41 Nhờ sự chỉ dẫn của Carol, Hana đã nhận diện được gương mặt của lão bá tước già và ngay sáng hôm sau, cô lập tức bắt đầu kế hoạch. Cô cố tình chạm mặt lão rồi gây ấn tượng.
42 Họ nhanh chóng đến được cửa ra nhưng lại gặp một sự cố nho nhỏ. Cả bọn đâu có ngờ rằng ra ngoài cũng cần có mật khẩu. Cũng giống như lúc vào, Hana giẫm mạnh lên cái ô gạch có màu hơi khác ở góc tường và cũng kéo nó ra nhưng lần này họ chỉ có hai sự lựa chọn mà hai khung này lớn hơn ba khung kia nhiều, đủ để đặt chân vào.
43 -Tất cả dừng tay. - Lão Robinson hét lớn làm mọi người -Gì vậy lão già? Đang đánh nhau vui mà tự nhiên lão kêu dừng là sao?- Karry bực tức-Này cô gái trẻ, cô có thể vui vẻ khi bạn mình bị bắt được à?- Lão ta nở nụ cười nhân hậu theo phiên bản ác quỷNó rồi, bá tước Robinson đưa Carol và Hana đến trước mặt Karry với Lucy trong tình trạng đang bị dao kề cổ.
44 -Thứ gì vậy?- Karry hỏi-Cậu có thấy cái bàn đinh sắt ở đằng kia không?- Hana chỉ tay về hướng phía trước-Ờ. - Karry gật đầu, đáp-Cái bàn đó được làm để giết người.
45 -Thưa công chúa Hana đáng kính, từ giờ cho tới khi cô cầu xin ta hãy giết cô đi, ta sẽ không làm gì cô cả…nhưng những người còn lại thì sẽ khác. -Bá tước Robinson nổi hứng dùng kính ngữ với HanaChưa để Hana kịp nói gì, , lão ta đã sai người lôi cổ Lucy ra, tró coo vào một cây cột rồi dung roi da quật lien tiếp vào người.
46 Nguyên ngày hôm đó bộ tứ rơi vào tình trạng khủng hoảng trầm trọng. Karry bị đánh bầm dập mà cũng không được cho ăn, chỉ được cho uống nước, trông cô đã suy sụp hơn nhiều.
47 Sau tiếng hét đó là Lucy tiếp tục bị nhấn nước , Karry chẳng còn chút sức lực nào, sợi dây liên kết sự sống của Carol lại đứt thêm 1 chút. Hana nhìn các bạn với ánh mắt thật dịu dàng , không còn vẻ lạnh lùng nữa ( cái vẻ lạnh lùng nó chạy mất tiu òi ).
48 -Đến giờ này mà cô vẫn còn cười được à?- Jun từ trên bàn đinh phía trên cúi người xuống. -Anh đang làm cho tôi chết nhanh hơn đấy à?- Hana nghĩ rằng cô đang bị ảo giác nhưng ảo giác cũng tốt, chỉ cần được nhìn thấy Jun là được rồi-Cô không sợ à?- Jun ngây ngô hỏi-Vĩnh biệt-Hana cười tạm biệt Jun, cô đã sẵn sàng để ra đi-Hì, cô nghĩ tôi sẽ để cho co chết dễ dàng vậy à? Tôi không muốn vẫn chưa kết hôn mà đã mang tiếng là góa vợ đâu nha!- Jun lắc lư sợi dây treo cái bàn sắt đồ sộ trên không, dùng sức kéo đứt nó rồi dung chân đạp nó bay sang hướng khác( y như phim kiếm hiệp )Cái bàn sắt ấy theo đà bay thẳng đến chỗ tên điếc đang cố dìm chết Lucy, còn Jun đã nhẹ nhàng nhảy xuống kế bên Hana, cởi trói cho cô.
49 -Chúng ta có 8 người còn sống nhưng 3 trong số đó không còn khả năng đi lại. Giải quyết sao đây?-Natsu đưa ra khó khăn. -Hôm nay bổn thiếu gia sẽ đại lượng từ bi đưa cái đầu heo này ra ngoài vậy.
50 -Đi ra bằng cổng hay leo tường đây?- Hana hỏi nhanh-Leo tường cho an toàn, dù sao cẩn thận vẫn hơn. - Jun cũng đáp nhanh-Vậy tiếp theo sẽ làm gì?- Có vẻ Hana đã xem Jun là cố vấn viên như Gia Các Lượng thì phải-Đưa họ đi gặp bác sĩ- Jun quay lại nhìn ba cô nàng bị mất khả năng đi lại ở phía sau.
51 Jun nhập cung cùng với Hana, đây sẽ là một tương lai đáng mong chờ của cả hai nhưng ngay hôm nay thì ba cô nàng còn lại sẽ phải đối đầu với những khó khăn không hề nhỏ do Hana gián tiếp tạo ra.
52 Cuối cùng hai anh chị tốn giấy này cũng xong rồi, tiếp theo là cặp đôi nổi tiếng ít nói Victor và Carol-Cháo này, cô ăn đi- Victor lạnh lùng đưa bát cháo cho Carol.
53 Hana tuy là một cô gái nhưng rất tử tế và tâm lý. Cô nàng tôn trọng Jun, không muốn anh bị mất mặt trước các bạn nhưng điều đó không có nghĩ là anh được tha.
54 Hana đi ra ngoài mà không cho Jun đi theo vì cô muốn được ngắm hoàng hôn một mình. Cô rất thích hoàng hôn bởi vì lúc đó ánh sáng của mặt trời khôn yếu ớt như bình minh, cũng không gắt gao như giữa trưa mà trở nên vô cùng dịu dàng, nhẹ nhàng tựa như một làn vải tơ tằm mỏng và mềm mại.
55 Hana đang định bước ra cửa thì bất ngờ Jun nắm chặt tay, lôi cô lại. Động tác của anh mạnh mẽ, dứt khoát và ánh mắt cũng vậy khiến Hana có chút hỗn loạn.
56 -Đó chính là lí do mà con trở về- Hana bây giờ mới chịu lên tiếng
Từ khi cô bắt đầu nghe cuộc đối thoại giữ Jun và cha mẹ mình thì cô đã luôn có cảm giác bị lợi dụng, cô chọn cách thể hiện sự nổi giận bằng cách giữ yên lặng nhưng giờ đã không phải lúc dành cho sự giận dỗi nữa rồi.
Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 23