tay trái to lớn đưa lên sờ vào bên tròn trịa của nàng mà không chút thương hương tiếc ngọc.

“ A! Ngươi…… Ngươi…… ”

“ Đây không phải là thứ ngươi thích thú sao? ”

Hắn hung tợn nói , gương mặt dán sát vào gò má mềm của nàng, bên tai nàng gầm gừ những lời lẽ hạ lưu để nhục nhã nàng.

“ Ngươi không phải là thích để nam nhân hầu hạ sao, bây giờ lại giả vờ thanh cao, hưởng thụ trò chơi mà ngươi đã giăng ra đi . Dâm phụ . ”

Hắn biết là hắn đã mạnh tay làm đau nàng nhưng hắn muốn làm như vậy, mấy ngày nay được đối phương “ chiếu cố” tốt , hắn đương nhiên phải báo đáp nàng nhiệt tình , phải để nàng cảm nhận sự sợ hãi của con mồi trước khi chết. Hô hấp của nàng càng hỗn loạn, hắn càng vui vẻ, sung sướng khi nghe tiếng tim nàng đập loạn xạ run rẩy của nàng. Hắn vốn là danh môn chính phái, làm người quang minh lỗi lạc, nếu không vì giận nữ nhân này đến mức muốn phát điên lên,thì sẽ không có những cử chỉ dã man đối với nữ nhân như thế này. Huống chi ở trong lòng hắn nàng ta đâu phải là nữ tử đàng hoàng thanh cao gì cho lắm, nàng ta chính là yêu nữ Ngọc Linh Cung Chủ danh chấn giang hồ.

Từ lúc sinh ra đến giờ Thi Dược Nhi chưa từng có ai dám đối với nàng thất lễ, huống chi nhục nhã nàng như thế này ! Nam nhân này chẳng những sờ soạng thân thể của nàng còn làm đau nàng, làm nàng vừa thẹn vừa giận , thoáng chốc lệ nóng dâng lên đầy trong mắt , lần đầu tiên rơi xuống thành dòng trên mặt nàng như những hạt châu.

Long Khiếu Thiên giật mình dừng tay lại , cảm thấy kỳ quái vì sao bên khóe môi hắn ướt nước , còn cảm thấy mặn mặn , dường như là…… Nước mắt?

Đó là nước mắt của nàng .

Hắn trong khoảnh khắc thoáng dừng tay , vì những giọt lệ của nàng mà trong lòng do dự, nhưng rất nhanh , hắn khinh bỉ sự phân vân của mình .

“ Dâm phụ, ngươi lại muốn giở quỷ kế gì ra nữa ? Đừng tưởng rơi vài giọt nước mắt sẽ tranh thủ được sự đồng cảm của nam nhân ! ”

Nữ ma đầu giết người vô số, trên trời dưới đất đều oán hận, chết ngàn lần cũng không đủ.

Nha! Nàng hận hắn đến chết, sớm biết như thế nàng đã không cứu hắn cho hắn phơi thây ngoài hoang dã đi, cho sói hoang ăn xác hắn luôn !

Bỗng dưng , Long Khiếu Thiên cảm thấy một trận choáng váng mơ hồ , hoài nghi nhìn xuống tên yêu nữ này, thế nhưng ──

“ A aaa ── Chết tiệt !”

Hắn hét lớn một tiếng, buông lỏng vòng tay đang ôm nàng , thống khổ ngồi xổm xuống thân mình, gương mặt xanh mét mà dữ tợn.

Ả yêu nữ này đáng bị bầm thây trăm mảnh , dám công kích hắn phía dưới?!

Thi Dược Nhi giãy mạnh tránh thoát , lập tức né ra, chưa kịp đến cạnh cửa, liền té ngã xuống . Nàng hoảng sợ trừng mắt ra phía sau, thấy cổ chân của mình bị một bàn tay cứng như sắt nắm lấy.

“ Kỹ nữ!”

Hắn mắng to , phải sớm biết nữ nhân này âm ngoan hiểm độc , tâm địa độc ác, đương nhiên ngay cả quần áo đều dính độc.

Thi Dược Nhi mặt mày tái nhợt. Ông trời! Người này khí lực thật lớn, nàng giãy như thế nào cũng tránh không thoát, người này chác chán đến tám phần sẽ giết nàng, hơn nữa…… Hắn như thế nào còn không có ngã xuống?

Toàn bộ quần áo của nàng dùng nước thuốc mê hồn thảo ngâm bảy ngày bảy đêm , trừ phi trước đó ăn giải dược vào , nếu không chỉ cần ôm lấy nàng , dược tính sẽ ngấm lần lần vào làn da , trong nháy mắt sẽ ngã xuống , nhưng đối phương chẳng những chưa có ngất xỉu , ngược lại đối nàng ra tay nhục nhã, bây giờ lại giống như ác quỷ đang đòi mạng, chậm rãi trườn về hướng nàng.

Nàng hoảng sợ vừa đấm vừa đá, nhưng vẫn không thoát, cổ chân trơn bóng lại bị bàn tay sắt của hắn nắm thành bầm tím , bóng dáng cao lớn che khuất thân hình của nàng, còn vươn tay nắm chặt sau gáy của nàng .

Bây gời hắn lại nổi cơn lôi đình thịnh nộ không khác gì mãnh thú , nàng nghi ngờ người này có đem nàng xé ra thành trăm mảnh cũng chưa thỏa mãn, bởi vì những biểu lộ giận dữ trên mặt hắn như muốn ăn tươi nuốt sống nàng , ở rồi ngã xuống phía trước, hắn cũng muốn bị hủy nàng.

“ Đừng mà …… Mặc thạch! Mặc thạch!”

Nàng thất thanh kêu tên Mặc thạch , đã quên nàng vừa ra lệnh cho Mặc Thạch đi săn thú, giờ chắc hắn chưa thể trở về.

Nàng càng lúc càng cảm thấy khó thở, ý thức càng ngày càng mơ hồ, dần dần rơi vào một mảng tối đen kịt.

Nàng càng lúc càng cảm thấy khó thở, ý thức càng ngày càng mơ hồ, dần dần rơi vào một mảng tối đen kịt.

Nhị bảo chủ Long Tường Vân, là người đứng thứ hai trong bảo , diện mạo của hắn cùng đại ca Long Khiếu Thiên hao hao giống nhau, nhưng so với sự uy vũ dũng mãnh của đại ca hắn thì hắn có tác phong của người trí thức hơn.

Hôm qua, phái thám tử ra ngoài hồi báo trở về, rốt cuộc đã tim được đại ca đã mất tích ba tháng trời ,toàn thân hắn đều bị thương, hắn vội thông báo trên dưới tất cả những người trong bảo tìm vị đại phu giỏi nhất về chữa thương cho đại ca hắn.

May mắn là ngoài mất máu và thể chất hư nhược, đại ca không còn gì đáng lo.

Long Tường Vân đi vào nội sảnh, thấy biểu muội Lí Thu Sương đang đút thuốc cho đại ca .

“ Đại ca, hôm nay có khá hơn chút nào không? ”

Nghe được tiếng của nhị đệ,Long Khiêu Thiên ngẩng đầu lên , giọng nói lạnh trầm : “ Đại phu đâu? ”

“ Đã phái người đi mời , rất nhanh sẽ đến. ”

“ Sao chậm vậy . ”

“ Băng vải này phải ba ngày mới được tháo xuống. ”

Hắn nhắc nhở đại ca.

Long Khiếu Thiên nhếch môi mĩa mai , hiển nhiên có chút không kiên nhẫn.

“ Phải chờ ba ngày, cái tên đại phu Mông Cổ kia có chẩn đoán nhầm hay không ? ”

“ Cao đại phu là danh y mấy đời rồi, ngay cả hoàng thân quốc thích cũng nhường ông ấy ba phần. ”

Long Khiếu Thiên hừ một tiếng, đối với câu trả lời này cực kỳ không hài lòng.

“ Đại biểu ca, ngươi đừng vội, sức khỏe mới là quan trọng nhất. ” Lí Thu Sương nói nhỏ, vươn bàn tay nhỏ nhắn lau đi, nước canh dính trên khóe môi của biểu ca , vẻ mặt cố che dấu tình yêu dành cho biểu ca.

Long Khiếu Thiên đã sớm thử qua vận hành nội lực, cảm thấy chính mình so với hôm qua tốt hơn nhiều, giờ phút này, hắn chỉ chú ý một sự kiện ──

“ Yêu nữ kia đâu ? ”

“ Vâng lời của biểu ca, còn đang nhốt tại đại lao. ”

Gương mặt củaLong Khiếu Thiên bỗng chốc lạnh như băng , chỉ cần nghĩ đến nữ nhân kia dùng đủ loại cực hình tra tấn hắn , lửa giận liền bừng lên . Lúc ấy, hắn vận nội lực, đem mê dược bức hết ra ngoài, cũng may cái yêu nữ hạ không phải là độc dược, sau nửa canh giờ, liền đem dược tính bức ra bên ngoài cơ thể, dựa vào ý chí sức lực còn sót lại, mang theo yêu nữ về tới Long Môn bảo.

“ Có thể tra ra đồng bọn của hắn không ? ”

“ Có hỏi, nhưng … ”

“ Ả không chịu nói phải không? Yêu nữ thập phần ương ngạnh, từ đầu đến cuối không chịu nói ra , nơi ở của Ngọc Linh Cung, nếu còn không tra ra được gì thì đem gân tay gân chân của ả chặt đứt hết đi, để ả sao này không còn dùng độc hại người khác.

“ Này …. ”

“ Cẩn thận chú ý không cho cô ta có cơ hội tự sát, ta sẽ không để cô ta chết dễ dàng như vậy. ”

Hắn phát hiện dường như nhị đệ hắn đang do dự muốn nói gì, hỏi :

“ Nhị đệ phát hiện cái gì không ổn, nói thẳng.”

“ Dạ đại ca …… Trên thực tế, ta nghĩ, vị kia cô nương cũng không phải là nhện góa phụ đen. ”

Long Khiếu Thiên ngừng nói , nhíu mi.

“ A ? Nếu không phải, thì cũng là yêu nữ của một tà phái nào đó. ”

Long Tường Vân khụ khụ, nói thêm sau khi có thể chen vào .

“ Ý của ta muốn nói là, nàng không giống như người của Ngọc Linh Cung”

“ Không giống? ” Long Khiếu Thiên hừ một tiếng.

“ Nhưng thủ đoạn của nàng ta, giống đến mười phần ! ”

Hắn sẽ không bao giờ quên, nữ nhân này đã đối xử với hắn như thế nào , sử dụng độc ở trên người hắn , làm lục phủ ngũ tạng của hắn đau đớn đến không thể chịu đựng nổi , lấy ép buộc hắn làm vui, hoàn toàn chắc chắn đó là thủ pháp tra tấn một cách tàn độc của bang phái kia .

“ Đại ca không chính mắt gặp qua nàng, cho nên không hiểu được, cô nương kia khí chất thoát tục, thanh tú động lòng người, hoàn toàn không có khí chất yêu tà của têu nữ Ngọc Linh Cung. ”

“ Hoang đường . ”

“ Đại ca?” Long Tường Vân hoảng sợ, không rõ đại ca tại sao đột nhiên lại tức giận như thế.

“ Thân là nhị bảo chủ của Long Môn bảo , em trai ta , nhưng ngươi lại dễ dàng bị nữ sắc mê hoặc! Bề ngoài có thể làm bộ, ngươi lại dễ tin người như thế ? ”

“ Đúng vậy , nhị biểu ca, yêu nữ kia cố ý giả vờ đáng thương thuần khiết đến mê hoặc ngươi, làm cho ngươi cảm thấy thương tiếc, trăm ngàn lần không thể mắc mưu nha.”

Lí Thu Sương cũng lên tiếng phụ họa, chỉ nghĩ đến Biểu ca đáng yêu của nàng bị yêu nữ kia tra tấn thành như vậy, liền tức giận không chịu nổi.

“ Dạ, đại ca.” Long Tường Vân cúi đầu, tiếp nhận sự quở trách của đại ca , không hề nói cái gì, nhưng trong lòng vẫn còn nghi vấn như cũ ; Hắn luôn tự cảm thấy mình có mắt nhìn người, cho dù nhìn cô nương kia về phương diện nào , đều cảm thấy nàng thật sự không giống như là người của Ngọc Linh Cung yêu nữ mà mọi người từng nói .

Nhưng hắn xưa nay đối với đại ca kính sợ, bởi vậy không dám cãi lại bước đi xuống .

“ Ngươi đã hỏi được gì rồi ? ”

“ Ngoài biết nàng ta tên gọi là Thi Dược Nhi ra, không hỏi thêm được gì….. ”

Long Khiếu Thiên hừ một tiếng.

“ Ngươi không dám dùng hình tra tấn nàng ta, vì thế làm sao tra ra được gì, ”

Long Tường Vân cười khổ, bởi vì bị đại ca đoán trúng, nhưng trong lòng cũng nhịn không được thầm nghĩ, đại ca chính là không tận mắt gặp qua cô nương kia , chờ cho đôi mắt của đại ca đỡ hơn , tự mình nhìn thấy , hắn cũng không tin đại ca có thể hạ thủ được! Nếu người thoát tục tuyệt trần như vậy lại biến thành yêu nữ hại người , vậy trong thiên hạ chắc chắn sẽ không tồn tại người nào là thánh nữ .( *híc, anh này yếu tim quá.* Thi Dược Nhi trợn mắt : mún ta hạ dược không? * bỏ của chạy lấy người * )

Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân đầy vội vã, một vị thủ hạ nghiêng ngả lảo đảo xông tới.

“ Đại thiếu gia, nhị thiếu gia, không tốt rồi ! ”

Long Tường Vân lập tức đi mở cửa, quát hỏi:

“ Có chuyện gì mà kích đông đến thế ? ”

“ Nhị thiếu gia, có người đột nhập địa lao. ”

“ Cái gì! ” Long Tường Vân khẽ biến sắc mặt, đang muốn chạy ra khỏi cửa, nhưng vừa mới nhấc chân lên thì có một luồng gió gào thét lướt qua người hắn, giành bay ra ngoài cửa trước hắn.

“ Đại biểu ca!” Lí Thu Sương thở hào hển , nàng kéo Long Khiếu Thiên lại không được , tức giận đứng dậm chân, chỉ có thể vội vàng thúc giục Long Tường Vân.

“ Nhị biểu ca, ngươi mau ngăn cản đại biểu ca nha ~~”

Long Tường Vân lắc đầu, cũng thi triển khinh công chạy đi .

Long Môn bảo uy danh oai dũng, được lập cách đây đã mấy đời , nghe nói thành trì của Long Môn bảo toàn được kiến trúc từ đá, được vận chuyển từ hướng tây bắc theo đường thủy xuống hạ lưu con sông.

Mỗi một tòa nhà giam của Long Môn bảo, tất cả đều làm bằng gang vô cùng vững chắc , không gì phá nổi, nhưng nay, thần thoại không gì phá nổi này, bị một nam nhân ngang tàng, cao to lực lưỡng đánh vỡ.

Nam nhân cao lớn này vừa xuất hiện, đã dọa mọi người sợ đến chết khiếp, không chỉ vì tướng mạo xấu xí đáng sợ của hắn., cùng với gương mặt đầy lông lá chạy dài đến cánh tay, những nơi không có y phục che khuất toàn là lông xù xì, mà là sợ sức mạnh kinh người của hắn.

Khí thế khiếp người , chỉ cần hắn trừng mắt liếc một ai đó đã dọa người ấy toàn thân toát mồ hôi lạnh.

“ Quái … Quái vật!” Có người hoảng sợ đến mức kêu lên thành tiếng.

“ Giết chết quái vật.”

“ Giết chết hắn! ”

Chung quanh chỉ nghe những tiếng thét to nhưng không một ai dám tiến lên, bởi vì đã gặp qua sức mạnh của hắn , mỗi người đều run sợ trong lòng , sử dụng kiếm chỉ vào nam nhân khổng lồ này nhưng không một ai dám bước tới ngăn cản , chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn dùng hai cánh tay to lớn cứng như sắt, bẻ đôi chắn song được làm bằng gan đặc thành vòng cung to lớn.

Thi Dược Nhi chậm rãi từ chắn song được bẻ đôi ấy thướt tha đi ra.

Nam tử to lớn như quái vật, giống như dã thú được thuần hóa khi nhìn thấy chủ nhân, nhẹ nhàng cúi người xuống , cho chủ nhân có thể yên ổn ngồi trên vai hắn .

Thi Dược Nhi dụi vào trong lòng của Mặc Thạch, bàn tay nhỏ bé sờ sờ trên gương mặt thô ráp dễ sợ của hắn, nở ra nụ cười nhẹ , nói nhỏ: “ Mặc Thạch, ta biết ngươi nhất định sẽ tìm được ta, chúng ta rời nơi quỷ quái này đi. ”

Mặc Thạch đem chủ nhân bảo hộ trong ngực , đứng lên bước đi một cách bình thản giữa trận chiến, khi ra khỏi địa lao, cũng không có người chống đỡ được hắn.

“ Yêu nữ, trốn chỗ nào! ”

Thi Dược Nhi quay đầu lại, hít vào một ngụm khí lạnh.

Lại là nam nhân đáng sợ này , cho dù hắn vẫn không nhìn thấy gì , nhưng vẫn có thể đoán định chính xác vị trí của nàng, hướng nàng hừng hực đánh tới, nếu không có bị thương, đối phương nhất định sẽ đánh ngã Mặc Thạch ?

Nhưng khi nghĩ đến đối phương đã từng vô lễ sờ loạn trên thân thể của mình , trên gương mặt thanh nhã tuyệt mỹ bỗng ửng đỏ lên vẻ giận dữ. Cái tên nam nhân đáng giận này , không dạy dỗ hắn là không được ! Vì thế, nàng quay mặt về hướng hắn, nhẹ nhàng thổi một hơi nhẹ.

Một loạt bột phấn không mùi không sắc bay về hướng Long Khiếu Thiên, nàng khóe môi gợi lên nụ cười nhẹ , bên tai Mặc Thạch nhẹ giọng nói : “ Đi thôi! ”

Nghe được mệnh lệnh của chủ nhân, Mặc Thạch càng ra sức vận công chạy nhanh hơn , ngay lập tức đã bỏ lại bọn họ sau lưng hơn mười trượng.

Long Khiếu Thiên lập tức cảm thấy có gì đó không đúng, hắn vội nhảy lộn nhào về phía sau, kinh hoàng cảm thấy toàn thân phát đau, cái cảm giác quen thuộc lại tới nữa…… Cản giác nóng rực như thế này, hắn đã từng chịu qua.

“ Đại ca! ” Nhị bảo chủ của Long Môn bảo chạy nhanh đến giúp đỡ đại ca.

“ Mau đuổi theo, không thể để cho yêu nữ chạy thoát! ”

“ Đại ca, miệng vết thương của ngươi lại đổ máu , phải ── di? Đại, đại ca…… Ngươi như thế nào……”

Nghe được tiếng của nhị đệ đầy vẻ kinh hoàng, Long Khiếu Thiên lập tức có cảm giác không tốt .” Làm sao vậy? ”

“ Đại ca…… Ngươi, bộ ngực của ngươi ……”

Long Khiếu Thiên đưa tay lên ngực sờ thử , lập tức mặt mày biến sắc , bởi vì hắn bộ ngực hắn mọc lên hai khối thịt sưng to.

Không cần hỏi, này đương nhiên là yêu nữ lúc gần đi, đưa cho hắn đại lễ.

Hắn bừng bừng lửa giận nghiến chặt răng, lửa giận càng lúc càng dâng cao không thể vãn hồi.

Hắn oán hận thề, cho dù lên trời hay xuống mười tám tầng địa ngục , hắn cũng sẽ đem nàng bắt trở về!

“ Thi ── Dược ── Nhi ── ”

Tiếng gầm gừ vang lên như sấm nổ giữa trời xanh, điếc cả tai, vang thật xa, thật lâu không dứt.

Loading...

Xem tiếp: Chương 2

Loading...